Trên thực tế, hoàn cảnh gia đình của Diệp Thư Viện cũng rất tốt, cha là cổ đông của tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, chính là vì tầng quan hệ này, nên nàng mới lăn lộn rất tốt trong đài truyền hình Hỗ Thành.
Đương nhiên, Diệp Thư Viện vẫn có năng lực, rất giỏi trên phương diện làm MC, bằng không chỉ có chỗ dựa thì chưa chắc đã nổi được.
Diệp Thư Viện đi thẳng đến trước người Dương Hạo, tươi cười tự giới thiệu: "Chủ tịch Dương, tôi là Diệp Thư Viện, là MC của đài truyền hình Hỗ Thành, sau này mời chủ tịch Dương chiếu cố nhiều hơn."
"Xin chào, tôi đã từng xem chương trình của cô, rất khá!" Dương Hạo gật đầu cười, cũng khách sáo một câu.
"Thật sao! Không ngờ trong số khán giả của tôi còn có một người như chủ tịch Dương, nếu biết trước có lẽ tôi đã thể hiện tốt hơn mới đúng!"
Diệp Thư Viện cười trêu.
Mắt thấy hai người vừa gặp mặt đã nói chuyện vui vẻ, Lữ Minh Triết lập tức nhíu mày, sắc mặt hơi âm trầm, hắn đang theo đuổi Diệp Thư Viện, kết quả cô gái mình thích lại nói chuyện vui vẻ với Dương Hạo.
Đây còn chưa phải trọng điểm, trọng điểm là đối phương rất đẹp trai, hơn nữa còn là chủ của hai công ty lớn như Thiên Mỹ và Mạch Điền.
Cho nên, Lữ Minh Triết có lý do để tin tưởng, Diệp Thư Viện có hảo cảm với Dương Hạo, chí ít thì ngoại hình của Dương Hạo cũng phù hợp với tiêu chuẩn chọn bạn trăm năm của Diệp Thư Viện.
Đối mặt với loại 'tình địch' mạnh mẽ này, Lữ Minh Triết tự nhiên hơi sợ.
"Chủ tịch Dương, xin chào! Tôi là người sáng lập công ty Điện ảnh Minh Triết, Lữ Minh Triết!"
"Cha tôi là phó chủ tịch tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành!"
Lữ Minh Triết cũng bước nhanh đến trước mặt Dương Hạo, hắn tự giới thiệu bản thân, đồng thời cũng nhắc đến cha mình.
Đây chính là biểu hiện của không tự tin, Điện ảnh Minh Triết của hắn chỉ có thể coi là một công ty nhỏ trong ngành giải trí.
Trên thực tế, công ty của hắn hoàn toàn phụ thuộc vào tập đoàn quảng bá văn hóa điện ảnh Hỗ Thành, toàn nhận một ít hạng mục từ tập đoàn.
Loại chuyện này cực kỳ thường thấy trong ngành giải trí, và tất cả các ngành nghề khác, cha có tài nguyên, con sẽ mở công ty tương tự.
Mấy năm trước, chuyện này còn rất thịnh hành trong thể chết, cho dù đến giờ vẫn không bị ngăn cản.
Nhưng chủ đề này quá mẫn cảm, không thích hợp nói nhiều hơn!
"Xin chào!"
Khi ở trong xe, Dương Hạo đã đoán được quan hệ của Lữ Minh Triết và Diệp Thư Viện.
Cho nên, hắn biết vị Lữ công tử này có thể đang ghen, cảm thấy mình nói chuyện tương đối thân thiết với Diệp Thư Viện, cho nên mới chạy đến chặn một chân, thuận tiện thể hiện bối cảnh của mình.
Tuy nhiên, Dương Hạo đương nhiên sẽ không vì Lữ Minh Triết mà không nói chuyện với Diệp Thư Viện.
Tôi xã giao bình thường, còn cần suy nghĩ cho cảm nhận của cậu?
Cậu cho rằng mình là ai?
Trong lòng Dương Hạo vẫn tương đối khinh thường, nhưng không hề biểu hiện ra ngoài, mà tương đối khách khí chào hỏi với Lữ Minh Triết.
"Chủ tịch Dương, chuyện của anh và Tần thiếu gia đang rất hot ở trên mạng nha!"
"Mọi người đều cho rằng hai người là kẻ thù, không ngờ hai người lại là thầy trò, đây chính là lừa gạt tất cả chúng tôi nha!"
"Nhưng có sao nói vậy, chiêu trò của chủ tịch Dương rất hay, Hỗ Thượng Nhân Gia đã rất nổi tiếng rồi, giá trị thị trường cũng tăng lên gấp đôi."
Lữ Minh Triết vừa mở miệng đã ra vẻ như mình là người bị hại, tựa như hắn chính là đại biểu của dân mạng.
Lúc Dương Hạo ở trong xe thì không nghe thấy cuộc đối thoại của Tần Phong và Lữ Minh Triết, cho nên hắn không biết Tần Phong giới thiệu mình là sư phụ của cậu ta.
