🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 434: Chúng ta có lý, sợ cái gì

Chương 464: Còn muốn đánh bài không

Tập đoàn Vạn Hâm làm trong ngành khách sạn, khách sạn Vạn Hâm dưới cờ là một khách sạn năm sao có tiếng ở Giang Thành, ngoại trừ khách sạn Vạn Hâm ra, tập đoàn Vạn Hâm còn có công ty mẹ của chuỗi khách sạn Tinh Đồ, tập đoàn được định giá 5,6 tỷ, vẫn rất có thực lực.

Khang Vạn Hâm lấy điện thoại ra, rất lịch sự mà hỏi: "Thái tổng, có thể add wechat không?"

"Ừm, được!"

Tại loại trường hợp này, trực tiếp từ chối thì koa hay lắm, cũng may Thái Mỹ Thần đã gặp trường hợp này nhiều rồi, nàng mở wechat chuyên dùng để làm việc, rồi kết bạn với đối phương.

Bên trong cái tài khoản wechat này có không ít đàn ông lòng mang ý xấu như Khang Vạn Hâm, tất cả đều bị Thái Mỹ Thần đày vào lãnh cung.

Đúng lúc này, lại có tiếng bước chân vang lên ở phía cửa phòng hội nghị, Tô Tiểu Hi mặc bộ OL màu trắng và trợ lý đi vào hội trường, đôi chân đẹp thon dài của nàng được tất chân màu da bao quanh, trên chân là đôi giày cao gót màu đen, nàng bước rất nhanh, gót giày và mặt đất tạo thành những âm thanh vui tai.

Khang Vạn Hâm vừa nhìn thấy Tô Tiểu Hi thì đã sáng mắt lên, hắn vội vàng tiến lên nghênh đón.

"Tiểu Hi, cô cũng đến à! Nghe nói Địa sản Tinh Tuyệt đang bận việc đầu tư bỏ vốn, tôi còn tưởng cô không đến được!"

"Hoạt động do thành phố tổ chức, tôi đương nhiên phải đến rồi!"

Tô Tiểu Hi qua loa một câu, căn bản không thèm dừng lại, mà trực tiếp đi về phía Dương Hạo.

Khang Vạn Hâm còn muốn nói thêm vài câu với Tô Tiểu Hi, kết quả đối phương chỉ để lại cho hắn một cái bóng lưng.

Tô Tiểu Hi đi đến trước mặt Dương Hạo, cười tủm tỉm, nói: "Sư huynh, không ngờ anh cũng tham gia hoạt động lần này!"

"Chủ nhiệm Hồ đã lên tiếng, anh tự nhiên phải đến!"

"Sư huynh, lát nữa kết thúc chúng ta cùng đi ăn cơm nhé?" Tô Tiểu Hi chủ động mời.

"Cũng được." Dương Hạo gật đầu.

Khi hai người đang nói chuyện, Khang Vạn Hâm đi tới, hắn đánh giá Dương Hạo một phen, tiếp đó mở miệng hỏi: "Tiểu Hi, vị này là?"

Khang Vạn Hâm cũng nhìn thấy Dương Hạo từ lâu rồi, nhưng sự chú ý của hắn chỉ nằm trên người Thái Mỹ Thần, tự động bỏ qua tên đàn ông đẹp trai hơn mình này.

Kết quả không ngờ Tô Tiểu Hi và đối phương lại có vẻ rất thân quen, mà Tô Tiểu Hi chính là một trong những mục tiêu theo đuổi của hắn.

Loại người như Khang Vạn Hâm, tự nhiên sẽ không thiếu phụ nữ, nhưng loại bạch phú mỹ như Tô Tiểu Hi vẫn rất có lực hấp dẫn, cũng là đối tượng thông gia lý tưởng của hắn.

Dù sao giá trị của Địa sản Tinh Duyệt cũng cao hơn tập đoàn Vạn Hâm nhà hắn không ít, nếu như có thể cưới được Tô Tiểu Hi, cũng có thể coi là cường cường liên hợp.

"Xem ra chỉ có mỹ nữ mới có thể hấp dẫn Khang tổng, nếu như không có Tiểu Hi, chắc tôi còn không có duyên làm quen với Khang tổng."

Dương Hạo đầu tiên là diss một câu, tiếp đó mới tự giới thiệu: "Nghiệp báo Giang Thành, Dương Hạo."

"Thì ra là Dương tổng!'

Khang Vạn Hâm gật đầu một cái, hắn biết Nghiệp báo Giang Thành, đó là xí nghiệp do chính phủ khống chế cổ phần, cho nên dù là tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành, thì tài sản cá nhân cũng không đáng nhắc đến.

Cho nên sau khi Dương Hạo tự giới thiệu, Khang Vạn Hâm lại có cảm giác ưu việt.

Tuy cha hắn mới là người sáng lập và khống chế tập đoàn Vạn Hâm, nhưng hắn vẫn là tổng giám đốc, là người thừa kế tập đoàn.

"Tiểu Hi, chúng ta qua bên cạnh bàn chuyện đầu tư bỏ vốn đi nhé?"

Biết được thân phận của Dương Hạo, Khang Vạn Hâm đã không còn hứng thú với tên 'tình địch' này nữa, hắn cảm thấy Dương Hạo và mình căn bản là không cùng một cấp bậc.

"Không cần. Công ty đã được đầu tư rồi!"

Tô Tiểu Hi quả quyết lắc đầu, tiếp đó lại nói với Dương Hạo: "Sư huynh, lát nữa chúng ta ăn gì?"

"Gì cũng được, em chọn đi!"

Tô Tiểu Hi cười ha ha nói: "Vậy ăn lẩu nhé? Em biết một tiệm lẩu rất ngon."

"Ăn lâu hỏi nóng nhỉ?"

Tô Tiểu Hi lại hỏi: "Vậy ăn cơm tây nhé?"

Hai người cứ cứ nói chuyện lát nữa ăn gì như vậy, hoàn toàn gạt Khang Vạn Hâm qua một bên.

Hắn nhìn Tô Tiểu Hi một chút, lại nhìn Dương Hạo một chút, khóe miệng co giật vài cái.

Hắn cảm thấy Dương Hạo này không biết tốt xấu, Tô Tiểu Hi người ta đã mời anh ăn lẩu, anh cmn còn ngại nóng?

Vấn đề là khi người ta hỏi anh, anh lại trả lời là: Em chọn đi!

Kết quả lại chọn ba lấy bốn, cái này rất giống khi bạn hỏi bạn gái đi ăn gì?

Đối phương sẽ nói gì cũng được, tiếp đó bạn nói ăn lẩu thì nàng kêu nóng, bạn nói ăn gà rán thì nàng nói đang giảm cân, nói ăn mỳ thì nàng kêu nóng trong. . .

Tóm là chính là khó!

Nhưng bây giờ, Tô Tiểu Hi và Dương Hạo lại đổi vị trí cho nhau.

Nhìn qua thì Tô Tiểu Hi mới là người liếm!

Trong lòng Khang Vạn Hâm tự nhiên là cực kỳ không cân bằng, chẳng phải là đẹp trai một chút thôi sao?

Phụ nữ nông cạn!

Nhìn đàn ông ai nhìn mặt chứ!

Phải nhìn túi tiền kìa!!

Hắn hắng giọng một cái, nói: "Dương tổng, tôi cảm thấy anh như vậy thì không tốt lắm!"

"Tiểu Hi thích ăn lẩu, vậy anh liền đi ăn lẩu với cô ấy thôi!"

"Con gái nha, nhất định phải được chiều chuộng, đàn ông chúng ta phải có chút phong độ của quý ông chứ!'

Dương Hạo đang định nói ăn cơm tây cũng được, thấy Khang Vạn Hâm đứng ra chặn ngang một cước, hắn liền đổi giọng, nói: "Tôi lại thích ăn đồ Nhật!"

"Được, vậy thì ăn đồ Nhật! Vừa hay em biết một tiệm đồ Nhật rất ngon, rất chính tông!" Tô Tiểu Hi cười tủm tỉm gật đầu một cái.

"Đúng rồi, Tô sư muội không ngại Thái tổng đi cùng chứ?"

Dương Hạo vừa nói vừa chỉ chỉ vào Thái Mỹ Thần ở bên cạnh.

"Tất nhiên là không ngại rồi, càng đông càng vui mà!'

Tô Tiểu Hi sảng khoái đáp ứng.

"Được, vậy chúng ta quyết định như thế nhé!"

Dương Hạo đưa tay trái ra, còn đập tay với Tô Tiểu Hi.

Thấy thế, Khang Vạn Hâm triệt để hết ý kiến, hắn há to miệng, nhìn Tô Tiểu Hi một chút, lại nhìn Dương Hạo một chút.

Con mẹ nó, hai người bỏ qua tôi đúng không?

Coi tôi là không khí đúng không??

Nhất là cái tên họ Dương này óc heo này!

Tiểu Hi người ta hẹn ăn cơm, anh lại còn muốn dẫn một cô gái khác theo??

Ba người!!!

Anh còn muốn đánh bài không??

Chương 465: Nhiệm vụ phúc lợi, thích làm việc thiện

Khi Khang Vạn Hâm đang oán thầm, Dương Hạo bỗng nhiên nhìn vào hắn mà hỏi: "Quý ông, có muốn đi cùng không?"

"A, tôi sao?"

Khang Vạn Hâm nao nao, tiếp đó liền nở nụ cười xán lạn.

Trong lòng nghĩ: Họ Dương này vẫn rất hiểu chuyện!

Hẹn hai mỹ nữ, còn biết gọi mình đi cùng!

Biết đồ tốt là phải chia sẻ!!

Khang Vạn Hâm đang định mở miệng đáp ứng, liền nghe thấy Dương Hạo nói: "Đúng rồi, anh muốn ăn lẩu nhỉ! Vậy quên đi, thật là đáng tiếc!"

"Không phải, tôi. . ."

Khang Vạn Hâm há to miệng, đang định phản bác thì lại có tiếng bước chân ồn ào ở phía cửa phòng hội nghị, theo sát là một người đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn được một đám người vây quanh đi vào hội trường.

"Thị trưởng Cao đến. . ."

"Thị trưởng Cao!"

Có người bắt đầu lên tiếng chào hỏi, người này là Cao Kiến Đức, là phó thị trưởng phụ trách vệ sinh và giáo dục.

Quỹ từ thiện lần này tên là: Yêu mến cô nhi!

Sau khi quỹ từ thiện thành lập, tất cả tài chính thu nhận được sẽ dùng để giúp đỡ việc sinh hoạt và giáo dục cô nhi.

Cao Kiến Đức khách khí chào hỏi mọi người, ánh mắt lướt qua mọi người, rồi nhanh chân đi đến trước mặt Dương Hạo.

Cao Kiến Đức tươi cười hỏi: "Cậu chính là Dương tổng của Truyền thông Thiên Mỹ đúng không?"

"Là tôi, thị trưởng Cao, chào ngài!"

Dương Hạo không ngờ đối phương lại chủ động chào hỏi mình trước, ít nhiều cũng có chút được yêu mà sợ.

