🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 559: Giống như bị lừa (2)

Đám dân mạng phân tích có lý có cứ, đã có người nhìn ra tâm tư của Dương Hạo.

Lúc này, quản lý Vương tiến lại gần Tần Phong nói: "Tần thiếu gia, bên tài vụ chưa nhận được tiền!"

Tiền của Dương Hạo đã đến rồi, còn Tần Phong nói 11 triệu, nhưng vẫn còn chưa chuyển tiền kìa!

Tần Phong cắn răng, cau mày nhìn Dương Hạo một chút, hắn rất muốn hỏi một câu: Anh cố tình đúng không!

Nhưng lúc này Triệu Viên Viên vẫn đang livestream, hắn cũng không tiện hỏi như vậy, lỡ như người ta trả lời là 'đúng'.

Như vậy hắn trông có vẻ như quá ngu!

Tần Phong do dự một chút, vẫn chuyển tiền qua, dù sao mình cũng là 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành', không thể nuốt lời!

Tiền đến sổ xong, quản lý Vương cười ha ha nói: "Tài vụ nói đã nhận được tiền của Tần thiếu gia!"

"Tần thiếu gia uy vũ!"

"Tần thiếu gia nhà chúng ta quá giàu!"

Hai tên đàn em của Tần Phong lại bợ đít.

Tuy nhiên, lúc này Tần Phong lại không có niềm vui của kẻ chiến thắng, mà chỉ cảm thấy buồn bực.

Thật ra hắn vẫn luôn quan sát thái độ của Dương Hạo, khi hắn chuyển tiền xong, khóe miệng của Dương Hạo đã hơi cong lên.

Động tác này đã chứng minh suy đoán của hắn, mình đã bị lừa!

Chẳng lẽ người này bắt tay với cửa hàng?

Trong lòng Tần Phong xuất hiện một nghi vấn!

Nhưng lúc này hắn không có cách nào để hỏi.

Tuy nhiên, ít ra thì vẫn bảo vệ được hình tượng 'Phú nhị đại số một Hỗ Thành'.

Hơn nữa còn có mỹ nữ nha!

Nghĩ đến đây, Tần Phong lại nhìn vào Chu Tử Tinh, cười nói: "Mỹ nữ, tôi thắng rồi, có thể ăn cơm chung không?"

"Tôi chưa từng đồng ý!" Chu Tử Tinh quả quyết lắc đầu: "Hơn nữa, tôi không phải đồ vật!"

"Hả?"

Thấy thái độ của Chu Tử Tinh, Tần Phong lập tức nhíu mày, hắn nhìn về phía Dương Hạo: "Ông anh, chúng ta đã nói rồi mà! Tôi thắng rồi, có lẽ cô ấy nên ở lại đây ăn cơm với tôi!"

Tần Phong cảm thấy chuyện này nên nói với Dương Hạo, hơn nữa còn dùng giọng điệu của kẻ thắng để nói.

Dương Hạo cười lắc đầu: "Tôi không thể quyết định thay người khác! Lúc trước tôi cũng chưa từng nói, chỉ có một mình cậu nghĩ vậy mà thôi!"

"Tử Tinh có nguyện ý ở lại ăn cơm với cậu hay không, đó là chuyện của cô ấy, do cô ấy quyết định."

"Giống như cô ấy đã nói, cô ấy không phải đồ vật, ăn cơm với ai là tự do của cô ấy!"

Dứt lời, Dương Hạo lại nhún vai một cái, tiếp đó chỉ chỉ lên lầu nói: "Hiện giờ phòng là của cậu! Bỏ 11 triệu ra mua, nên đi ăn đi thôi!"

"Chuyện này. . ."

Tần Phong lập tức nhíu chặt lông mày, hắn suy nghĩ lại, đúng là Dương Hạo và Chu Tử Tinh chưa từng đáp ứng chuyện ăn cơm.

Chỉ có mình hắn cho rằng, nếu mình thắng trận PK này, thì Chu Tử Tinh nhất định sẽ ở lại.

Dù sao đại đa số phụ nữ đều hâm mộ kẻ mạnh!

Mình đánh bại Dương Hạo, đối phương ở lại cũng là hợp tình hợp lý!!

Kết quả lại nằm ngoài dự liệu của hắn, cho dù hắn bỏ 11 triệu ra để mua quyền sử dụng phòng, nhưng Chu Tử Tinh vẫn không hề có ý ở lại.

Nói cách khác, vị mỹ nữ này căn bản không hám của, ít ra thì bây giờ nàng cũng thể hiện ra như vậy!

"Mỹ nữ, cô nghĩ gì vậy?" Lúc này, tóc hồng lại nhảy ra: "Tần thiếu gia của chúng tôi bỏ 11 triệu ra rồi, ở lại ăn bữa cơm đi, lẽ nào không nể mặt?"

