Giọng nói của hai người rất to, khiến đám khách đang ăn cơm trong đại sảnh phải đưa mắt nhìn qua.
Mắt thấy tình hình nghiêm trọng hơn, quản lý Vương vội vàng tiến lên hòa giải: "Diệp tiểu thư, việc này là lỗi của nhà hàng, như vậy đi, hai vị muốn ăn gì thì cứ gọi, miễn phí! Nhiều người đang nhìn, chúng ta đừng to tiếng!"
"Là tôi muốn to tiếng sao? Rõ ràng là bọn họ trang bức trước!"
Diệp Đình Đình thở phì phò trừng mắt với quản lý Vương, đối phương nhìn như đang nhượng bộ, cho ăn miễn phí, nhưng trong lời nói lại chỉ nói Diệp Đình Đình, căn bản không nhắc đến bên Tần Phong.
Hơn nữa, vẫn không trả phòng lại cho Diệp Đình Đình.
"Tôi không thiếu tiền một bữa cơm! Tôi chỉ cần phòng thuộc về tôi!"
Diệp Đình Đình lại tỏ thái độ.
Lúc này, Tần Phong mở miệng: "Diệp tiểu thư, như vậy đi, coi như cô đặt phòng trước đi, bây giờ cô ra giá đi, chúng tôi mua lại quyền sử dụng phòng."
Hắn thường xuyên nói một câu trong video của mình: Vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết thì không phải là vấn đề!
Lúc này, hắn đã vận dụng những lời này vào trong cuộc sống hiện thực.
"Chỉ mình anh có tiền à! Tôi không bán!"
Diệp Đình Đình trợn mắt với Tần Phong, đây là vấn đề mặt mũi, sao nàng có thể lùi bước.
"Mười ngàn!" Tần Phong trực tiếp ra giá.
"Tôi thiếu 10 ngàn sao?" Diệp Đình Đình trợn trắng mắt, lại hừ lạnh một tiếng, nói: "Anh biết khách của chúng tôi có giá trị con người bao nhiêu không? Anh biết chúng tôi bàn chuyện làm ăn lớn như thế nào không? Còn mười ngàn! Đuổi ăn mày à!!"
Chẳng phải là trang bức sao, Diệp Đình Đình lăn lộn trong ngành giải trí nhiều năm, cũng thành thạo cái kỹ năng này.
"Ồ ồ, còn so giá trị con người với Tần thiếu gia của chúng ta này!"
"Ha ha, cô ta bị ngu rồi!"
"Người không biết thì không trách, cô ta căn bản không biết Tần thiếu gia của chúng ta!"
"Chị gái này, tôi khuyên chị một câu, chị lên TikTok tìm 'Tần Phong' rồi quay lại nói chuyện đi!"
"Tần thiếu gia chính là phú nhị đại số một Hỗ Thành, vậy mà còn đòi so giá trị con người với Tần thiếu gia, chết cười!"
Diệp Đình Đình vừa dứt lời, đám người kia lập tức khiêu khích, hai cô gái mặt phẫu thuật cùng một xưởng kia cũng mở miệng phụ họa theo.
Quản lý Vương cũng mở miệng nói: "Diệp tiểu thư, có lẽ cô không biết, Tần thiếu gia có giá trị con người mấy chục tỷ, lại sở hữu hơn 6 triệu fan hâm mộ, anh ấy đến nhà hàng của chúng tôi, đó là vinh hạnh của nhà hàng. Còn mong cô hiểu cho!"
"Nếu thật sự không hiểu được, vậy thì cũng hết cách rồi!"
"Tóm lại là hết phòng rồi, hai vị có thể ăn cơm ở đại sảnh, nếu như hai vị không muốn, vậy nhà hàng chúng tôi cũng không thể tiếp đãi hai vị rồi!"
Quản lý Vương quyết định giải quyết dứt khoát chuyện này.
Ý của hắn rất rõ ràng, nếu muốn ăn cơm thì ăn ở đại sảnh đi, nếu không muốn thì đi nhanh lên!
"Được, không cần mặt mũi nữa đúng không!"
Nghe vậy, Diệp Đình Đình tự nhiên vô cùng tức giận, nhưng nàng ngoại trừ nói miệng ra thì cũng không còn cách nào, dù sao nhà hàng là của người ta.
"Đình Đình, quên đi, chuyển sang chỗ khác đi, để mình nói với chủ tịch một tiếng!"
Chu Tử Tinh lôi kéo Diệp Đình Đình còn đang định tranh luận, nhỏ giọng nói một câu bên tai nàng.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nam bất chợt vang lên phía sau đám người: "Quản lý Vương, ý của anh là, ai nhiều tiền hơn thì có thể dùng phòng của người khác, phải không?"
Giọng nói này lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, quản lý Vương, Tần Phong, Diệp Đình Đình ... tất cả đều nhìn về phía đó.