Tuy hắn đã là tỷ phủ, nhưng đây là lần đầu tiên tiếp xúc với quan lại tầng lớp này.

Vị chủ nhiệm Hồ nhắn lời để hắn tham dự cũng ở trong đám người, phải biết khi Dương Hạo tiếp nhận Nghiệp báo Giang Thành thì chủ nhiệm Hồ này cũng đến tuyên bố bổ nhiệm nhân sự, khi đó còn vênh váo hung hăng, giống như không để một tổng tài như Dương Hạo vào mắt.

Mà bây giờ thì chủ nhiệm Hồ còn không được đứng ở hàng trước nữa kìa.

Dương Hạo được Cao Kiến Đức chủ động chào hỏi, thoáng cái đã trở thành tiêu điểm của mọi người, từng cái đều tò mò thân phận của Dương Hạo.

Khang Vạn Hâm vốn muốn nổi giận thì cũng mờ mịt!

Người này là ai?

Lại được thị trưởng Cao đích thân tiếp đãi?

Mình còn bị xem nhẹ kìa!!

Vừa rồi thị trưởng Cao nói là tổng tài Truyền thông Thiên Mỹ?

Không đúng, không phải là Nghiệp báo Giang Thành sao?

Có điều, cho dù là tổng tài của Truyền thông Thiên Mỹ thì cũng không có khả năng nhận được đãi ngộ đặc biệt như vậy chứ??

Khang Vạn Hâm rất mơ hồ.

Thật ra không riêng gì hắn, ngay cả bản thân Dương Hạo cũng mơ hồ, hắn cũng không hiểu vì sao vị thị trưởng Cao này lại đến tìm hắn đầu tiên.

"Dương tổng, cái quỹ khuyến học kia rất tốt!"

Cao Kiến Đức tươi cười nói: "Giải quyết được vấn đề cho các sinh viên khó khăn, cũng kích phát lòng học tập và tính tích cực của sinh viên trường, bàn đầu tôi định đích thân trò chuyện với cậu về quỹ ngân sách, nhưng dạo này quá bất, hôm nay mới có cơ hội gặp mặt!"

Lúc này Dương Hạo mới hiểu vì sao đối phương lại tìm mình đầu tiên rồi, vị này là phó thị trưởng quản lý giáo dục.

Tất nhiên sẽ biết chuyện quỹ khuyến học 200 triệu của học viện tài chính và kinh tế Giang Thành.

Dù sao loại quỹ khuyến học quy mộ lớn như vậy cũng rất hiếm thấy, tại hệ thống giáo dục ở Giang Thành thì chỉ có một phần độc nhất.

Ngay cả đại học Giang Thành tốt nhất cả thành phố cũng không có!

Một xí nghiệp gia giàu có lại nguyện ý bỏ tiền ra làm từ thiện như Dương Hạo, Cao Kiến Đức tự nhiên phải ra sức lôi kéo quan hệ rồi, đối với lần thành lập quỹ ngân sách này, hay là đối với tiền đồ của bản thân mình, tất cả đều có lợi chứ vô hại.

"Thị trưởng Cao quá khen. Tôi cũng là sinh viên tốt nghiệp từ trường, bởi vì cái gọi là uống nước không quên người đào giếng nha, trường học bồi dưỡng tôi, tôi nên báp đáp lại!"

"Đương nhiên, những thương nhân như chúng tôi có thể phát triển đến ngày hôm nay, không thể không tính đến sự ủng hộ và giúp đỡ của chính phủ và nhân dân, cho nên cũng phải báp đáp lại xã hội!'

Mấy lời nói khách sáo này, Dương Hạo cũng là hạ bút thành văn.

Cao Kiến Đức gật đầu cười, cảm khái nói: "Nếu tất cả xí nghiệp gia đều có giác ngộ như Dương tổng thì tốt!"

Tuy là cảm khái, nhưng cũng là nói cho mọi người ở đây nghe, quỹ ngân sách mới thành lập, tự nhiên là nhận được càng nhiều tài chính càng tốt.

Các lãnh đạo đến đông đủ, tất cả mọi người ngồi xuống.

Cao Kiến Đức ngồi ở giữa.

Mà Dương Hạo thì được án bài ở vị trí ngoài cùng bên trái của bàn hội nghị, loại hội nghị thế này, không phải muốn ngồi đâu thì ngồi.

Vị trí ngoài cùng bên trái, chứng tỏ hắn là xí nghiệp gia được các lãnh đạo coi trọng nhất, thậm chí còn có ý tứ là để hắn làm gương!

Khang Vạn Hâm thì ngồi ở vị trí thứ sáu từ bên trái sang, kém hơn Dương Hạo năm vị trí.

Tuy đã biết Dương Hạo là tổng tài Truyền thông Thiên Mỹ, nhưng hắn vẫn không hiểu được, theo hắn thì giá trị của các sản nghiệp giải trí có quá nhiều bọt nước.

Ví dụ như Truyền thông Thiên Mỹ, trước mắt được định giá khoảng 7 tỷ, nhưng theo Khang Vạn Hâm thì giá trị của nó chỉ 1,2 tỷ là cùng!

Giống như bài hát kia: Tất cả đều là bọt biển!

Tôi cũng không tin, tổng tài của một công ty giải trí như anh có thể lấy ra bao nhiêu tiền làm từ thiện??

Hội nghị chính thức bắt đầu.

Nói là hội nghị trù bị của quỹ từ thiện, nhưng thật ra là đại hội huy động vốn, để các xí nghiệp gia bỏ tiền.

Cao Kiến Đức đầu tiên là phát hiện một đoạn văn tràn đầy tình cảm dạt dào, chủ yếu là trình bày hoàn cảnh của các cô nhi, mà cô nhi ở đây không phải chỉ là cô nhi ở cô nhi viện.

Có một ít cô nhi không phù hợp tiêu chuẩn của cô nhi viện, và một ít cô nhi vì đủ loại nguyên nhân mà không thể tiến vào cô nhi viện.

Dương Hạo vốn không hứng thú với bài phát biểu này lắm, nhưng khi hắn nghe thấy hoàn cảnh của các 'chuẩn cô nhi' đang sống với ông bà hoặc cha mẹ bị tàn tật, Dương Hạo không khỏi nghĩ đến cô bé bán hoa ở công viên Tân Giang.

Khi đó Dương Hạo đã sử dụng kỹ năng lắng nghe tiếng lòng để xem cô bé có phải là lừa đảo hay không, lại biết cô bé đang sống với bà nội, sống một cuộc sống ăn bữa nay không có bữa sau.

Cho nên, tình huống tương tự vẫn tồn tại trong xã hội ngày nay, cuộc sống của bọn họ chật vật hơn mọi người tưởng tượng rất nhiều.

Đinh!

Phát động nhiệm vụ phúc lợi: Thích làm việc thiện.

Là một phú ông cần có lòng thương hại, cứu giúp dân chúng.

Ban thưởng: Tài chính quyên góp từ thiện hoàn trả gấp đôi.

Chú 1: Nhiệm vụ phúc lợi này là nhiệm vụ dài hạn.

Chú 2: Quyên góp ác ý sẽ không được hoàn trả.

Chương 466: Đàn ông ưu tú không thiếu phụ nữ!

Khi Cao Kiến Đức vẫn còn đang nói, âm thanh của cha hack cũng vang lên trong đầu Dương Hạo.

Nice!

Mình thích làm từ thiện!!

Khóe miệng của Dương Hạo hơi cong lên.

Đã có thể trợ giúp người khác, lại có thể cày tiền, lại có thể trang bức, loại chuyện một công ba việc này, Dương Hạo cực kỳ nguyện ý làm!

"Lần này, kế hoạch của quỹ ngân sách là thu thập được 50 triệu vốn ban đầu, tất cả xí nghiệp gia tham gia quyên góp sẽ được chính phủ trao tặng danh hiệu 'xí nghiệp gia từ thiện'. . ."

Cao Kiến Đức nói qua về lợi ích khi tham gia quyên góp, thật ra tất cả đều là hư danh, cũng không có tác dụng thức tế gì, đây cũng là chuyện bình thường, các nơi khác cũng như vậy.

"Mời mọi người tham gia và ủng hộ công việc của chúng tôi. . ."

Cao Kiến Đức kết thúc, hiện trường vỗ tay nhiệt liệt, bên dưới toàn là hạng người cáo giá, nể mặt là chắc chắn rồi, nhưng có bỏ tiền hay không thì chưa biết.

Thật ra ý nghĩ của đại đa số người là, tôi có thể vỗ đến sưng tay, nhưng tốt nhất thì đừng bảo tôi bỏ tiền.

Tiếng vỗ tay dừng lại, Cao Kiến Đức nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt rơi vào người Dương Hạo, Cao Kiến Đức tự nhiên hi vọng Dương Hạo sẽ mang đến một khởi đầu tốt.

Nhưng đây cũng không phải chuyện tốt lành gì, nếu Dương Hạo đứng ra dẫn đầu, đúng là có thể nịnh nọt Cao Kiến Đức, nhưng sẽ đắc tội với những thương nhân khác, thật ra có không ít người ở đây đều chỉ đến ứng phó cho qua chuyện thôi, dù sao cũng nhận được lời mời, không thể không đến, nhưng không muốn quyên tiền.

Anh đứng ra quyên góp đầu tiên, chính là đang đối đầu với mọi người, nhất là anh quyên góp rất nhiều tiền, đây chẳng phải là hạ thấp người khác sao!

Cho nên, Dương Hạo cũng không đứng ra, mà liếc mắt nhìn Dương Hạo, giả bộ như đang xem tin nhắn.

"Thị trưởng Cao, tôi nói hai câu đi!"

Lúc này, Khang Vạn Hâm nóng lòng thể hiện đã đứng lên, dõng dạc nói: "Lấy của dân, dùng cho dân, những thương nhân như chúng tôi tuyệt đối không làm giàu bất nhân. . ."

"Tập đoàn Vạn Hâm chúng tôi quyết định quyên 5 triệu!"

Số tiền này là cha của hắn nói cho hắn biết trước khi đến, dù sao cũng là quỹ từ thiện của thành phố, nếu như quá keo kiệt thì không hay lắm, phải ủng hộ các lãnh đạo mà!

5 triệu thật ra không ít, có một số xí nghiệp gia ở đây một năm cũng chỉ kiếm được 8,10 triệu mà thôi, không thể nào bỏ 5 triệu ra quyên góp được.

Hơn nữa cái điểm xuất phát này quá cao so với mặt bằng chung, rất nhiều người đều chỉ ôm thái độ qua loa, cho nên sau khi Khang Vạn Hâm nói ra con số 5 triệu, hiện trường lại rơi vào tình cảnh yên tĩnh đến quỷ dị.

Khang Vạn Hâm vốn cho rằng mọi người sẽ vỗ tay reo hò mình, kết quả lại phát hiện không có ai ủng hộ, liền cực kỳ lúng túng.

Mẹ kiếp, đây là thế nào?

Vỗ tay đi, mau vỗ tay!!

Trong lòng hắn thầm mắng, mà lúc này, đúng có tiếng vỗ tay thật. . .

Ừm, vẫn có người hiểu chuyện.

