"Anh rể, em có thể dẫn Văn Thiến theo không?"
Hiện giờ Lý Mạn Ny đã không còn là tấm chiếu mới ra xã hội nữa rồi, làm nhân viên tiên phong tiến vào đài truyền hình Hỗ Thành, đây là không có vấn đề.
Nhưng sức một người chung quy chỉ có hạn, nếu có Từ Văn Thiến hỗ trợ, thì sẽ tốt hơn nhiều, nàng cũng không quá cô đơn.
"Tất nhiên là được. Nhưng việc này cũng cần hỏi ý kiến của Văn Thiến."
Trước mắt Lý Mạn Ny đã lên làm phó tổng của Nghiệp báo Giang Thành, Từ Văn Thiến thì tiếp nhận vị trí chủ nhiệm trung tâm truyền thông mới của Lý Mạn Ny.
Nàng đang làm rất tốt, cuộc sống rất thoải mái, cho nên có muốn đến đài truyền hình Hỗ Thành hay không, vậy thì phải xem ý nguyện của nàng.
Có một số cô gái rất có lòng sự nghiệp, mà có một số cô gái lại rất thoải mái trong vấn đề này, họ chỉ cần kiếm được ít tiền, sống thoải mái nhàn nhãn là được rồi, mà tình cảnh của Từ Văn Thiến bây giờ là cực kỳ thoải mái.
Mà đến đài truyền hình Hỗ Thành, thì chính là khởi đầu mới, khiêu chiến mới.
"Lát nữa em sẽ gọi điện thoại cho cậu ấy. Em tin rằng Văn Thiến sẽ đồng ý."
Lý Mạn Ny vẫn tương đối hiểu bạn thân của mình, Từ Văn Thiến tuy không tính là nữ cường nhân, nhưng cũng có sở thích kiếm tiền.
Đi đến đài truyền hình Hỗ Thành, con đường phát triển sẽ xa hơn, với cá tính của Từ Văn Thiến, nàng không có lý do từ chối.
"Được!"
Dương Hạo khẽ gật đầu, tiếp đó đưa tay ôm eo thon của Lý Mạn Ny: "Chưa ăn cơm đúng không, đồ ăn ở Hỗ Thượng Nhân Gia không tệ, đi nếm thử đi."
"Vâng, em cũng đang đói."
Lý Mạn Ny sờ sờ bụng dưới bằng phẳng, hơi do dự một chút lại nói thêm: "Hay là gọi Nhược Hàm với Thu Thu đi chung nhé! Em vốn đã hẹn ăn cơm với Thu Thu rồi."
"Thu Thu? Tiêu Ngâm Thu??"
Dương Hạo nghi ngờ nhìn cô em vợ của mình.
"Đúng, trong tổ chương trình, em và Thu Thu thân thiết nhất."
Sau khi tham gia chương trình 'Thần tượng của ta', mạng lưới quan hệ của Lý Mạn Ny đã mở rộng ra rất nhiều, nhưng mặc kệ là MC Hà Tuyền hay là hai vị giám khảo khác, đều không dám kết giao quá sâu với Lý Mạn Ny, chỉ có Tiêu Ngâm Thu là khác.
Tiêu Ngâm Thu có tính cách ngay thẳng, nàng và Lý Mạn Ny nói chuyện rất hợp nhau, đã phát triển thành bạn tốt.
"Được rồi, vậy gọi hai người họ đi."
Dương Hạo đương nhiên không ngại gọi thêm Tiêu mỹ nhân và tiểu bạch hoa.
Nhất là Tiêu mỹ nhân, đó chính là ứng cử viên cho chức NPC, dạo này số lượng NPC của Dương Hạo vẫn đứng hình, cho nên, nếu có cơ hội thì vẫn nên tiếp xúc nhiều với Tiểu mỹ nhân một chút, tranh thủ biến nàng thành NPC chân chính.
"Vậy em gửi wechat cho Thu Thu. Anh báo cho Nhược Hàm đi."
Lý Mạn Ny nói xong liền cúi đầu gửi tin nhắn, từ đó có thể thấy nàng và Trần Nhược Hàm không thân cho lắm.
Sự thật cũng là như vậy, tuy nàng và Trần Nhược Hàm đều ở trong tổ chương trình, nhưng Lý Mạn Ny là MC, tiếp xúc và giao lưu với ban giám khảo và Hà Tuyền nhiều hơn, không có nhiều cơ hội trao đổi với đám tuyển thủ.
Trái lại thì Trần Nhược Hàm đã chủ động tìm Lý Mạn Ny vài lần, nhưng giữa hai người vẫn chưa có tình cảm hữu nghị gì, Lý Mạn Ny cảm thấy em gái này có chút 'giả', bên dưới vẻ ngoài ngây thơ đơn thuần kia, giống như còn cất giấu một bộ mặt khác.
Không thể không nói, vẫn là phụ nữ hiểu phụ nữ.
Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm là nữ thần ngây thơ trong lòng vô số nam sinh viên ở trường, không ít nam sinh đều say mê đến thần hồn điên đảo.
Cái gì?
Bạn nói nàng là trà xanh?
Không, đó là em gái ngoan của tôi đấy!
Nhưng loại kích lọc này lại khó dùng khi đứng trước mặt Lý Mạn Ny, chính là dựa vào loại cảm nhận đó, nên Lý Mạn Ny không tiếp xúc nhiều với Trần Nhược Hàm.
