Diệp Đình Đình cũng quen Lưu Thúy, nàng tiến lại gần, hỏi nhỏ bên tai Lưu Thúy: "Chị Thúy, chỉ là gặp một lần thôi ư?"
"Đúng! Nói chuyện Tử Tinh bị đóng băng."
Lưu Thúy tự nhiên không biết hai cô gái này từng ảo tưởng rất nhiều kịch bản.
Lúc này, điện thoại của nàng chợt vang lên.
"Tôi đi nghe máy, Tử Tinh, cô trực tiếp đến văn phòng chủ tịch là được."
Lưu Thúy dặn một tiếng rồi đi ra ngoài nghe điện thoại.
Mà sau khi nàng rời đi, Diệp Đình Đình và Chu Tử Tinh liếc nhau một cái, cả hai đều hơi ngơ ngác.
"Dương tổng sẽ không chơi quy tắc ngầm chứ?"
Diệp Đình Đình một tay xoa cằm, nhỏ giọng thầm thì: "Thế nhưng mà... cũng quá nhanh rồi. Còn không thèm làm nền luôn! Có điều, Tử Tinh, nửa đời sau của mình có thể nằm thẳng hay không, đều dựa vào cậu đấy."
Nói xong, nàng lại vỗ vỗ lên cặp mông đầy đặn của bạn thân: "Nào có người đàn ông nào chịu nổi cái này! Không chỉ họ thích, mà mình cũng thích kìa!"
"Cậu thôi đi! Đến lúc nào rồi mà còn nói cái này!"
Chu Tử Tinh rất rầu rĩ, sau khi nhìn thấy Dương Hạo, nàng cảm thấy nếu lăn ga giường với vị này cũng không phải không được, chung quy cũng tốt hơn là mấy lão già đầy mỡ kia!
Huống hồ, không phải chỉ nam mới có nhu cầu sinh lý!
Nữ cũng có, thậm chí còn mạnh hơn, Chu Tử Tinh cũng là phụ nữ bình thường, cũng có nhu cầu ở phương diện này.
Cho nên, nếu như có thể vừa thỏa mãn nhu cầu của mình, đồng thời còn có thu hoạch ngoài định mức, vậy đây là cuộc mua bán có lời!
Chỉ là Chu Tử Tinh chưa chuẩn bị tâm lý, dù sao cũng quá đột nhiên.
Vị chủ tịch này mới tiếp quản công ty được mấy tiếng thôi!!
"Khụ khụ, Tử Tinh! Mình có một đôi tất tơ mới tinh, cho cậu dùng trước vậy!'
Diệp Đình Đình bỗng nhiên lấy ra một đôi tất chân màu đen, đưa cho Chu Tử Tinh rồi nháy mắt với nàng.
"A? Cậu có ý gì??"
Chu Tử Tinh ngẩn người, trong lúc nhất thời lại không phản ứng kịp.
Diệp Đình Đình lập tức vỗ vỗ lên cặp chân thon dài trắng nõn của bạn thân, trêu chọc: "Chân này mà không đi tất đen thì quả là phí của trời! Huống hồ trận chiến này có liên quan đến tiền đồ của chúng ta, cậu phải cố lên nha!!"
"Chẳng qua là Dương tổng chướng mắt mình, bằng không mình cực kỳ nguyện ý xuất chinh thay cậu, nhưng thực lực không cho phép nha!"
Nói đến đây, Diệp Đình Đình còn ra vẻ tiếc nuối không thôi.
Chu Tử Tinh trực tiếp cạn lời.
Tất đen cái gì, trận chiến gì gì đó... tất cả đều là những lời như hổ như sói!!
Chu Tử Tinh oán thầm vài câu, nhưng vẫn cầm tất đen của bạn thân, do dự một chút lại hỏi: "Mặc luôn à?"
"Chứ sao? Cậu cũng biết mặc thứ này lâu như thế nào mà, nếu chờ đến 'khi đó' mới mặc, sẽ ảnh hưởng đến không khí!"
Diệp Đình Đình vừa nói vừa đẩy Chu Tử Tinh về phía phòng vệ sinh: "Nhanh lên, Dương tổng đang chờ sốt ruột kìa!"
"A. . ."
Chu Tử Tinh vẫn hơi mờ mịt, mơ mơ màng màng bị bạn thân đẩy vào phòng vệ sinh và đổi skin.
Lúc này, Lưu Thúy nghe điện thoại xong trở về, không nhìn thấy Chu Tử Tinh thì nghi ngờ hỏi: "Tử Tinh đi gặp Dương tổng một mình à?"
"Còn chưa đi! Đang ở phòng vệ sinh!"
Lưu Thúy cũng không nghĩ nhiều, nàng khẽ gật đầu: "Ừm, vậy nhanh một chút!"
"Được rồi, chờ Tử Tinh ra sẽ qua đó ngay." Diệp Đình Đình lên tiếng, lại tiến lại gần Lưu Thúy và hỏi nhỏ: "Chị Thúy, Dương tổng của chúng ta có vợ chưa?"
"Vợ? Chắc là chưa!"
