"Nhận chủ tịch Dương làm đại ca??"
Khóe miệng Tần Phong giật giật vài cái, tiếp đó rơi vào trầm tư, một lúc sau mới mở miệng: "Coi như tôi đồng ý, anh ta có đồng ý không? Tôi cảm thấy anh ta không có ấn tượng tốt với tôi! Huống chi, anh ta cũng không nhận được lợi ích gì từ việc này!"
Thật ra sau khi Tần Phong biết thân phận của Dương Hạo, hắn cũng đã sợ rồi, hắn ít nhiều gì cũng từng thấy việc đời, càng biết sự khủng bố của tư bản!
Loại đại lão có giá trị con người mấy chục tỷ như Dương Hạo, quả thực không phải người mà hắn có thể đối kháng, cho nên phương án giải quyết tốt nhất chính là hòa giải.
Nếu như đối phương có thể nhận hắn làm em, hay đàn em gì đó, vậy hắn sẽ nhận được rất nhiều lợi ích, dù sao Tần Phong cũng đang muốn tiến vào ngành giải trí.
Nếu như chủ của Giải trí Mạch Điền và Truyền thông Thiên Mỹ là đại cả của mình, như vậy tiến vào ngành giải trí là chuyện dễ như trở bàn tay!
Cho nên chuyện này không phải là hắn có đồng ý hay không, mà là Dương Hạo có đồng ý hay không!
"Đại ca không được, vậy có thể nhận sư phụ! Đương nhiên, vẫn phải xem ý nghĩ của Tần thiếu gia!"
Chung Văn Phong lại bổ sung: "Nếu như cậu chỉ muốn quan hệ xã hội bình thường, vậy bên tôi cũng không có vấn đề. Chẳng qua là... Truyền thông Thiên Mỹ và Giải trí Mạch Điền cũng có bộ phận PR, bọn họ quan hệ xã hội rất mạnh, đến khi đó song phương sẽ phải chiến đấu trên internet, có thể thắng hay thua thì tôi cũng không dám hứa chắc."
Nghe Chung Văn Phong nói xong, Tần Phong lại rơi vào trầm tư.
Nhận sư phụ có vẻ khá ổn, thật ra trong giới này rất lưu hành việc bái sư, ví dụ như hắn cũng nhận mấy đồ đệ.
Chỉ là đồ đệ của hắn không quá nghiêm chỉnh, đều là nữ đồ đệ.
Lại có quan hệ không thể miêu tả với hắn, Tần Phong cho các nàng danh phận đồ đệ, cũng là vì giúp các nàng tăng fan mà thôi.
Đồng thời những đồ đệ này của hắn cũng là nữ streamer của công ty, lợi ích của song phương là một.
Nhưng nếu như hắn bái Dương Hạo làm sư phụ thì lại khác, vừa nhìn đã biết đối phương không phải tên biến thái thích đàn ông.
Huống chi Tần Phong cũng không có ý định bán bờ mông của mình, của cải của hắn tuy không bằng Dương Hạo, nhưng cũng coi như kẻ có tiền, còn không đến mức làm chuyện đó.
Tần Phong yên lặng cân nhắc lợi và hại trong đó, nếu như có thể bái Dương Hạo làm sư phụ thật, thì cũng là một việc rất tốt.
Dù sao sư phụ cũng chẳng khác gì chỗ dựa, có một chỗ dựa như Dương Hạo, không chỉ có thể giải quyết chuyện trước mắt, mà còn rất có lợi cho con đường phát triển của hắn sau này.
Huống hồ hắn cũng thật sự muốn học vài thứ từ Dương Hạo!
Không sai, chính là học tán gái!
Bên cạnh Dương Hạo có nhiều mỹ nữ cực phẩm như vậy, hắn rất muốn biết vì sao Dương Hạo lại làm được!
Nếu như Dương Hạo có thể truyền thụ cho hắn, vậy cũng coi như truyền đạo thụ nghiệp rồi.
"Bái sư cũng được! Chỉ là, chủ tịch Dương chưa chắc đã nhận!"
Tần Phong khẽ lắc đầu, hắn và Dương Hạo không thân cũng chẳng quen, hơn nữa còn có việc hôm qua, người ta có thể nhận hắn làm đồ đệ sao?
"Chỉ cần Tần thiếu gia nguyện ý, tôi sẽ nghĩ biện pháp."
Chung Văn Phong tràn đầy tự tin mà vỗ vỗ ngực, lại bổ sung: "Nhận đại ca có lẽ rất khó, nhưng bái sư thì vẫn có khả năng, chỉ cần Tần thiếu gia có thành ý, chuyện này vẫn có tỷ lệ thành công."
"Được! Chỉ cần anh ta nguyện ý, tôi sẽ bái."
Tần Phong hạ quyết tâm, tiếp đó lại hỏi Chung Văn Phong: "Vậy bây giờ tôi nên làm gì?"
"Ừm. . . Cậu nói Dương Hạo đang ở khách sạn đúng không! Vậy bây giờ chúng ta sẽ hành động, cậu nghe tôi chỉ huy, khả năng cao sẽ thành công. . .