Khang Vạn Hâm nhìn về phía tiếng vỗ tay, tiếp đó liền nhìn thấy khuôn mặt khiến mình chán ghét kia.

Dương Hạo vừa vỗ tay vừa nói: "Khang tổng hào phóng!"

"Đúng là tấm gương để chúng ta noi theo!"

Dương Hạo ngoài miệng thì cười ha ha, nhưng trong lòng thì oán thầm: Ừm rất hiểu chuyện nha!

Khang Vạn Hâm không ngờ người vỗ tay đầu tiên lại là Dương Hạo, hắn đầu tiên là sửng sốt một chút, tiếp đó liền gật đầu với Dương Hạo, đáp lại 'thiện ý' của đối phương.

Ừm, tên này vẫn rất óc ánh mắt, chứ không phải không có gì khác.

Khang Vạn Hâm nghĩ vậy, cảm nhận với Dương Hạo cũng tốt hơn chút.

Có Dương Hạo dẫn đầu, mọi người cũng nhộn nhịp vỗ tay, bầu không khí ngột ngạt trong phòng bị đánh vỡ, trên mặt Khang Vạn Hâm thì lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, hắn quay đầu nhìn về phía Tô Tiểu Hi ở bên trái mình, nhỏ giọng nói: "Tiểu Hi, Địa sản Tinh Duyệt các cô còn đang tìm đầu tư, nên hôm nay đừng quyên tiền."

"Không giống như tập đoàn Vạn Hâm chúng tôi, dòng tiền rất đầy đủ."

Khang Vạn Hâm nhìn như đang nhắc nhở, thật ra là đang nói cho Tô Tiểu Hi biết, tập đoàn Vạn Hâm có thực lực bơm tiền cho Địa sản Tinh Duyệt.

Như vậy, làm thế nào mới bơm tiền thì phải ngồi xuống trao đổi sâu hơn rồi!

Kết quả Khang Vạn Hâm vừa dứt lời, Tô Tiểu Hi liền đón ánh mắt của Cao Kiến Đức: "Thị trưởng Cao, Địa sản Tinh Duyệt chúng tôi luôn luôn ủng hộ công việc của thị ủy, lần này cũng quyên góp 5 triệu!"

Công ty địa sản có rất nhiều tiếp xúc với chính quyền thành phố, 5 triệu này nhìn như là quyên góp, nhưng thực tế cũng coi như là tài chính hoạt động và xây dựng quan hệ.

Hạng mục của chính quyền thành phố, Địa sản Tinh Duyệt chúng tôi ủng hộ hết mình, sau này Địa sản Tinh Duyệt cần chính phủ ủng hộ, vậy chung quy cũng phải cho chút mặt mũi, đúng không.

Dưới hoàn cảnh xã hội bây giờ, chính thương vốn là cùng tồn tại, hai bên hỗ trợ lẫn nhau.

"Tôi nghe nói Địa sản Tinh Duyệt đang gặp khó khăn, lúc này Tổ tổng còn có thể ủng hộ công việc của chính quyền thành phố, quả thực là hiếm có."

"Đây mới là xí nghiệp gia chân chính!"

Cao Kiến Đức cũng hơi bất ngờ với việc Tô Tiểu Hi quyên góp 5 triệu, bởi vì trước hội nghị này, bọn họ cũng đã họp nội bộ, thảo luận xem nên đặt mục tiêu tài chính là bao nhiêu, các xí nghiệp sẽ quyên góp bao nhiêu. . . đánh giá sơ bộ xong, cuối cùng quyết định mục tiêu là 50 triệu.

Mà Cao Kiến Đức cũng biết Địa sản Tinh Duyệt đang tìm đầu tư, cho nên Cao Kiến Đức cũng rất giật mình khi Tô Tiểu Hi quyên góp 5 triệu.

So sánh ra thì Khang Vạn Hâm càng giật mình hơn, vừa rồi hắn còn khuyên Tô Tiểu Hi đừng quyên góp, kết quả người ta trở tay liền quyên góp 5 triệu như tập đoàn Vạn Hâm bọn họ.

Khang Vạn Hâm tò mò hỏi: "Tiểu Hi, Địa sản Tinh Duyệt không thiếu tiền nữa à?"

"Không nhọc Khang tổng quan tâm, Địa sản Tinh Duyệt chúng tôi đã hoàn thành đầu tư bỏ vốn!"

Tô Tiểu Hi lạnh nhạt đáp một câu, nàng nào không biết tâm tư của Khang Vạn Hâm, tên này chỉ muốn dùng danh nghĩa đầu tư để ngủ mình mà thôi.

Mà danh tiếng của Khang Vạn Hâm đã rất thối, sinh hoạt cá nhân rất hỗn loạn, tướng mạo lại bình thường, Tô Tiểu Hi tự nhiên chướng mắt đối phương.

Nhất là so sánh với Dương Hạo ở hiện trường, vị sư huynh kia mới là hình mẫu lý tưởng của Tô Tiểu Hi.

Để Tô Tiểu Hi buồn bực là bên cạnh Dương sư huynh có quá nhiều phụ nữ, lúc trước có Vương Tĩnh Như đến bàn chuyện đầu tư với nàng, bây giờ lại có Thái Mỹ Thần.

Có vẻ như còn có một cô bạn gái cũ bên trường cũ, đang quản lý 200 triệu của quỹ khuyến học kia.

Sự thật chứng minh, đàn ông ưu tú không bao giờ thiếu phụ nữ!

Chương 467: Boss luôn xuất hiện vào thời điểm cuối cùng!

Có Khang Vạn Hâm và Tô Tiểu Hi dẫn đầu, mọi người cũng bắt đầu tỏ thái độ, nhưng không có ai bỏ quá 5 triệu, ít thì 500 ngàn, nhiều thì 2,3 triệu.

Mà Dương Hạo được Cao Kiến Đức ký thác hi vọng thì vẫn không lên tiếng, thậm chí còn tỏ vẻ không quan tâm.

"Dương tổng nhà lớn nghiệp lớn, có phải cũng nên ủng hộ sự nghiệp từ thiện một chút không?"

Thấy Dương Hạo vẫn không lên tiếng, hình như không có ý định quyên tiền, Khang Vạn Hâm thấy mình vẫn là người quyên nhiều tiền nhất, không kìm nén được cảm giác ưu việt trong lòng.

Nghe Khang Vạn Hâm nói vậy, ánh mắt của mọi người cũng rơi lên người Dương Hạo, Dương Hạo dù sao cũng ngồi ở vị trí đầu tiên, theo lý thuyết thì có lẽ nên làm gương, kết quả đến giờ vẫn không bỏ tiền.

Ngay cả Cao Kiến Đức cũng nhìn về phía Dương Hạo, Cao Kiến Đức tự nhiên cũng rất hi vọng vào Dương Hạo, dù sao đối phương cũng quyên góp 200 triệu cho trường học cũ!

Quỹ từ thiện do chính quyền thành phố thành lập, quyên một hai chục triệu cũng không quá nhỉ!

Hiện giờ, tổng tiền quyên góp là 32. 5 triệu, nếu như Dương Hạo quyên 20 triệu, vậy mục tiêu 50 triệu đã hoàn thành.

Thấy mọi người đều nhìn vào mình, Dương Hạo chỉ mỉm cười.

Ừm, thời khắc trang bức cuối cùng cũng đến!

Không sai, boss luôn luôn xuất hiện vào thời điểm cuối cùng!

Nếu như ở trong phim, lúc này có lẽ sẽ xuất hiện một bản BGM cực cháy!!

Ví dụ như BGM chuyên môn của Kiều bang chủ trong Thiên Long Bát Bộ.

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Dương Hạo hắng giọng một cái, tiếp đó thản nhiên nói: "Nghiệp báo Giang Thành xem như là xí nghiệp được chính phủ nâng đỡ, vẫn luôn nhận được sự chăm sóc của chính phủ, tôi là tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành, khi chính phủ và nhân dân cần, tôi tự nhiên sẽ không chối từ."

"Tôi quyên 200 triệu!'

Phốc!

Khang Vạn Hâm vừa mới cầm ly trà lên uống một hớp, nghe thấy Dương Hạo nói quyên 200 triệu, lập tức phun ngụm trà ra ngoài!

Tất cả mọi người có mặt đều trợn mắt há hốc mồm!

Bao nhiêu cơ??

Mọi người anh nhìn tôi tôi nhìn anh một chút, tất cả đều cho rằng mình nghe nhầm!

Cho đến bây giờ, mấy chục người ở đây chỉ quyên được hơn 30 triệu, vị này mở miệng liền nói 200 triệu?

Đây cmn là điên rồi hay sao??

Cao Kiến Đức vừa nâng ly trà lên cũng hạ xuống, ngạc nhiên nhìn Dương Hạo, mấy sợi tóc lưa thưa trên trán cũng có khuynh hướng khởi nghĩa!

Mấy lãnh đạo còn lại cũng có biểu cảm tương tự, mặt mũi từng người đều viết đầy khiếp sợ.

200 triệu!

Anh ta nói quyên 200 triệu??

"Dương tổng, anh xác định quyên 200 triệu sao?"

Cao Kiến Đức cũng là người trải qua vô số cảnh tượng hoành tráng, nhưng lúc này cũng có chút kích động, dù sao ông ta cũng là người chủ đạo cho hạng mục này, nếu như lấy được hơn 200 triệu tài chính, đây cũng là một thành tích, có thể góp một viên gạch cho con đường làm quan của ông!

"Tôi quyên góp cho trường cũ 200 triệu để giúp đỡ sinh viên khó khăn, lần này là cơ quan từ thiện của chính phủ, phạm vi trợ giúp sẽ càng rộng rãi hơn, cho nên 200 triệu chỉ là kế hoạch sơ bộ, chờ quỹ ngân sách chính thức hoạt động, mỗi năm tôi sẽ bơm tiền vào đó!"

Dương Hạo chậm rãi nói, lời nói không làm người ta kinh ngạc chết thì không thôi.

Quả nhiên, mọi người lại khiếp sợ lần nữa.

200 triệu vẫn chỉ là kế hoạch sơ bộ, theo cách nói của Dương Hạo, sau này sẽ còn bơm thêm.

Nếu như Dương Hạo có thể thực hiện lời nói của mình, vậy chính là dựa vào sức một người, nuôi sống cả một quỹ ngân sách!

Cao Kiến Đức trịnh trọng gật đầu một cái: "Tôi thay mặt các cô nhi cảm ơn Dương tổng!"

Nói là đại biểu các cô nhi cảm ơn Dương Hạo, thật ra cũng đang biểu đạt ý cảm ơn cho bản thân, dù sao thành tích của hạng mục này cũng rơi vào người Cao Kiến Đức.

Dương Hạo quyên tiền tuy không nhắc đến Cao Kiến Đức, nhưng đây chính là ủng hộ cho công việc của ông ta, cho nên Cao Kiến Đức vẫn phải thể hiện một chút, để Dương Hạo biết là mình đã nhận ân tình này.

Khang Vạn Hâm dùng khăn giấy lau nước trà trên mặt bàn, lại nhìn Dương Hạo với vẻ khiếp sợ, hắn vẫn cảm thấy chuyện này quá khó tin.