Bởi vậy khi Lữ Minh Triết nói như vậy, Dương Hạo vô ý nhìn Tần Phong một chút, người sau thì cúi đầu, không dám đối diện với Dương Hạo.
Dù sao, hiện giwof chỉ là hắn đơn phương nhận Dương Hạo làm sư phụ, người ta căn bản còn chưa đồng ý kìa!
Nhưng Dương Hạo cũng không cần giải thích với Lữ Minh Triết, hắn cũng không phản bác cái xưng hô sư phụ này, mà tươi cười nói: "Hôm qua tôi và Tần Phong vẫn chưa quen, thậm chí còn mới gặp lần đầu. Cho nên cái gọi là lừa gạt, hoàn toàn không tồn tại!"
"Không tồn tại ư??"
Lữ Minh Triết hơi bĩu môi: "Vậy sao Tần Phong lại gọi anh là sư phụ rồi?"
"Chẳng lẽ hôm nay mới bái sư??"
"Nếu là vậy thật, thế thì quá trùng hợp rồi!"
Lữ Minh Triết căn bản không tin Dương Hạo.
Nghe vậy, Dương Hạo chỉ nhún vai: "Chuyện của chúng tôi, không cần giải thích với một người ngoài!"
Lữ Minh Triết rõ ràng là có địch ý, Dương Hạo cũng không thèm nể nang gì hắn.
Quả nhiên, Lữ Minh Triết á khẩu không nói được gì!
Bởi vì Dương Hạo nói rất có lý, đó là chuyện của người ta và Tần Phong, liên quan gì đến hắn, hắn và Dương Hạo cũng chỉ gặp mặt lần đầu mà thôi.
"Được, vậy chúng ta không nói chuyện này nữa!"
"Nói chuyện chỗ đỗ đi, chủ tịch Dương là chủ của Hỗ Thượng Nhân Gia, tôi là khách hàng đến Hỗ Thượng Nhân Gia ăn cơm, như vậy có phải nên nhường chỗ đỗ xe này cho khách hàng như chúng tôi không?"
Lữ Minh Triết dứt khoát chuyển chủ đề, đề tài vừa rồi có nói cũng không có kết quả gì.
Nhưng việc liên quan đến chỗ đỗ, thì có thể nói rồi, hắn là khách hàng, Dương Hạo là chủ của tiệm, theo lý thì nên nhường khách mới đúng.
"Ừm, nhường cho các cậu cũng không sao."
"Đã đến Hỗ Thượng Nhân Gia, đó chính là khách!"
Dương Hạo cũng không quan tâm, liền gật đầu một cái.
Lữ Minh Triết nói cũng có đạo lý, người ta là khách nha, mình là chủ tiệm, nhường người ta một chút cũng không có gì.
Lữ Minh Triết lại không ngờ Dương Hạo sẽ đáp ứng thoải mái như vậy, khóe miệng của hắn giật giật hai cái, ánh mắt quét qua người Dương Hạo, rồi lại nói tiếp: "Được, vậy các anh lái xe đi thôi! Để chúng tôi còn vào!"
Dương Hạo gật đầu: "Ok!"
Tuy nhiên, khi Dương Hạo đang định bảo Tần Phong lái xe đi, Diệp Thư Viện bỗng nhiên mở miệng nói ra: "Chủ tịch Dương, các anh không cần phiền như vậy, để chúng tôi lái xe đi là được, dù sao cũng là bên anh đến trước."
"Hơn nữa, đây cũng là địa bàn của anh mà!"
"Có điều, tôi có một yêu cầu quá đáng!"
Dương Hạo híp mắt nhìn vị nữ MC xinh đẹp này: "Mời nói!"
Đã hạ quyết tâm, Diệp Thư Viện lập tức mở miệng nói: "Nếu như thuận tiện, có thể cho tôi ăn ké một bữa không?"
"Cùng ăn cơm?"
Dương Hạo hơi bất ngờ với yêu cầu của đối phương, dù sao Lữ Minh Triết còn đang ở bên cạnh.
Hai người tuy không phải người yêu, nhưng Diệp Thư Viện chủ động xin được ăn cơm với Dương Hạo, vẫn cho người ta một loại cảm giác như cắm sừng Lữ Minh Triết ngay tại chỗ.
"Tôi có rất nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo chủ tịch Dương!"
"Nếu hôm nay không tiện, vậy hôm khác tôi sẽ đến chơi."
"Đúng rồi, đây là wechat của tôi, chúng ta kết bạn nhé?"
Diệp Thư Viện nói xong, liền đưa điện thoại của mình đến trước mặt Dương Hạo.
"Ừm, vậy cùng ăn đi!"
Dương Hạo hơi do dự một chút, liền gật đầu đồng ý.
Hắn đáp ứng thật ra không quá liên quan đến việc Diệp Thư Viện xinh đẹp, chủ yếu là do đối phương là nữ MC số một đài truyền hình Hỗ Thành, có thể tìm hiểu tình hình của đài truyền hình từ nàng.
Ừm, là vì công việc thôi!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?