" Chung Văn Phong lại châm điếu thuốc, tiếp đó vừa nuốt mây nhả khói, vừa nói kế hoạch của mình.
Trên lầu.
Dương Hạo đến phòng của Lý Mạn Ny.
Trần Nhược Hàm tự nhiên cũng đi theo.
"Nhược Hàm, sao em biết anh sẽ đến khách sạn? Là Mạn Ny gọi em xuống đón anh?"
Dương Hạo không bất ngờ khi nhìn thấy Lý Mạn Ny ở đại sảnh, bởi hắn đã gửi wechat cho đối phương.
Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm cũng ở đó, thì khiến hắn hơi bất ngờ, bởi vì hắn căn bản không gửi wechat cho đối phương, lần này Dương Hạo dự định gặp cô em vợ Lý Mạn Ny trước, tiếp đó lại đi thăm tiểu mỹ nhân Trần Nhược Hàm.
Kết quả kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Mà lời nói của Dương Hạo lại làm cho mắt của Lý Mạn Ny sáng lên, lúc trước nàng cho rằng Dương Hạo cũng nói cho Trần Nhược Hàm biết, cho nên còn thấy hơi mất mát.
Vốn cho rằng mình được đối xử đặc thù, kết quả lại là đối xử bình đẳng.
Nhưng bây giờ Dương Hạo lại hỏi vì sao Trần Nhược Hàm lại xuất hiện ở đại sảnh, rõ ràng là không báo cho đối phương biết.
Nói cách khác, nàng đúng là được đối xử đặc biệt!
Trong lòng nhất thời ấm áp.
Trần Nhược Hàm biết chuyện này không gạt được Dương Hạo, dứt khoát thẳng thắn: "Là mẹ nói cho em biết. Mẹ nói trưa nay chú Dương sẽ đến khách sạn!"
"Ra vậy!"
Dương Hạo cười gật đầu, thật ra hắn cũng đoán được, bởi vì mình đã nói với Trần Hải Âu là trưa nay sẽ đến bên này.
"Vậy em về phòng trước đi, lát nữa anh sẽ qua tìm em, bây giờ anh có chuyện làm ăn muốn bàn với Mạn Ny!"
Dương Hạo cũng không vòng vo, mà khoát tay với tiểu bạch hoa.
"Vâng! Vậy hai người nói chuyện đi!"
Trong lòng tiểu bạch hoa dù hơi mất mát, nhưng trên mặt vẫn tươi cười rạng rỡ, không hề biểu hiện ra ngoài.
Nàng cũng biết Lý Mạn Ny có một vị trí rất đặc thù trong lòng Dương Hạo, hiện giờ nàng vẫn không so sánh được.
Thế là, tiểu bạch hoa hiểu chuyện rời đi.
Sau khi nàng đi, trong phòng chỉ còn Dương Hạo và Lý Mạn Ny.
Khi Trần Nhược Hàm còn ở đây, Lý Mạn Ny cũng không cảm thấy gì, Trần Nhược Hàm vừa đi, Lý Mạn Ny lại cảm thấy hơi khẩn trương.
Nàng và Dương Hạo không phải lần đầu ở chung, nhưng là lần đầu tiên ở chung trong phòng khách sạn.
Khách sạn vốn có thuộc tính đặc thù, không khí nơi này và trong nhà là không giống nhau, nhất là trên kệ còn bày mấy hộp 'ba con sói'.
Lý Mạn Ny vốn không quá để ý đến mấy thứ này, thế nhưng sau khi Trần Nhược Hàm rời đi, ánh mắt nàng không tự chủ được mà lướt qua nơi đó, luôn cảm thấy những thứ này quá chói mắt.
Dương Hạo vốn cũng không để ý, nhưng ánh mắt của cô em vợ Lý Mạn Ny vẫn luôn liếc qua bên kia, khiến cho hắn cũng nhìn lướt qua, tiếp đó liền nhìn thấy mấy hộp 'ba con sói'.
Dương Hạo mở miệng nói đùa: "Mấy công ty này tìm em làm quảng cáo à?"
Hiện giờ Lý Mạn Ny cũng là một hot girl mạng có chục triệu fan, rất nhiều công ty mời nàng đóng quảng cáo, cho nên Dương Hạo nói vậy cũng không sai.
"A?"
Lý Mạn Ny đỏ mặt, tiếp đó vội vàng lắc đầu: "Không có, em không nhận mấy loại việc này!"
Trong miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng Lý Mạn Ny lại đang oán thầm: Người ta còn chưa từng dùng qua, sao có thể quảng cáo cho nó chứ.
"Chỉ đùa thôi mà!" Dương Hạo cười ha ha một tiếng, tiếp đó lại đổi chủ đề: "Làm MC trên tivi thấy thế nào?"
"Rất tốt!"
Nói đến công việc, Lý Mạn Ny lập tức nở nụ cười xán lạn: "Anh rể, anh cũng biết giấc mơ của em là làm MC! Cảm ơn anh đã giúp em hoàn thành ước mơ!'
Nghe vậy, khóe miệng Dương Hạo hơi cong lên: "Chỉ nói cảm ơn thôi à?"
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?