Thành lập một cái quỹ từ thiện mà thôi, vậy cmn lại quyên tận 200 triệu?

Có tiền cũng không tiêu như vậy mà!

Tô Tiểu Hi ở bên cạnh cũng rất khiếp sợ, Dương Hạo vừa mới đầu tư 1 tỷ vào Địa sản Tinh Duyệt, giờ lại quyên 200 triệu, cộng thêm 200 triệu lúc trước, tính ra đã quyên góp tận 400 triệu rồi.

Vốn lưu động này chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung!

Hội nghị kết thúc.

Cao Kiến Đức cố tình tìm Dương Hạo.

"Dương tổng, cậu nói sẽ quyên góp 200 triệu cho quỹ, số tiền này bao giờ mới đến?"

Tiền chưa vào túi thì cuối cùng chỉ là bánh vẽ mà thôi, Cao Kiến Đức lăn lộn nhiều năm rồi, từng vẽ vô số bánh cho vô số người, cho nên ông ta rất lo lắng Dương Hạo chỉ quăng cái boomerang đến.

"Lúc nào cũng được!"

Dương Hạo thật ra còn vội hơn cả Cao Kiến Đức, tiền chưa đi ra thì vẫn chỉ là cam kết ngoài miệng, nhiệm vụ sẽ không hoàn thành.

Cho nên hắn cũng hi vọng đưa tiền ra ngoài nhanh một chút, quyên 200 triệu, hoàn trả 400 triệu, còn không sướng sao!

"Lúc nào cũng được?"

Cao Kiến Đức lập tức sáng mắt lên, quỹ từ thiện sẽ chính thức hoạt động vào nửa tháng sau, Cao Kiến Đức vốn định đưa vào hoạt động xong lại lấy tiền là được.

Thậm chí còn chuẩn bị lý cho Dương Hạo thanh toán theo kỳ, đây dù sao cũng là 200 triệu, không phải số lượng nhỏ, rất nhiều tỷ phú đều không lấy ra được 200 triệu tiền mặt.

Dương Hạo lại nói lúc nào cũng được, Cao Kiến Đức tự nhiên mừng rỡ không thôi.

Dương Hạo cười ha ha hỏi: "Tài khoản của quỹ đã mở rồi đúng không, hay là bây giờ tôi chuyển tiền luôn?"

"Hội trưởng Từ!"

Nghe thấy Dương Hạo nói vậy, Cao Kiến Đức hưng phấn hắn, ông vội vàng vẫy vẫy tay với một người đàn ông có dáng người hơi cồng kềnh, người này chính là hội trưởng của quỹ từ thiện này.

Cao Kiến Đức lập tức phân phó: "Mau gửi tài khoản của quỹ ngân sách cho Dương tổng!"

"Vâng!"

Hội trưởng Từ liên tục gật đầu, tài khoản đã mở từ lâu rồi, nhưng trước mặt vẫn không có một xu nào, người làm hội trưởng như ông ta tương đương với một tư lệnh không quân, nếu như 200 triệu của Dương Hạo tới sổ, vậy tư lệnh không quân lập tức biến thành tư lệnh có quân rồi.

Chương 468: Lý Phỉ và Chu Tư Dao

Sau khi nhận được tài khoản của quỹ ngân sách, Dương Hạo liền gọi điện thoại cho Vương Xuân Hiểu, bảo nàng chuyển 200 triệu qua tài khoản đó.

Vương Xuân Hiểu nghe thấy mệnh lệnh này thì hơi mất mát, nhưng nàng mới chuyển khoản không lâu, tài khoản của Dương Hạo lại nhận được 400 triệu!

Cho nên đang Vương Xuân Hiểu mất mát lại đầy máu phục sinh!

Chuyển 200 triệu, lại nhập 400 triệu!

Dương Hạo lại gửi thêm 200 triệu vào ngân hàng của bọn họ, đây đều tính là công trạng của nàng!

Hạo ca rất đáng tin nha!!

Vương Xuân Hiểu yên lặng cảm khái một câu, tiếp đó liền vội vã gửi tin nhắn cho bạn thân Vu Nhiễm Nhiễm: Nhiễm Nhiễm, tối nay mời cậu ăn tiệc lớn!

Vu Nhiễm Nhiễm: Phát tài rồi à?

Vương Xuân Hiểu: Nhờ phúc của bạn trai cũ nhà cậu, công trạng tăng vọt rồi!

Có lẽ mấy chữ 'bạn trai cũ' này hơi sắc bén, làm Vu Nhiễm Nhiễm vừa trả lời rất nhanh bỗng nhiên lặn xuống nước.

Nhà hàng Thanh Hòa.

Đây là một tiệm ăn Nhật tương đối có tiếng ở Giang Thành.

Tô Tiểu Hi mời khách, Dương Hạo ngồi đối diện nàng.

Thái Mỹ Thần vốn cũng đi cùng, nhưng bên Nghiệp báo Giang Thành có việc đột xuất, nàng treo danh phó tổng nhưng lại làm công việc của tổng tài, nên đành phải trở về xử lý.

Hết cách rồi, ai bảo Dương Hạo là loại tổng tài nằm thẳng chứ!

Có điều, Thái Mỹ Thần là người cuồng công việc, nên rất thích thú, nếu có một ngày bỗng nhiên không có việc làm, có lẽ nàng sẽ buồn bực.

Lúc này, trên bàn đã có không ít đồ ăn, Tô Tiểu Hi cũng không vội vã ăn uống, mà cười ha ha trêu chọc một câu: "Hình như Dương sư huynh và Thái tổng có quan hệ không tệ nha!"

"Thái tổng chính là trợ thủ đắc lực, quan hệ tự nhiên phải tốt rồi!" Dương Hạo cười nhún vai.

"Chỉ là trợ thủ đắc lợi thôi sao?" Tô Tiểu Hi mím môi một cái.

"Không phải thì sao? Tô sư muội cảm thấy còn có quan hệ khác sao?" Dương Hạo hỏi vặn lại.

"Quên đi, chúng ta đổi chủ đề!"

"Hình như Dương sư huynh rất có lòng làm từ thiện, đã quyên góp tận 400 triệu rồi!" Tô Tiểu Hi cảm thán một câu.

"Lấy của dân, trả lại cho dân, mục tiêu của anh chính là làm một xí nghiệp gai có lương tâm, đây cũng không phải là lời nói suông!"

Có nhiệm vụ phúc lợi trên người, Dương Hạo rất phấn khích.

"A, Tiểu Hi!"

"Trùng hợp quá. . ."

Khi hai người đang nói chuyện phiếm, có hai cô gái tầm tuổi Tô Tiểu Hi vừa hay đi ngang qua phòng của hai người.

Bởi vì đang mang thức ăn lên, nên cửa phòng đang mở, hai cô gái chỉ nhìn lướt qua liền nhìn thấy Tô Tiểu Hi và Dương Hạo ở bên trong.

"Phỉ Phỉ, Dao Dao?"

Nhìn thấy hai cô gái ngoài cửa, Tô Tiểu Hi cũng hơi bất ngờ, bởi vì hai cô gái này là bạn của nàng, một người tên Lý Phỉ, một người tên Chu Tư Dao.

Ba người là bạn học cấp ba, đến giờ vẫn chơi với nhau, có thể nói là khá thân.

"Bảo sao dạo này hẹn cậu đi ăn cơm lại không được, hóa ra là có bạn trai rồi!"

"Vậy bữa cơm hôm nay có người mời rồi."

Bởi vì khá thân, nên Lý Phỉ cũng không khách khí, trực tiếp đi vào phòng, tiếp đó cười ha ha nói với Dương Hạo: "Soái ca, không ngại có thêm hai cái bóng đèn chứ?"

"Không ngại." Dương Hạo cười chỉ chỉ chỗ trống.

Hắn tự nhiên không ngại, bởi vì ngoại hình của Lý Phỉ và Chu Tư Dao đều không kém hơn Tô Tiểu Hi là bao.

Dù sao bạn bè trong hội của Tô Tiểu Hi đều là con cháu nhà giàu, Lý Phỉ và Chu Tư Dao cũng là bạch phú mỹ, quần áo và túi xách đều là hàng hiệu, Chu Tư Dao còn đeo kính râm Chanel.

"Tôi là Lý Phỉ, đây là Chu Tư Dao, chúng tôi là chị em tốt của Tô Tiểu Hi!"

"Soái ca, xưng hô thế nào?"

Lý Phỉ có vẻ là loại người hướng ngoại, nàng đầu tiên là tự giới thiệu một chút, tiếp đó tò mò đánh giá Dương Hạo, nàng và Tô Tiểu Hi quen nhau nhiều năm rồi, nhưng Tô Tiểu Hi căn bản là chưa từng yêu đương, khiến cho nàng rất tò mò với Dương Hạo.

"Dương Hạo, Hạo trong hạo nhiên chính khí!" Dương Hạo tự giới thiệu mình.

"Vậy tôi liền gọi là anh Hạo đi!"

Lý Phỉ cười ha ha hỏi: "Anh Hạo phát tài ở đâu? Năm nay bao tuổi rồi??"

"Phỉ Phỉ, đừng nghịch nữa! Anh ấy không phải bạn trai mình, mà là sư huynh ở đại học!"

Tô Tiểu Hi cắt đứt hành động tra xét hộ khẩu của Lý Phỉ.

"A, không phải bạn trai à?"

"Nhưng chắc cũng sắp, đã hẹn hò riêng rồi cơ mà!"

"Anh Hạo, cố lên nha!!"

Lý Phỉ cười ha ha trêu chọc, tiếp đó lại bổ sung một câu: "Nói cho anh biết một bí mật, Tiểu Hi chưa từng yêu đương, nếu anh theo đuổi được Tiểu Hi, vậy anh nhặt được bảo bối rồi đấy!"

Tô Tiểu Hi vội vã phủ nhận quan hệ của mình và Dương Hạo, Lý Phỉ đương nhiên cho rằng Dương Hạo đang trong giai đoạn theo đuổi.

Dương Hạo cũng cười giải thích, chỉ yên lặng uống hớp trà.

Sau khi có thêm hai người, bầu không khí cũng náo nhiệt hơn, nhất là Lý Phỉ là loại người không bao giờ hết đề tài, có một người như vậy thì bàn ăn luôn luôn vui sướng.

"Anh Hạo, anh không theo đuổi Tiểu Hi thật sao?"

Sau khi trò chuyện một ltsc, thấy Dương Hạo hình như không có ý theo đuổi Tô Tiểu Hi thật, Lý Phỉ vẫn cảm thấy rất giật mình, dù sao Tô Tiểu Hi cũng rất có lực hấp dẫn với đàn ông.

Dương Hạo cười ha ha gật đầu một cái: "Tôi và Tô sư muội chỉ là bạn bè thôi!"

"Vậy anh thấy Dao Dao thế nào? Dao Dao mới thất tình, đây là cơ hội rất tốt nha!"

Lý Phỉ cười vỗ vỗ vai Chu Tư Dao.

