Bởi vì đang ở trung tâm của dư luận, nên hôm nay Tần Phong rất khiêm tốn, không lái chiếc chiếc Rolls Royce mà mình thích, mà lái một chiếc MPV Xpeng X9 đang khá hot.
Đương nhiên, lúc đi là do tóc hồng lái xe, là chủ công ty, Tần Phong đương nhiên là ngồi hàng thứ hai, nhưng lúc này, vị 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' này đang ngồi ở ghế lái.
Nhưng vấn đề mới cũng xuất hiện.
Dương Hạo và ba cô gái, sẽ chia ra ngồi thế nào.
Vấn đề này cũng có thể chuyển hóa thành, ai sẽ ngồi hàng thứ hai với Dương Hạo.
Dù sao loại xe MPV này, bình thường sếp sẽ ngồi ở hàng hai, ghế ngồi thoải mái, lại nhiều công năng hơn, mà hàng thứ ba sẽ kém hơn nhiều.
Cho nên, ai có thể ngồi ở hàng hai với Dương Hạo, cũng có thể nói là biểu tượng cho địa vị.
Mà vấn đề này đã có đáp án, Tiêu Ngâm Thu và Dương Hạo chỉ có quan hệ bình thường, nàng biết mình không tiện ngồi ở hàng thứ hai, cho nên đã lên xe trước, rồi trực tiếp ngồi xuống hàng thứ ba.
Thật ra tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm muốn ngồi cùng chú Dương nhà mình, nhưng nàng vừa nghĩ sẽ phải cạnh tranh với Lý Mạn Ny thì lập tức từ bò, đi xuyên qua hàng thứ hai, ngồi ở hàng thứ ba với Tiêu Ngâm Thu.
Như vậy, hàng thứ hai sẽ là của Dương Hạo và Lý Mạn Ny.
Tần Phong đã ngồi ở vị trí lái, nhìn lướt qua phía sau thông qua kính chiếu hậu, hiện giờ hắn đã hiểu biết sơ bộ về quan hệ của Dương Hạo và ba cô gái, trong lòng lại cảm thấy nghĩ lại mà sợ.
Lúc trước hắn còn có ý đồ với Lý Mạn Ny, bây giờ nghĩ lại, may mà mình không kích động, không tạo thành hậu quả nghiêm trọng.
Bằng không mình và Dương Hạo sẽ kết thù, sau này khó mà lăn lộn ngoài xã hội.
"Chủ tịch Dương, chúng ta đi đâu?" Chờ bốn người Dương Hạo ngồi xuống, Tần Phong mới lên tiếng hỏi thăm.
"Hỗ Thượng Nhân Gia." Dương Hạo thuận miệng trả lời: "Tiệm gần đây nhất là được."
"A... được!"
Tần Phong nghe thấy cái tên Hỗ Thượng Nhân Gia này là cảm thấy đau đầu, hắn ngơ ngác một chút, tiếp đó vội vàng bật chỉ đường, tìm tiệm Hỗ Thượng Nhân Gia gần nhất.
Chỉ đường biểu hiện 9,5 km, nhưng phải 26 phút mới có thể đến.
Tại Hỗ Thành, chuyện này coi như bình thường, thậm chí còn không tính là tắc đường.
"Chủ tịch Dương, ba vị mỹ nữ, mời thắt dây an toàn."
"Tôi xuất phát đây."
Tần Phong cũng xem như co được dãn được, nửa tiếng trước vẫn còn là 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' nha!
Lúc này đã lắc mình biến thành 'tài xế Tiểu Tần'.
Dương Hạo liếc nhìn Tần Phong một cái, cười lắc đầu, hắn cũng không ngờ Tần Phong có thể cúi đầu nhanh như vậy.
Lý Mạn Ny và Trần Nhược Hàm cũng rất giật mình, dù sao hai người cũng trải qua chuyện lúc nãy.
Khoảng một tiếng trước, Tần Phong vẫn là một thiếu gia ăn chơi, lúc này lại tỏ vẻ khiêm tốn và thấp kém, thay đổi quá lớn làm người ta líu lưỡi.
Mà bình tĩnh nhất chính là Tiêu Ngâm Thu, nàng không biết chuyện ở đại sảnh khách sạn, cũng không quan hệ gì với Tần Phong, cho nên nàng chỉ nhìn thấy cảnh Tần Phong quỳ xuống cầu bái sư.
Xem như 'đồ đệ', Tần Phong khách khí với sư phụ Dương Hạo và hai 'sư mẫu' Lý Mạn Ny và Trần Nhược Hàm thì cũng rất hợp tình hợp lý.
Nhưng nàng lại phát hiện sắc mặt của tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm không đúng lắm, dường như rất giật mình.
Nàng không khỏi tò mò hỏi: "Nhược Hàm, cô sao thế? Có chuyện gì khiến cô giật mình ư?"
"A. . . Đúng là có!"