Nhưng lúc nãy, Trần Nhược Hàm chủ động đứng ra giúp đỡ, lại để Lý Mạn Ny lau mắt mà nhìn với tiểu bạch hoa, cộng thêm nàng biết đối phương và Dương Hạo có quan hệ không tầm thường, cho nên mới muốn gọi đối phương đi ăn cơm cùng.
Mà Dương Hạo thì lại hiểu theo một nghĩa khác, hắn cho rằng Lý Mạn Ny đã truyền đạt cho mình biết, nàng không ngại hắn có Trần Nhược Hàm hoặc là những cô gái khác.
Ừm, xứng đáng là cô em vợ mà mình nhìn lớn lên.
Có tầm nhìn của chính cung!
Dương Hạo hiểu sai, nên thầm cảm khái một câu, tiếp đó lại tươi cười vui vẻ gửi wechat cho Trần Nhược Hàm.
Mà thực tế, Lý Mạn Ny quả thực là biết Dương Hạo còn có những cô gái khác, nhưng nàng không rộng lượng như Dương Hạo tưởng tượng, nàng cũng như đa số các cô gái khác, tự nhiên hi vọng trong lòng người yêu chỉ có một mình mình, nhất là nàng còn khác với các cô gái khác, khi Dương Hạo không có tiền, nàng đã luôn yên lặng ở bên cạnh hắn.
Tuy rằng khi đó tình cảm của nàng với Dương Hạo chỉ tương đối lờ mờ, nhưng chung quy vẫn không giống như những cô gái bị chinh phục bằng năng lực tiền giấy.
Cho nên, Lý Mạn Ny hi vọng tình cảm của hai người có thể thuần túy một chút.
Nhưng bởi vì thân phận và tính cách của Lý Mạn Ny, đến khi nàng quyết tâm muốn đến với Dương Hạo, thì bên cạnh Dương Hạo đã có rất nhiều cô gái ưu tú.
Bởi vậy Lý Mạn Ny thật ra là xem như đang bị động tiếp nhận tất cả, thậm chí nàng căn bản không muốn đối mặt với những vấn đề này, chỉ muốn xem như không biết gì cả.
Lý Mạn Ny gửi wechat cho Tiêu Ngâm Thu, còn chưa đến hai phút sau, chuông cửa phòng của nàng đã kêu lên.
Là vị Tiểu mỹ nhân kia tìm đến cửa.
"Mạn Ny, cô cuối cùng cũng xong việc rồi! Tôi đói quá rồi!"
Lý Mạn Ny vừa mở cửa, Tiêu Ngâm Thu đã sờ bụng và phàn nàn.
Hai người đã hẹn ăn cơm trưa với nhau, kết quả Tiêu Ngâm Thu chờ mãi đến bây giờ mới nhận được wechat của Lý Mạn Ny.
Nàng đã trang điểm xong từ lâu rồi, nên lập tức đi qua.
Hôm nay Tiểu mỹ nhân mặc một chiếc váy dài màu trắng, nhìn phía trước thì chiếc váy này không có vấn đề gì, nhưng sau lưng lại ẩn giấu huyền cơ, khiến Tiểu mỹ nhân càng phong tình vạn chủng hơn.
Nhất là bờ lưng bị mái tóc dài che khuất, còn để cho người ta một loại mỹ cảm như ẩn như hiện.
"Chủ. . . chủ tịch!"
Tiêu Ngâm Thu đang kéo tay Lý Mạn Ny mà phàn nàn, bỗng nhiên nhìn thấy Dương Hạo đang ngồi trên sô pha, đôi mắt đẹp to tròn của nàng chớp chớp, tiếp đó liền giật mình.
Anh rể ở trong phòng cô em vợ!
Cô nam quả nữ sống chung một phòng!
Hơn nữa trong tổ chương trình còn có lời đồn, nói quan hệ của hai người không hề tầm thường.
Chẳng lẽ lời đồn là thật??
Trong nháy mắt, trong đầu Tiêu Ngâm Thu đã hiện ra mấy nghi vấn, tuy nàng và Lý Mạn Ny có quan hệ không tệ, nhưng chưa bao giờ nói đến chuyện liên quan đến Dương Hạo.
Dù sao thân phận của Dương Hạo khá đặc thù, Tiêu Ngâm Thu cảm thấy nếu mình chủ động hỏi những vấn đề này, sẽ cho người ta một loại cảm giác như nàng tiếp xúc với Lý Mạn Ny là có mục đích khác.
Dương Hạo cười ha ha trêu đùa một câu: "Sao? Không nhận ra sếp nhà mình à?"
"A, Dương tổng, sao anh. . ." Tiêu Ngâm Thu hiển nhiên là muốn hỏi sao anh lại ở đây, nhưng lời đến khóe miệng, lại nuốt trở vào.
Nàng không thể nghe ngóng vấn đề sinh hoạt cá nhân của sếp tổng được!
"Tôi đến tìm Mạn Ny nói chuyện công việc."
"Ừm, lát nữa cũng thuận tiện nói chuyện với cô luôn."
Dương Hạo khá hờ hững, dù sao hắn cũng nói đúng sự thật, không thẹn với lương tâm.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?