Mà từ sau khi tiến vào phòng thì Chu Tư Dao cũng không nói mấy câu, có vẻ như tâm trạng không tốt lắm, ánh mắt cũng không vô thần.

Nhưng sau khi nghe thấy Lý Phỉ nói vậy, Chu Tư Dao cũng không có ý tức giận, trái lại còn ngẩng đầu xem thái độ của Dương Hạo, có vẻ như không phản cảm khi Lý Phỉ làm mối.

Tục ngữ nói rất hay: Cách tốt nhất để quên một đoạn tình cảm, chính là tìm một đoạn tình cảm mới.

Chu Tư Dao cảm thấy ngoại hình của Dương Hạo không tệ, chính là đồ ăn của mình, có thể qua lại thử xem sao, dù sao gần đây cũng rất nhàm chán!

"Việc thì có thể cân nhắc..."

Dương Hạo thuận miệng đáp lại, căn bản không coi là thật.

"Vậy quyết định như vậy nha!"

Lý Phỉ lại rất hào hứng: "Dao Dao, mình hỏi giúp cậu về tình hình của bạn trai nhé."

"Anh Hạo, anh đã 30 tuổi chưa?"

Có cha hack phụ trợ, nên trạng thái thân thể của Dương Hạo rất tốt, 35 tuổi mà nhìn như mới 30 tuổi, ít nhất cũng phải trẻ hơn 5 tuổi.

"35 tuổi." Dương Hạo đáp thật.

"A? Thật hay giả vậy, sao trông trẻ vậy?"

Lý Phỉ không quá tin tưởng.

Chu Tư Dao thì không quan tâm lắm, nàng và Tô Tiểu Hi đều 26 tuổi, cho dù Dương Hạo 35, cũng chỉ kém 9 tuổi thôi, dưới hoàn cảnh xã hội bây giờ, kém 9 tuổi căn bản không đáng nhắc đến.

Huống hồ cũng không phải kết hôn, chỉ là nhàm chán thì qua lại mà thôi.

Chương 469: Thời khắc trang bức lại đến rồi

Dương Hạo cười hỏi: "Muốn xem thẻ căn cước không?"

"A, vậy thì không cần."

Lý Phỉ lắc đầu, lại hỏi: "Anh Hạo, vậy anh chưa kết hôn đúng không?"

"Kết hôn rồi, nhưng đã ly hôn. Có con gái 5 tuổi." Dương Hạo cũng nói thật về tình hình của mình.

"A? Ly hôn và nuôi con riêng!"

Lý Phỉ hơi ngẩn người, vô thức nhìn bạn thân Chu Tư Dao một chút.

Người sau nghe tuổi tác thì vẫn không quan tâm, nhưng nghe nói Dương Hạo đã ly hôn và nuôi con riêng thì trong mắt hiện ra vẻ do dự.

Tìm một người bạn trai đã ly dị và nuôi con riêng, đúng là phải có một chút dũng khí.

Chủ yếu là nàng mới 26 tuổi!

"Anh Hạo, vậy anh làm việc gì nha?"

Lý Phỉ đã hết hào hứng tìm hiểu, nhưng vẫn phải đi theo quá trình, bằng không sẽ làm người ta mất mặt.

"Kinh doanh mấy công ty thôi."

Dương Hạo tự nhiên nhìn thấy vẻ thất vọng trong mắt hai cô gái, nhưng mỗi khi đến thời điểm này thì hắn lại biết.

Ừm, thời khắc trang bức lại đến rồi!

BMG đâu, lên nhạc!

"Mấy công ty?"

Lý Phỉ quả nhiên là giật mình, trong mắt Chu Tư Dao cũng có thêm vài phần tò mò.

"Công ty gì nha?"

Lý Phỉ truy hỏi, trong hội của các nàng, có nhà nào là không có vài sản nghiệm chứ.

Nhưng công ty thì có lớn có nhỏ, hiện giờ trình tự đăng ký công ty đã được đơn giản hóa, người bình thường cầm thẻ căn cước và làm một hợp động thuê phòng là có thể đăng ký công ty rồi.

"Ăn uống Dương Ký, câu lạc bộ Hào Tước, Nghiệp báo Giang Thành, khách sạn Clyde, Truyền thông Thiên Mỹ. . ."

Dương Hạo chậm rãi nói tên các sản nghiệp của mình.

Lúc mới đầu, Lý Phỉ và Chu Tư Dao đều không cảm thấy gì.

Thậm chí hai người còn chưa từng nghe nói đến ăn uống Dương Ký, câu lạc bộ Hào Tước thì có nghe nói đến, giá trị khoảng 200,300 triệu.

Tài sản trong nhà Lý Phỉ và Chu Tư Dao cũng chỉ khoảng 200,300 triệu, cho nên khi biết Dương Hạo là chủ Hào Tước, hai người cũng chỉ hơi xúc động, nhiều nhất là tương đương với nhà mình thôi.

Thế nhưng càng nghe lại càng không hợp thói thường!

Nghiệp báo Giang Thành?

Khách sạn Clyde??

Truyền thông Thiên Mỹ???

Chỉ ba cái công ty này thôi, giá trị đã hơn chục tỷ rồi!

Nói cách khác, đối phương là đại lão có giá trị con người hơn 10 tỷ??

Lý Phỉ không dám tin hỏi: "Anh Hạo, anh nói những sản nghiệp này đều là của anh sao??"

"Những thứ này đều có thể lên mạng tra xét, nếu tôi nói dối sẽ bị chọc thủng ngay tại chỗ mà!"

Dương Hạo cười nhún vai.

Luscn ày, Tô Tiểu Hi lại khẽ thở dài, nàng trợn mắt nhìn Lý Phỉ một chút: "Hai ngày trước mình có nói là kéo được đầu tư rồi đúng không!"

"Người đầu tư chính là Dương sư huynh!"

"A? Người đầu tư 1 tỷ cho Tinh Duyệt là anh Hạo??"

Lý Phỉ kinh hãi.

Chu Tư Dao cũng kinh ngạc há miệng nhỏ.

Hai người đều biết tình hình của Địa sản Tinh Duyệt không ổn lắm, Tô Tiểu Hi vẫn luôn bận rộn việc kéo đầu tư, hai ngày trước Tô Tiểu Hi nói trong nhóm là đã xử lý xong, có người đầu tư 1 tỷ.

Nhưng Lý Phỉ và Chu Tư Dao đều không hứng thú với chuyện kinh doanh, nên không hỏi nhiều.

Không ngờ người đầu tư lại ngồi ở ngay trước mắt hai người.

"Khụ khụ, anh Hạo, thật ra tôi cũng độc thân." Lý Phỉ lấy lại tinh thần, liền cười tủm tỉm, nói: "Hay là cân nhắc tôi một chút đi. . ."

Chu Tư Dao quay đầu ngơ ngác nhìn bạn thân.

Đã nói giới thiệu cho mình rồi?

Sao cậu còn xông lên??

Bạn thân sao lại biến thành bạn nhựa rồi?

Ý nghĩ của Lý Phỉ là: Không phải bạn nhựa, chủ yếu là do anh Hạo quá hấp dẫn rồi.

Ai gặp một tỷ phú đẹp trai như vậy chưa?

Hơn nữa chỉ mới 35 tuổi!

Trẻ hơn các tỷ phú khác rất rất nhiều.

Cái này nhất định phải xông lên rồi!

Dương Hạo thì cười nhìn Lý Phỉ: "Không phải giới thiệu tôi cho vị Dao Dao tiểu thư này sao?"

"Tôi và Dao Dao đều độc thân, chủ yếu là xem anh Hạo thích loại hình nào."

"Anh cũng thấy rồi đấy, con người tôi tương đối hoạt bát vui tươi. Còn Dao Dao thì tương đối kiệm lời, về phần ngoại hình thì như anh thấy đấy. . ."

Lý Phỉ nói rất nghiêm túc.

Dương Hạo suy nghĩ một chút, nói rất chân thành: "Con người của tôi đôi khi thích hoạt bát, có đôi khi lại thích yên tĩnh."

"A?"

Lý Phỉ và Chu Tư Dao liếc mắt nhìn nhau.

Đây là có ý gì?

Anh tất cả đều muốn đúng không!

Tô Tiểu Hi khẽ lắc đầu, nàng mời Dương sư huynh đi ăn căm là xuất phát từ suy nghĩ người đầu tư, nhưng cũng có chút lòng riêng, muốn nhân cơ hội này tiếp xúc nhiều một chút.

Dù sao một tỷ phú trẻ tuổi như Dương Hạo cũng quá ít, lạ còn để Tô Tiểu Hi tương đối có hảo cảm, nàng cũng muốn thử tiếp xúc một chút.

Kết quả, bây giờ lại biến thành trận xem mắt giữa Dương Hạo và hai người bạn thân rồi??

Kịch bản phát triển bất ngờ đến mức không kịp chuẩn bị!

"Phỉ Phỉ, cậu đừng nói mấy chuyện này trong lần đầu gặp mặt được không?" Tô Tiểu Hi căng mặt nhỏ, nói: "Mình mời Dương sư huynh ăn cơm là để bàn công chuyện!"

"Ừm, được. Vậy chúng ta không nói mấy chuyện này."

Lý Phỉ gật đầu, dáng vẻ như rất phối hợp, nhưng sau đó nàng lại cười nói với Dương Hạo: "Anh Hạo, add wechat không có vấn đề gì chứ?"

"Tất nhiên." Dương Hạo gật đầu: "Quay đầu bảo Tiểu Hi chia sẻ cho hai người!"

Dương Hạo làm vậy cũng là có ý riêng, nhìn như đáp ứng, nhưng thực ra là ném vấn đề cho Tô Tiểu Hi.

Từ việc nàng có nguyện ý chia sẻ danh thiếp của mình hay không, thời gian và thái độ khi chia sẻ thế nào, có thể đánh giá vị Tô sư muội này có ý gì với mình hay không.

Lý Phỉ lập tức không kịp chờ đợi mà nói: "Tiểu HI, mau chia sẻ danh thiếp của anh Hạo vào nhóm đi!"

Tô Tiểu Hi ngoài miệng thì không nói gì, nhưng lại nhìn Dương Hạo với ánh mắt u oán.

Người này rất xấu!

Nhưng Lý Phỉ là Chu Tư Dao đều là chị em tốt, Tô Tiểu Hi không thể không cho được, nàng tìm wechat của Dương Hạo, chậm rề rề mà gửi vào nhóm.

Theo sau, Dương Hạo liền nhận được hai tin nhắn kết bạn, hắn cũng đồng ý luôn.

Lý Phỉ trực tiếp gửi một emoji trái tim, còn có ảnh động một cô bé xoay vòng vòng, xem như đang truyền đạt hảo cảm của mình.

Dương Hạo cũng không trả lời, mà yên lặng ghi chú: Lý Phỉ, BA, 3 (196)!

Sau khi hai người tiến vào phòng, Dương Hạo đã sử dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh như một thói quen.

Lý Phỉ, năng lực bình thường, nhưng độ trung thành lại là A.

Mà bây giờ, cha hack còn điều chỉnh tinh vi về độ mài mòn, trước kia chỉ có thể nhìn số lần, bây giờ biến thành số lượng đàn ông trong quá khứ, phía sau mới là số lần.