Trần Nhược Hàm lấy lại tinh thần, nàng nhìn dáng vẻ của Tiêu Ngâm Thu, biết đối phương không biết chuyện lúc trước của Tần Phong.
Thế là Trần Nhược Hàm nhỏ giọng kể lại một lần.
"Còn có chuyện này á?"
Hóng chuyện xong, Tiêu Ngâm Thu kinh ngạc há to miệng, nàng thật sự không ngờ Tần Phong còn từng có ý đồ với Lý Mạn Ny.
Tiêu Ngâm Thu nhỏ giọng bình luận: "Nhưng tên này phản ứng rất nhanh! Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, đã quyết định bái sư, ôm đùi."
"Em cảm thấy vẫn là do Dương tổng của chúng ta quá mạnh, bằng không với thái độ hôm qua của Tần Phong, nhất định sẽ không thay đổi bất chợt như hôm nay."
Tiểu bạch hoa tuy nhỏ tuổi, nhưng năng lực nhìn mặt nói chuyện cực mạnh, loại năng lực này không phải do Trần Hải Âu cố ý bồi dưỡng, mà là sống trong gia đình đơn thân, không có cha nên suy nghĩ của tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm mẫn cảm hơn người khác nhiều, tự nhiên hiểu vì sao Tần Phong bỗng nhiên nhận sợ.
Đánh không lại liền gia nhập thôi!
"Ừm! Đúng là thế."
Tiêu Ngâm Thu gật đầu, biểu thị tán thành quan điểm của Trần Nhược Hàm.
Tài xế 'Tiểu Tần' đã tiến vào nhân vật rất nhanh, hết sức tập trung lái xe, không chủ động bắt chuyện với đám người Dương Hạo ở phía sau, cố gắng để bản thân mình trở thành không khí.
Mà loại kỹ năng 'ẩn hình' này, cũng coi như là tố chất cơ bản của một tài xế ưu tú.
Làm tài xế cho sếp, chính là nói ít làm nhiều, sếp không chủ động trò chuyện với bạn, vậy thì bạn cũng đừng nói, tập trung vào lái xe là được.
Nếu sếp chủ động bắt chuyện với bạn, chứng tỏ sếp đang nhàm chán, lúc này tâm sự với sếp là không có vấn đề.
Nhưng nếu bạn chủ động nói chuyện phiếm với sếp, đó chính là bạn không biết giới hạn, sếp người ta có mệt hay không, có muốn nói chuyện với bạn hay không, vân vân... !
Nên lái xe thì lái xe đi, chém gió cái mịa gì!
Thời khắc này, Tần Phong chính là loại tài xế hợp cách kia, cả quãng đường đều không lên tiếng, lái xe cực ổn.
Dương Hạo còn có chút hoài nghi, tên này từng làm tài xế!
Mà sự thật chính là, 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành' Tần Phong đã từng làm tài xế thật, chỉ là đối phương là nữ tài xế.
Khoảng nửa tiếng sau.
Chiếc xe dừng lại trước tiệm Hỗ Thượng Nhân Gia ở gần quảng trường nhân dân.
Tiệm này xem như là cửa hàng tiêu biểu của Hỗ Thượng Nhân Gia tại Hỗ Thành, quy mô lớn nhất trong mấy tiệm, trước cửa có mười mấy bãi đỗ xe.
Tuy nhiên, lúc này bãi đỗ xe đã rơi vào trạng thái đầy tràn, Tần Phong lái xe đến bãi đỗ, đang tìm kiếm chỗ đỗ xe.
Nhân viên an ninh phụ trách bãi xe đang chỉ huy một chiếc Maybach đỗ xe, chỉ là chỗ đỗ quá nhỏ, Maybach thử mấy lần vẫn không vào được.
Mà lúc này, vừa hay có một chiếc xe lái ra khỏi bãi, Tần Phong và tài xế Maybach cùng nhìn trúng chỗ đỗ này, hai chiếc xe lập tức đánh lái về phía bên đó.
Bởi vì Tần Phong ở gần hơn, nên hắn đến trước một bước.
Chẳng qua là Tần Phong vừa mới rẽ vào, chiếc Maybach kia đã ấn còi, tiếp đó cũng không quan tâm mà rẽ vào, dáng vẻ như có giỏi thì đâm thử đi.
Ngu xuẩn!!
Tần Phong nhíu mày, nhịn không được mà mắng một câu.
Nếu lúc này không có Dương Hạo ở trên xe, Tần Phong tuyệt đối sẽ đâm thẳng vào đầu xe kia, một chiếc Maybach mà thôi, hắn bồi thường nổi.
Huống chi, lần này là chiếc Maybach cướp chỗ đỗ, Tần Phong là bên có lý.
Có điều, bởi vì Dương Hạo ở trên xe, Tần Phong lại là tài xế, tất nhiên không muốn xảy ra tai nạn trong lần đầu lái xe cho Dương Hạo.
Như vậy, kết quả chính là hai chiếc xe hiện ra hình chữ V, đầu xe sát nhau, ai không nhường nhau.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?