Lưu Thúy hơi suy nghĩ một chút, rồi lắc đầu, nàng biết Dương Hạo có không ít phụ nữ, nhưng vị trí chính cung vẫn bỏ trống, cho đến trước mắt thì các cô gái bên cạnh Dương Hạo đều không có danh phận gì.
Nhiều nhất cũng là 'bạn gái'.
"Không có vợ? Vậy thì tốt quá!"
Diệp Đình Đình bỗng nhiên cảm thấy kế hoạch 'nằm thẳng' của mình có hi vọng.
Chủ tịch mới không có vợ, vậy Chu Tử Tinh sẽ có cơ hội, chờ nàng bắt được Dương tổng, mình chính là công thần, vậy còn không thể luận công ban thưởng sao?
Nàng là bạn thân của bà chủ, địa vị trong công ty cũng ổn rồi!
"Cô nói gì vậy?"
Lưu Thúy không nghe rõ nửa câu sau của Chu Tử Tinh, nghi ngờ nhìn nàng một cái.
"Không có gì, không có gì."
Diệp Đình Đình cười nói: "Chỉ là cảm thấy Dương tổng đẹp trai như vậy, lại có giá trị con người chụ tỷ, không có vợ thì đáng tiếc quá!"
"Không có vợ không có nghĩa là độc thân!"
Lưu Thúy chép miệng, trong lòng thì oán thầm, vị Dương tổng này của chúng ta có quá nhiều phụ nữ kìa.
Trong lúc hai người nói chuyện, Chu Tử Tinh đã mặc tất chân và đi ra khỏi phòng vệ sinh.
Hôm nay nàng mặc một chiếc váy ngắn màu trắng, loại váy này vốn tôn lên cặp chân dài, giờ có thêm tất chân lại càng mê người hơn.
"Chậc chậc, hoàn mỹ!"
Diệp Đình Đình không khỏi tán thưởng một câu.
Lưu Thúy hơi nhíu mày, kết hợp với vấn đề vừa rồi của Diệp Đình Đình, nàng lập tức hiểu ý của đối phương.
Đây là muốn nhào lên người Dương tổng nha!
Lưu Thúy khẽ thở dài, bởi vì Tiêu Ngâm Thu từng nói về hoàn cảnh của Chu Tử Tinh, nàng cũng rất đồng tình.
Nhưng hành vi này có chút tục, dù sao nàng cũng nhìn thấy quá nhiều phụ nữ tương tự.
Ừm, nhưng Dương tổng thì khác với những vị sếp kia, ít nhất cũng trẻ tuổi và đẹp trai hơn, hình như ngay cả Thu Thu cũng động tâm!
Có quyền có thể, ngoại hình tốt, trên pháp luật thì vẫn còn độc thân!
Loại đàn ông này, quả thực là đối tượng trong mơ của các chị em phụ nữ!
Lưu Thúy cũng không hỏi nhiều, liền đưa Chu Tử Tinh đã 'thay skin mới' đến văn phòng chủ tịch.
Lussc này trong văn phòng chỉ còn lại một mình Dương Hạo, hắn đang hứng thú xem 'video nhóm nhạc nữ' do Mành Trà Trà gửi đến.
Tất nhiên, video này là loại không thể truyền ra ngoài, phong cách JAV quá nồng đậm, chỉ thích hợp thưởng thức một mình!
Lưu Thúy dẫn Chu Tử Tinh vào phòng, Dương Hạo vội vàng để điện thoại xuống.
Hắn vô thức đảo mắt qua Chu Tử Tinh, tiếp đó hai mắt liền tỏa sáng.
Ừm, bảo sao Ngô Đức Hải muốn chơi quy tắc ngầm!
Chu Tử Tinh hoàn toàn đúng là rất xinh đẹp!
Dương Hạo thầm cảm khái một câu.
"Dương tổng!'
"Tôi là ca sĩ Chu Tử Tinh của công ty Giải trí Mạch Điền!"
Chu Tử Tinh có hơi câu nệ, thậm chí còn nhắc đến cả tên của công ty.
Nhưng khi giới thiệu, nàng nhấn mạnh chính là 'ca sĩ'!
Nàng muốn nói cho vị này biết, mình chính là ca sĩ!
"Ừm, ngồi đi!'
Dương Hạo cười cười chỉ sô pha ở khu tiếp khách, lại thuận miệng hỏi: "Uống gì không?"
"Cảm ơn Dương tổng, tôi không khát."
Chu Tử Tinh lắc đầu, hiển nhiên vẫn rất khẩn trương.
"Dương tổng, hai người trò chuyện đi, tôi đi làm việc trước!"
Lưu Thúy cảm thấy mình hơi dư thừa, liền nói một câu rồi rời khỏi văn phòng chủ tịch.
Như vậy, trong phòng chỉ còn lại hai người là Dương Hạo và Chu Tử Tinh.
Mà kèm theo tiếng cửa đóng lại, Chu Tử Tinh hơi run lên.
Quy tắc ngầm trong truyền thuyết, sắp bắt đầu rồi sao?
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?