Lý Phỉ từng có ba người bạn trai, nói chính xác ra thì từng có quan hệ với ba người đàn ông, tổng số lần là 196!

Tính ra cũng không phải nhiều, Dương Hạo nhớ cha hack từng tính toán mình và Vu Nhiễm Nhiễm là hơn 200 lần!

Mình và Vu Nhiễm Nhiễm yêu đương hơn 2 năm mà thôi, khấu trừ thời gian nghỉ hè nghỉ đông và vân vân, số lượng này là rất kinh người!

Đó còn là tình huống không có cha hack phụ trợ đấy!

Chỉ có thể nói, lúc trẻ thân thể rất tốt!

Chương 470: Lần quan hệ gần nhất là khi nào?

Dương Hạo vừa hoàn thành ghi chú với Lý Phỉ, Chu Tư Dao cũng nhắn tin qua, là một chuỗi số thần bí: 90,59,92!

Ừm, đây mới là cách chào hỏi chính xác nhất.

Rất thẳng thắn!

Dương Hạo cười cười, lúc này Chu Tư Dao lại gửi một tin nhắn khác: Ca ca, em rất nhiều nước, kỹ thuật tốt, không dính người!

Dương Hạo vô thức nhìn Chu Tư Dao một chút, đối phương đã để điện thoại qua một bên, làm như không có chuyện gì xảy ra mà ăn miếng rau quả.

Ừm, rất khá!

Có vài cô gái chính là như vậy, nhìn như văn tĩnh không thích nói chuyện, nhưng thực ra rất lẳng lơ!

Tuy nhiên, rất nhiều đàn ông thích cái cảm giác tương phản này.

Trước mặt người ngoài thì điềm đạm nho nhã, nhu nhu nhược nhược, là một cô gái ngoan ngoãn trong mắt người khác.

Chờ đến khi đánh bài mới lẳng lơ quyến rũ, cảm giác tương phản kéo căng!

Dương Hạo yên lặng ghi chú Chu Tư Dao là: Chu Tư Dao, B B, 3 (566).

Thật ra sau khi sử dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh thì Dương Hạo cũng đoán được đại khái tình huống của Chu Tư Dao.

Lý Phỉ là 3 (196), nàng cũng là 3, nhưng đằng sau lại là (566)!

Tương đương với cùng một chiếc xe, có người chạy 30000km trong ba năm, lại có người chạy 80000km trong ba năm.

Dương Hạo lại nhìn sang Tô Tiểu Hi.

Ừm, vẫn là Tô sư muội 0 (0) thơm hơn!

Có điều, xe chạy nhiều cũng có chốt tốt, tính năng được rèn luyện tốt, kỹ thuật cũng sẽ tốt hơn chút!

"Anh Hạo, chúng ta chơi game đi nhé?"

"Hai bên còn có thể hiểu nhau hơn."

Trò chuyện một lúc, Lý Phỉ cười ha ha đề nghị.

"Chơi gì?" Dương Hạo có chút hăng hái mà hỏi.

"Xúc xắc đi, người thua được chọn nói thật hay là mạo hiểm!"

Đây là trò chơi thường thấy trên bàn rượu, nhưng bình thường đều chơi ở các nơi như quán bar hay quán hát.

"Nơi này có xúc xắc không?"

Nhà hàng Nhật thường tương đối yên tĩnh, điểm nhấn chính là không gian yên tĩnh thảnh thơi, hoàn cảnh không hợp với mấy trò chơi xúc xắc lắm.

"Trong cửa hàng có, thật ra tiệm này cũng là quán rượu, chỉ là sau khi hot lên, mọi người đều coi nó là một nhà hàng chuyên để checkin. . ."

Lý Phỉ giải thích một chút, tiếp đó bảo nhân viên phục vụ mang xúc xắc và cốc rượu lên.

"Chúng ta chơi trò đơn giản nhất, so lớn nhỏ!"

"Hai người điểm cao hơn sẽ thắng, hai người ít điểm thua!"

Có loại người như Lý Phỉ, bầu không khí không bao giờ tẻ nhạt, dưới sự tổ chức của nàng, Dương Hạo cũng bắt đầu hào hứng chơi.

Nhưng ván đầu tiên Dương Hạo đã thua, người thua thứ hai chính là Tô Tiểu Hi.

"Mình nhiều điểm nhất, để mình hỏi!"

"Anh Hạo, anh chọn thật lòng hay là mạo hiểm?"

Lý Phỉ cười tủm tỉm nhìn Dương Hạo, thật ra nàng muốn chơi trò này chính là để thu thập nhiều tin tức của Dương Hạo, như vậy mới có thể xuống tay.

Hiện giờ cơ hội đến rồi!

Dương Hạo suy nghĩ một chút rồi nói: "Thật lòng đi!"

"Tốt!" Lý Phỉ gật gù, tiếp đó nói đùa: "Nhưng mà tôi phải ấm áp nhắc nhở anh Hạo một câu, nếu chọn nói thật lòng mà lại nói láo thì sẽ bị sét đánh nha. . ."

"Con người tôi rất thành thật, trước nay đều có cái gì nói cái đó."

Dương Hạo gật đầu cười.

"Vậy tôi hỏi nha!"

Lý Phỉ đã chơi rất nhiều trò tương tự, quá hiểu nên hỏi như thế nào.

Lý Phỉ híp mắt hỏi: "Anh Hạo, lần quan hệ gần đây nhất của anh là khi nào?"

Vấn đề này không chỉ xảo quyệt, sát đường biên, mà còn có thể hỏi ra rất nhiều tin tức mấu chốt.

Ví dụ như có phải độc thân hay không, có bầu bạn cố định hay không, vân vân...

Chu Tư Dao và Tô Tiểu Hi đều hiểu tính cách của Lý Phỉ, nên cũng không cảm thấy kinh ngạc trước câu hỏi này, thậm chí hai người còn đang yên lặng quan sát Dương Hạo, cũng rất muốn biết đáp án.

Dương Hạo thì không ngờ Lý Phỉ lại ác độc như vậy, câu hỏi đầu tiên đã hỏi chuyện này, nhưng Dương Hạo cũng không che giấu, hắn bình tĩnh đáp: "Sáng nay!"

"Sáng nay?"

"Trời ạ!!"

Câu trả lời của Dương Hạo lập tức làm ba cô gái khiếp sợ.

Hôm nay là ngày làm việc nha!

Có người mới sáng ra đã làm loại chuyện này!

Lý Phỉ rất muốn hỏi một câu 'là ai', nhưng nàng đã sử dụng quyền đặt câu hỏi của mình rồi.

Chu Tư Dao sờ cằm, ánh mắt lóe lên một vầng sáng, nàng rất thích loại người có thể đánh bài vào ban ngày như vậy, con người nàng thật ra có chút nghiện đánh bài, gần như ngày nào cũng muốn, trong nhà có đủ loại đồ chơi, muôn màu muôn vẻ!

Cho nên, câu trả lời này của Dương Hạo để cho nàng rất mong chờ!

Thời gian làm việc, người khác đều đang làm việc, mình cũng đang 'làm việc'!

Sung sướng biết bao!

Trong đầu Tô Tiểu Hi thì hiện lên bóng dáng của Thái Mỹ Thần.

Chắc sáng nay hai người ở cùng một chỗ!

Quả nhiên, quan hệ của họ giống như mình nghĩ!

Thấy ba cô gái đều nhìn mình và không nói gì, Dương Hạo cười ha ha nói: "Có phải đến lượt Tô sư muội chịu trừng phạt rồi không?"

"Đúng, đến lượt Tiểu HI!"

"Tiểu Hi, cậu lựa chọn cái gì?"

Lý Phỉ tiếp tục đóng vai người chủ trì.

"Mình cũng chọn thật lòng."

Đối với mạo hiểm mà nói, thì thật lòng vẫn dễ ứng phó hơn, nàng không dám thử chơi mạo hiểm, bởi vì nàng biết hai người bạn của mình là ai!

Nếu như lựa chọn mạo hiểm, nói không chừng còn bắt nàng cởi quần áo tại chỗ rồi làm gì gì đó. . .

Thật ra khi đám bạn thân chơi với nhau, họ cũng thường xuyên chơi như vậy!

"Dao Dao, cậu hỏi đi!"

Lý Phỉ liếc mắt ra hiệu với Chu Tư Dao.

Chu Tư Dao nâng cằm nhìn chị em tốt của mình, tiếp đó cười ha hả hỏi: "Tiểu HI, lần an ủi bản thân gần đây nhất là khi nào??"

Hả???

Tô Tiểu Hi trực tiếp ngẩn ngơ, nàng không ngờ chị em tốt của mình lại chơi ác như vậy!

Hỏi vấn đề này ở ngay trước mặt Dương Hạo, đây là muốn nàng xấu hổ đến chết đây mà!

Lý Phỉ thì yên lặng giơ ngón tay cái lên, nàng rất hiểu Chu Tư Dao, đối phương tuy ít nói, nhìn trông điềm đạm nho nhã, nhưng lại 'biết chơi' hơn bất kỳ ai.

Dương Hạo thì lại có chút hăng hái mà nhìn Tô Tiểu Hi, câu hỏi này rất hay, hắn cũng rất tò mò, vị Tô sư muội có độ mài mòn 00 này có tự vui vẻ hay không.

"Tiểu Hi, không được nói dối nha!"

Thấy Tô Tiểu Hi nửa ngày không lên tiếng, Lý Phỉ lại cười ha ha nói: "Cậu biết hậu quả của việc nói dối rồi đấy!"

"Đại khái đại khái là ba ngày trước!"

Tô Tiểu Hi nhớ lại một chút, thật ra còn rất dễ nhớ, bởi vì hôm đó là ngày ký kết thỏa thuận đầu tư với Dương Hạo, trong lòng nàng không còn gánh nặng, mới có tâm trạng ban thưởng cho bản thân một phen.

Nhưng sau khi trả lời xong, Tô Tiểu Hi trực tiếp cúi đầu yên lặng ăn uống.

Nàng dùng khóe mắt liếc trộm Dương Hạo một chút, mà đối phương lại đang nở nụ cười đầy nghiền ngẫm.

Tô Tiểu Hi vội vàng thu hồi ánh mắt.

Quá xấu hổ!!

Chương 471: Có dám chứng minh bản thân không?

"Nào nào, chúng ta chơi tiếp!"

Lý Phỉ lại bắt đầu.

Không khéo chính là, lần này Dương Hạo cũng thua, nhưng cùng thua với hắn không phải là Tô Tiểu Hi, mà là Lý Phỉ.

"A, thua rồi!"

Lý Phỉ buồn bực gãi gãi đầu, nàng còn đang muốn hỏi Dương Hạo mấy vấn đề nữa.

"Dao Dao, phải xem cậu rồi!"

Lý Phỉ nhìn về phía Chu Tư Dao, tự nhiên là hi vọng đối phương hỏi mấy vấn đề mấu chốt.

Chu Tư Dao nhìn Dương Hạo hỏi: "Anh Hạo, vẫn chọn nói thật lòng à?"