Chỉ thấy một người đàn ông cao to đẹp trai bước nhanh đến.
"Chủ tịch (Dương)!"
Mắt Diệp Đình Đình sáng lên, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Vừa rồi nàng không có chỗ dựa, bây giờ thì khác, có Dương Hạo ở đây, nhất định có thể trấn áp đối phương.
Nàng không tin một TikToker có thể nhiều tiền hơn Dương Hạo!
Về phần đám người khoác lác Tần Phong có giá trị con người mấy chục tỷ, Diệp Đình Đình tự nhiên không tin.
Nàng cũng không phải trẻ con ba tuổi, nào dễ lừa như vậy.
Hễ lăn lộn trong xã hội một thời gian, thì đều hiểu giá trị con người mấy chục tỷ là khái niệm thế nào.
Đừng nói là mấy chục tỷ, bạn cạnh bạn có mấy đại gia có giá trị con người vài tỷ??
Cuộc sống thực tế, không phải tiểu thuyết Thần Hào!
Dưới hoàn cảnh xã hội bây giờ, có mấy chục triệu vốn lưu động thì đã coi như tầng lớp đại gia rồi.
Động cái là vài tỷ, chục tỷ, tiền âm phủ à?
Hay là tiền Zimbabwe??
Cho nên Diệp Đình Đình căn bản không tin Tần Phong có giá trị con người mấy chục tỷ!
Nhưng Dương Hạo lại là đại gia chục tỷ hàng thật giá thật, dù sao chỉ Truyền thông Thiên Mỹ và Giải trí Mạch Điền cộng lại cũng đã hơn chục tỷ rồi.
Hơn nữa, vị chủ tịch này không chỉ có hai công ty này!
Tóc hồng rất ngứa mắt với Dương Hạo, quệt miệng hỏi: "Anh là ai?"
Tần Phong và quản lý Vương cũng tò mò, hai người đều nhìn Dương Hạo và chờ câu trả lời của hắn.
"Tôi chính là khách của vị Diệp tiểu thư này."
Dương Hạo đã đến được một lúc, vừa rồi hắn đứng sau hóng hớt, muốn nhìn xem rốt cuộc là thế nào.
Cho nên hắn cũng hiểu đại khái tình hình ở đây.
"Anh chính là khách của vị Diệp tiểu thư này đúng không! Anh đến đúng lúc lắm, tôi vừa thương lượng với Diệp tiểu thư chuyện mua lại phòng, cô ấy không đồng ý."
"Anh là khách, chắc hẳn có thể làm chủ việc này."
Lúc này, Tần Phong tiến lên một bước, cười ha ha nói với Dương Hạo: "Ông anh, tôi ra giá một trăm ngàn, có thể nhường phòng cho tôi không?"
100. 000 NDT??
Đậu xanh!!
Đây cũng quá giàu rồi!!
100. 000 mua quyền sử dụng một phòng ăn cơm??
Quả nhiên là có tiền tùy hứng!!
Không chờ Dương Hạo nói chuyện, đám khách đang ăn cơm và hóng chuyện lập tức kêu lên.
Tuy trình độ tiêu phí ở nhà hàng này không thấp, nhưng 100 ngàn cũng không phải là số tiền nhỏ với các thực khách đang ăn ở đây.
Nghe thấy phản ứng của mọi người, tóc hồng lại cười đắc ý, phụ họa theo: "Tần thiếu gia ra giá 100 ngàn!"
"Loại bánh từ trên trời rơi xuống này, không phải ngày nào cũng có đâu! Nếu tôi là anh, do dự một giây cũng là không tôn trọng 100. 000 rồi!"
Quản lý Vương ở bên cạnh nuốt ngụm nước miếng, trong lòng lại nghĩ cho tôi cho tôi!
Không quá ba phút, tuyệt đối sẽ có người nhường phòng!
"Tần thiếu gia, tôi ở phòng 208, ngài thấy phòng của tôi có được không?"
Lúc này, một người đàn ông trung niên tai to mặt lớn cười tủm tỉm tiến lên, hắn mở tiệc chiêu đãi bạn ở phòng 208, lúc này đi xuống lầu đón bạn, nghe thấy Tần Phong muốn bỏ 100. 000 để mua quyền sử dụng phòng, hắn lập tức tiến lên tìm vận may.
"Ông anh, nghe thấy rồi chứ? Anh không bán, thì có người bạn!"
Tần Phong không để ý người đàn ông trung niên kia, mà nhìn về phía Dương Hạo.
Mà lúc này, Dương Hạo không nhịn được mà bật cười, từ lúc có cha hack phụ trợ đến nay, toàn là hắn dùng năng lực tiền giấy nện người khác.
Bây giờ lai jcos người muốn dùng tiền nện hắn.
Thú vị!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?