Hắn vừa nói chuyện vừa tiến một bước đến trước người Chu Tử Tinh, nhìn dáng vẻ như Chu Tử Tinh không ở lại thì hắn sẽ không cho đối phương đi.

Thấy thế, Diệp Đình Đình không cam lòng yếu thế, nàng cũng tiến lên nghênh tiếp, bĩu môi nói: "Làm gì vậy, còn không cho bọn tôi đi sao??"

"Phú nhị đại số một Hỗ Thành ngông cuồng như vậy sao?"

"Hơn nữa các người đang livestream đúng không? Muốn livestream cướp đoạt dân nữ à??"

"Đã là thời đại nào rồi mà còn chơi xã hội đen?"

Diệp Đình Đình nói rất to, không chỉ người ở đây nghe thấy, mà đám dân mạng trong phòng livestream của Triệu Viên Viên cũng nghe thấy rõ ràng.

"Vị mỹ nữ này nói không sai, không thể ép người ta!"

"Nhưng nếu có người tiêu 11 triệu vì tôi, tôi nhất định sẽ ở lại!"

"Đừng nói là 11 triệu, tiêu 1 triệu là được rồi!"

"Không không, tôi chỉ cần 500 ngàn!"

"Tôi chỉ cần 300 ngàn!"

"Vậy mà cũng cạnh tranh! Loại việc này mà cũng muốn cướp! Được được được, tôi chỉ cần 100 ngàn là được!"

"Mọi người chú ý vào đâu vậy, vấn đề không phải là bao nhiêu tiền, mà là ý của vị mỹ nữ kia, cô ấy không muốn ở lại, Tần thiếu gia có tiêu 100 triệu thì cũng không liên quan gì đến cô ấy!"

"Đúng vậy, bây giờ không phải xã hội phong kiến, phái nữ chúng ta phải đứng lên! Không phải có tiền là muốn làm gì thì làm! Cho mỹ nữ một like!"

". . ."

Đám dân mạng bàn tán xôn xao, có người trêu chọc, có người móc nói chuyện này với vấn đề nữ quyền.

Nhưng đúng lúc này, lại có mấy người ăn mặc rất tươm tất đi vào Hỗ Thượng Nhân Gian, người cầm đầu là một người đàn ông trung niên hơn 40, mấy nam nữ còn lại đều đi theo hắn, tạo thành tư thế vây quanh.

Tần Phong khẽ giật mình khi nhìn thấy người này, tiếp đó liền tươi cười tiến lên nghênh đón: "Ngô tổng, thật là trùng hợp, không ngờ lại gặp mặt ở đây!"

Người đàn ông trung niên cầm đầu chính là Ngô Đức Hải.

Người đi theo hắn, có người là cao tầng của Giải trí Mạch Điền, cũng có người của công ty truyền thông và giải trí khác.

Những người này tự nhiên là đến ăn cơm, đương nhiên, cũng coi là xã giao.

Tuy nhiên, Ngô Đức Hải cũng không ngờ lại gặp được chủ tịch nhà mình ở đây.

Hắn đầu tiên là gật đầu với Tần Phong, coi như chào hỏi, tiếp đó liền bước nhanh đến trước người Dương Hạo.

Trên mặt chất đầy nụ cười, mở miệng nịnh nọt trước ánh mắt của bao người: "Chủ tịch, thật là trùng hợp! Sao ngài lại ở đây?"

Dương Hạo cũng không ngờ lại gặp được Ngô Đức Hải ở đây, hắn khẽ gật đầu, rồi chỉ chỉ vào Diệp Đình Đình và Chu Tử Tinh: "Đến ăn cơm!"

Ngô Đức Hải tất nhiên cũng nhìn thấy Diệp Đình Đình và Chu Tử Tinh, hắn lên tiếng chào hỏi hai người, sau đó cười nói: "Chủ tịch không chê thì chúng ta ăn chung đi!"

Dương Hạo lắc đầu: "Không được, bọn tôi chuẩn bị đổi chỗ!"

Xem như là bên thua, Dương Hạo vẫn rất 'tự hiểu lấy mình', hắn chuẩn bị rời khỏi nơi này.

"A. . ."

Ngô Đức Hải sửng sốt một chút, lại cười nói: 'Chủ tịch, nếu đã gặp, chứng tỏ chúng ta có duyên! Tôi cũng có công việc muốn báo cáo với ngài!"

Nghe thấy Ngô Đức Hải và Dương Hạo đối thoại, đám người Tần Phong và tóc hồng đều ngẩn ngơ.

Bọn họ biết Ngô Đức Hải, nhưng mà bây giờ xem ra, vị tổng giám đốc của Giải trí Mạch Điền này lại muốn liếm láp Dương Hạo.

Chuyện này liền có chút ý vị sâu xa!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...