"Ừm!"

Đối với Dương Hạo mà nói, nói thật với ba cô gái này cũng không có vấn đề gì.

Dù sao Lý Phỉ và Chu Tư Dao đều là người qua đường mới quen, coi như là Tô Tiểu Hi thì cũng mới quen không lâu.

"Anh Hạo, tổng tài sản cá nhân của anh khoảng bao nhiêu?"

Chu Tư Dao hỏi một vấn đề tương đối thực tế.

Mà Lý Phỉ lại giơ ngón tay cái lên lần nữa, nàng biết ngay bạn thân sẽ không làm mình thất vọng, nàng cũng rất quan tâm đến vấn đề này.

Mặc kệ là có bao nhiêu xí nghiệp, nhưng tiền vẫn là thực tế nhất.

Ngay cả Tô Tiểu Hi cũng có hứng thú với vấn đề này, tuy nàng có thể đánh giá đại khái tài sản của Dương Hạo, nhưng suy đoán chung quy chỉ là suy đoán, không thể bằng người trong cuộc mở miệng.

Đối mặt với ánh mắt mong chờ của ba cô gái, Dương Hạo thản nhiên nói: "Tôi cũng chưa từng tính toán... Đại khái là vượt qua 10 tỷ đi. . ."

Dương Hạo cũng không có một đáp án chắc chắn, tài sản dưới danh nghĩa của hắn rất nhiều, vốn lưu động cũng tương đối nhiều, chỉ có thể cho một con số đại khái.

Tuy đã dự đoán được Dương Hạo là tỷ phú có giá trị con người chục tỷ, nhưng sau khi chính miệng Dương Hạo thừa nhận, Lý Phỉ và Chu Tư Dao đều kích động lên.

Vị này là đại lão chục tỷ đích thực!

Bắt lại, nhất định phải bắt lại!

Hai cô gái bắt đầu mài đao xoèn xoẹt.

Mấy ván tiếp theo Dương Hạo khá may mắn nên không thua, mãi đến khi hắn thua, Chu Tư Dao cuối cùng cũng bắt được cơ hội.

"Anh mỗi lần có thể kéo dài bao lâu?"

Vị Dao Dao ngoài im lìm trong nóng bỏng này hiển nhiên đã không kìm nén được nội tâm xao động, hỏi một vấn đề rất thẳng thừng.

"Giỏi lắm!"

Lý Phỉ không hề cố kỵ mà cho bạn thân một like, nàng tất nhiên cũng rất tò mò về vấn đề này.

Tô Tiểu Hi thì vừa tò mò vừa thẹn thùng, oán trách nói: "Dao Dao, sao cậu lại bắt đầu lái xe rồi!"

"Đây không phải lái xe! Đây là quá trình sinh sôi của nhân loại, mình chỉ hỏi thời gian anh Hạo thi hành quá trình này dài hay ngắn mà thôi!'

"Có vấn đề gì sao?"

Chu Tư Dao nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Ah...

Tô Tiểu Hi á khẩu không trả lời được, người chị em này của nàng rất giỏi quỷ biện, lúc đi học tuy không nói nhiều, nhưng một khi chọc vào Chu Tư Dao, Chu Tư Dao có thể mắng cho á khẩu.

Hiện giờ Chu Tư Dao rõ ràng là đang lái xe, nhưng lại nói năng hùng hồn chính nghĩa, để Tô Tiểu Hi không phản bác được.

Khá lắm!

Dương Hạo cười nhìn cô nàng Dao Dao này, hắn thấy giải thích như vậy cũng rất hợp lý.

Chỉ là trình tự sinh sôi của nhân loại mà thôi.

Là chủ đề cùng một nhịp thở với mỗi một người bình thường.

Nói chuyện về cái này thì sao chứ?

"Anh Hạo, anh vẫn chưa trả lời nha!"

Thấy Dương Hạo vẫn không lên tiếng, Lý Phỉ lại thúc giục, nàng rất tò mò về vấn đề này.

"Khoảng 40 phút!'

Dương Hạo hơi khiêm tốn, nói con số thấp nhất, hiện giờ hắn đã có thể thu phóng tự nhiên, chỉ là quá dài cũng không phải là tốt.

Mặt khác, nói ít một chút, đến khi kiểm nghiệm thực tế thì sẽ có niềm vui bất ngờ!

Nhưng tuy Dương Hạo đã khiêm tốn rồi, nhưng Lý Phỉ và Chu Tư Dao nghe vậy vẫn sáng mắt lên.

Nhất là cô nàng Dao Dao trong ngoài không đồng nhất kia, ánh mắt nàng nhìn Dương Hạo như đang nhìn con mồi thơm ngon, chỉ hận không thể kéo đối phương đi thực tiễn luôn, xem xem là thật hay giả!

Lấy lại tinh thần xong, Chu Tư Dao bỗng nhiên căng mặt nhỏ, nói: "Anh Hạo, không được nói dối đâu nha!"

"Hử? Không tin sao?"

Dương Hạo nhẹ nhàng nhún vai, ra vẻ cô không tin thì tôi cũng hết cách rồi.

Kết quả lúc này Chu Tư Dao lại bổ sung: "Trừ phi anh chứng minh một phen."

"Hả??"

Dương Hạo nhìn cô nàng này một chút.

Ừm, có chú thủ đoạn!

Lý Phỉ lấy lại tinh thần cũng kêu lên 'Móa'!

Chị em tốt không nói gì, trực tiếp đánh thẳng vào nhà chính luôn!

Tô Tiểu Hi chớp chớp mắt, lời này của Chu Tư Dao quá trần trụi!

"Dao Dao, cậu hơi quá rồi!"

"Đồ tốt sao có thể hưởng một mình!"

"Chúng ta cùng nhau để anh Hạo chứng minh!"

Lý Phỉ không cam lòng yếu thế, nói xong còn nháy mắt với Dương Hạo: "Anh Hạo, thế nào?"

"Có dám chứng minh bản thân không?"

Dương Hạo cười nhìn hai cô gái này, hắn thật sự không ngờ hai người bạn thân của Tô Tiểu Hi lại dũng mãnh như vậy.

Trên thực tế, ngay cả Tô Tiểu Hi cũng không ngờ được.

Lý Phỉ và Chu Tư Dao tuy bình thường cũng hay đùa, nhưng đều là những lúc không có đàn ông.

Mà bây giờ hai người kéo lấy Dương Hạo, đồng thời có vẻ như hai người đều không có ý đùa giỡn, hình như là muốn chơi thật!

Lúc này, Tô Tiểu Hi đã có chút hối hận khi để hai người vào phòng rồi.

Nếu biết thế này thì đã giả bộ không quen, bây giờ thì tốt rồi, hai người này từ âm thầm biến thành quang minh chính đại cướp người!

"Phép khích tướng vô dụng với tôi!"

Dương Hạo cười ha ha cầm ly trà lên nhấp một hớp.

Tuy Dương Hạo không để ý việc chơi bài với mỹ nữ như Chu Tư Dao và Lý Phỉ, nhưng còn có 'chuẩn NPC' Tô Tiểu Hi ở hiện trường, mình vẫn phải biểu hiện tốt một chút, dù sao không có người phụ nữ nào nguyện ý chia sẻ đàn ông với người khác.

Cho dù có thể nàng đã biết mình không thể một mình hưởng người đàn ông này, nhưng tốt thiếu nhất cũng phải lừa gạt nàng một chút nha, mặt ngoài thì nàng vẫn là duy nhất.

Phụ nữ nha, đều cần dỗ dành!

Lúc này Dương Hạo biểu hiện chính khí lẫm nhiên, điểm số trong lòng Tô Tiểu Hi cũng càng cao.

Vì nghiệm chứng suy đoán của mình, Dương Hạo lại sử dụng lắng nghe tiếng lòng với Tô Tiểu Hi.

Tô Tiểu Hi: Anh ấy từ chối, hay là đang thăm dò?

Tô Tiểu Hi: Đáp lại lập lờ nước đôi như vậy, là đang cho Phỉ Phỉ và Dao Dao cơ hội nha!

Có lẽ đàn ông đều không chống lại được loại dụ hoặc này, dù sao Phỉ Phỉ và Dao Dao cũng rất xinh đẹp.

Chương 472: Hành động của Dao Dao

Tô Tiểu Hi đang yên lặng suy nghĩ, bỗng nhiên nghe thấy Dương Hạo nói: "Hai vị mỹ nữ ưu tú như vậy, không cần lãng phí thời gian lên người ông già đã ly dị như tôi!"

"Thật ra con người của tôi tương đối truyền thống, muốn bồi dưỡng tình cảm dần dần."

Hai mắt Tô Tiểu Hi trợn tròn, trên mặt hiện ra vẻ không thể tin nổi: Từ chối!

Anh ấy lại từ chối, còn dứt khoát như vậy!

Bồi dưỡng tình cảm?

Vậy mình và anh ấy có tính là bồi dưỡng tình cảm không?

Ừm, chắc là có!

Tô Tiểu Hi rất vui vẻ, mỉm cười cầm ly trà lên uống một hớp, còn có chút đắc ý nhìn Lý Phỉ và Chu Tư Dao.

"Bồi dưỡng tình cảm, tôi cũng thích bồi dưỡng tình cảm! Anh Hạo, vậy chúng ta bắt đầu bồi dưỡng từ bây giờ đi!"

Lý Phỉ cũng lơ đễnh, mỉm cười vui đùa.

Chu Tư Dao thì im lặng gửi wechat cho Dương Hạo: Em sẽ không nói cho Tiểu Hi, chỉ muốn thử xem anh Hạo có lợi hại như vậy thật không!

Gửi tin xong, nàng liền yên lặng ăn uống, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Dương Hạo nhìn lướt qua tin nhắn, lại nhìn cô nàng trong ngoài không đồng nhất này một chút.

Yên lặng cho nàng một like!

Khá lắm!

Cô em Chu Tư Dao này chơi trò tương phản đến mức chơi ra hoa.

Không giống như Lý Phỉ, chuyện gì cũng hiện lên mặt, không có nhiều tâm cơ.

Kết bạn với loại người như nàng thật ra cực kỳ thoải mái, không cần phải lo lắng đề phòng, không cần chủ động tìm chủ đề, điểm nhấn chính là tâm trạng luôn vui vẻ.

Mà những cô nàng như Chu Tư Dao sẽ đến bạn cảm thấy cực kỳ kích thích, luôn nhận được những bất ngờ khó tin.

Sẽ để cho bạn thu hoạch được cảm giác hoa khôi lạnh lùng kiêu ngạo lại gọi ba ba khi đánh bài!

Lúc này, câu nói 'em không nói cho Tiểu Hi' của nàng là cực kỳ kích thích, đại đa số đàn ông đều không chịu nổi loại dụ hoặc này.

"Hai người các cậu đừng tốn công nữa, Dương sư huynh không phải loại người đó!'

Sau khi Dương Hạo tỏ thái độ của mình, Tô Tiểu Hi cũng mở miệng nói, nhưng lời này nghe vào lại có chút mùi vị như tuyên thệ chủ quyền.

Lời ngầm chính là: Đừng tốn công, người là của tôi rồi!

Mọi người cũng không chơi nữa, nhưng bữa cơm này vẫn rất vui sướng, có Lý Phỉ thì không sợ buồn chán.

Ăn cơm xong, Dương Hạo lái xe rời đi.

Chờ hắn đi, Lý Phỉ lập tức kéo tay Tô Tiểu Hi: "Tiểu Hi, nếu cậu không ra tay, thì mình sẽ xông lên đấy!"

"Một người đàn ông như anh Hạo quá hiếm thấy!"

"Mình có ra tay hay không thì hình như cũng không ảnh hưởng đến cậu nhỉ!!"

Tô Tiểu Hi trợn mắt nhìn vị bạn thân mang thuộc tính nhựa này một chút.

"Mình không nhịn được mà! Có điều, anh Hạo hiển nhiên không có hứng thú với mình, cho nên mình cảm thấy cậu vẫn có nhiều cơ hội hơn!"

"Chị em tốt nên nói trước nha, ở chuyện của anh Hạo thì mình sẽ không nhường cậu đâu, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tình cảm chị em của chúng ta!"

Lý Phỉ nói rất thẳng thắn.

Theo sau, nàng lại nhìn về phía Chu Tư Dao: "Dao Dao, chúng ta cũng giống như vậy! Mình biết cậu cũng có hứng thú với anh Hạo, hơn nữa cậu mới thất tình không lâu, nhất định muốn bắt lấy anh Hạo, nhưng mình cũng sẽ không nhường cậu!"

"Ừm, biết rồi! Mình về trước đây."

Chu Tư Dao gật đầu, tiếp đó bình tĩnh vẫy tay chào tạm biệt hai người.

"Không phải nói ăn xong thì đi dạo phố sao, sao lại về rồi?" Lý Phỉ hơi nghi ngờ.

"Tâm trạng không tốt, về nhà nghỉ ngơi! Để hôm khác đi dạo đi!"

Chu Tư Dao lắc đầu, dáng vẻ như không vui lắm.

"Vậy được rồi! Tiểu Hi, cậy có rảnh không? Có đi dạo phố không?" Lý Phỉ lại nhìn về phía Tô Tiểu Hi.

"Mình còn phải về công ty! Cậu tự đi đi!"

Tô Tiểu Hi cũng là nữ cường nhân, lòng sự nghiệp rất nặng, nhất là bây giờ nàng đã trở thành tổng giám đốc của tập đoàn, trách nhiệm trên vai lại nặng hơn.

"Đúng thật là! Vậy mình tự đi!"

Lý Phỉ nói xong liền leo lên chiếc Mercedes của mình.

Đưa mắt nhìn hai 'chị em tốt' rời đi, Chu Tư Dao yên lặng đi bộ đến ngã tư đường, sau đó gửi cho Dương Hạo một cái định vị: Anh Hạo, em chờ anh ở đây!

Khoảng 15 phút sau.

Một chiếc BYD 798 dừng lại bên cạnh nàng, Chu Tư Dao còn tưởng rằng xe taxi, kết quả cửa sổ hạ xuống, bên trong lại là Dương Hạo.

"Mỹ nữ, hẹn hò không? Nếu đi thì lên xe!" Dương Hạo cười ha ha nói.

"Đi!"

Chu Tư Dao cũng không nói nhảm, trực tiếp mở cửa leo lên ghế phụ.

Cho dù rất khó tin với việc một tỷ phú lại lái chiếc BYD 798, nhưng không quan trọng, giả nghèo như không phải nghèo thật!

Đối với kẻ có tiền mà nói, giả nghèo chính là tình thú!

Đó là cảm giác trải nghiệm cosplay người nghèo!

Cho nên, Chu Tư Dao cần làm là phối hợp!

Anh thích diễn, vậy thì em diễn với anh nha, dù sao cũng không phải nghèo thật!

Có điều, một màn này bị một tên đàn ông ham muốn Chu Tư Dao từ lâu nhìn thấy, sau đó gã liền hối hận mà vỗ đùi.

Nếu biết BYD 798 cũng có thể tán tỉnh cô nàng này, mình phải xông lên mới đúng!

"Mỹ nữ, chờ chút. . ."

Gã không muốn bỏ qua cơ hội này, chạy nhanh mấy bước đến gần cửa sổ xe BYD 798.

Gã cười cười với Chu Tư Dao, nói: "Mỹ nữ, tôi lái Camry nha, đang dừng bên kia, có muốn đi hóng gió không?"

Gã vừa nói vừa chỉ chỉ chiếc Toyota Camry màu trắng ở cách đó không xa, ý là xe của tôi tốt hơn chiếc BYD 798 này nhiều.

"Được, anh đi lấy xe đi!"

Chu Tư Dao thuận miệng đáp một câu.

Nghe vậy, người đàn ông lập tức mừng như điên, trong lòng lại nghĩ: Cô nàng này quả nhiên là chưa thấy việc đời!

Có điều, gã vừa mới đi được hai bước, chiếc BYD 798 mang theo cô nàng gã nhìn trúng đã phóng đi.

Cmn!

Sao còn đi rồi?

Móa, tên ngu xuẩn kia cướp mỹ nữ của mình!!

Gã chạy nhanh mấy bước, leo lên chiếc Camry của mình rồi đuổi theo chiếc BYD kia.

Nội tâm thì đang điên cuồng gào thét: Mẹ kiếp, trả mỹ nữ cho ông!!

Ông chú lái Camry này bình thường không nỡ nhấn chân ga, dù sao nhấn mạnh chân ga thì cực kỳ tốn xăng dầu, nhưng lúc này vì đuổi theo mỹ nữ mình ngưỡng mộ, gã cũng đã liều mạng.

Nhưng lúng túng chính là, trong nội thành tương đối nhiều đèn giao thông, thường xuyên dừng lại đi, đi lại dừng, mà xe điện lại có ưu thế về gia tốc.

Cho nên, gã đuổi theo nửa ngày vẫn không kịp, còn làm mất dấu chiếc xe kia. . .

Chương 473: Chuyển hóa thất bại

Bên trong chiếc BYD 798.

Chu Tư Dao đặt một tay lên đùi Dương Hạo: "Bác tài, bình thường lái xe thể thao có mệt không?"

Cô nàng này rất hiểu tình thú, nếu Dương Hạo thích chơi cosplay tài xế, vậy nàng liền cosplay khách hàng.

"Tất nhiên là mệt!"

"Mỗi ngày ngồi trên xe mười tiếng, có đôi khi nhịn đến bàng quang sắp nổ!'

Lúc trước khi Dương Hạo đi làm shipper, hắn từng tán gẫu với mấy tài xế xe taxi, vốn là muốn biết tài xế có kiếm được tiền hay không, kết quả nghe thấy đủ loại phàn nàn.

"Nhịn đến nổ đúng không? Vậy em giúp anh một chút nhé?"

Chu Tư Dao không nhắc đến hai chữ bàng quang, bàn tay tinh xảo của nàng bắt đầu lướt qua đùi của Dương Hạo, không lâu sau liền nắm được cái Định Hải Thần Châm.

"Bác tài, anh cũng quá mạnh rồi!"

Chu Tư Dao vừa vuốt ve Định Hải Thần CHâm, hai mắt sáng rực, vừa cảm thán một câu.

"Còn có thứ mạnh hơn!"

Dương Hạo khẽ gật đầu, cảm giác tương phản này làm cho hắn rất nóng!

Sự thật chứng minh, mặc kệ là thân phận mới hay là skin mới thì đều có cảm giác mới mẻ không giống nhau, cô nàng này rất hiểu cách tô điểm bầu không khí.

Chờ đến khi Dương Hạo lái xe đến công viên Tân Giang, hắn trực tiếp kéo cô nàng này xuống hàng sau, hai người bắt đầu giao lưu sâu trong không gian chật hẹp phía sau.

Chiếc BYD 798 này được Dương Hạo mua để trao đổi với chị vợ, sau đó vẫn luôn dừng ở dưới lầu Truyền thông Thiên Mỹ, vừa rồi hắn cố tình về công ty để lái chiếc xe này, chính là vì không gian của nó nhỏ, trải nghiệm khác với những chiếc xe khác.

Thế là, chiếc BYD 798 này lại phải chịu đựng trách nhiệm mà các kỹ sư chế tạo không giao phó cho nó. . .

Khi chiếc xe đang nhún nhảy, người đàn ông lái Camry cũng tìm đến, gã tên Trương Khôn, là người đồng lứa với Dương Hạo, đã có vợ, nhưng tình cảm bình thường, thường xuyên ra ngoài hái hoa ngắt cỏ.

Gã có thể cua được khá nhiều phụ nữ, một nửa là phụ nữ đã có chồng, hoặc là loại phụ nữ ly hôn cô đơn tịch mịch, tổng kết lại là chất lượng có hạn.

Chu Tư Dao tuyệt đối là cực phẩm mà gã không dám nghĩ đến, cho nên khi đối phương bồi hồi ở ven đường, gã vẫn đang suy nghĩ có nên đi qua bắt chuyện hay không, bởi vì gã cảm thấy khả năng thành công không cao.

Kết quả đối phương lại bị một tên lái BYD 798 bắt được.

Mặt khác, gã đã bắt chuyện và mỹ nữ này cũng đồng ý đi với gã, kết quả tên ngu xuẩn lái BYD này lại không biết xấu hổ, trực tiếp lái xe rời đi.

Gã tự nhiên không cam lòng!

Tuy đã mất dấu trong nội thành, nhưng dựa vào lộ trình và kinh nghiệm của bản thân để phán đoán, gã vẫn chạy đến công viên Tân Giang.

Kết quả đúng là tìm thấy chiếc BYD kia, còn cmn đang nhún nhảy.

Mẹ kiếp, đã bắt đầu rồi!!

Trương Khôn cắn răng, khuôn mặt đã méo mó vì ghen tỵ.

Nếu biết cô nàng này chưa từng thấy việc đời như vậy, mình đã chủ động và xông lên trước rồi!

Như vậy người trong xe chính là của mình rồi.

Gã lại dừng xe ở ven đường, tiếp đó vừa nhìn chiếc BYD kia vừa hối hận không thôi.

Có điều, lúc này gã cũng không dám đi qua làm phiền, cái tên lái BYD kia có vẻ rất cao to, mình chưa chắc đã là đối thủ của người ta.

Lúc này nếu đi qua, đó chính là muốn ăn đòn!

Trương Khôn chỉ muốn cua gái, chứ không muốn va chạm với người khác.

Ừm, chờ kết thúc.

Mình lại đi tâm sự với cô nàng kia.

Thế là, Trương Khôn châm điếu thuốc, vừa hút vừa nhìn chiếc BYD đang nhún nhảy theo tiết tấu kia.

Trong đầu thì đã ảo tưởng đến cảnh mình và mỹ nữ cực phẩm kia happy ở hàng sau chiếc Camry.

Mẹ kiếp, nhanh lên, ông đây cho mày tối đa 10 phút!!

Trương Khôn càng nghĩ càng kích động, gã chỉ muốn đối phương nhanh lên một chút, tiếp đó đến lượt mình và mỹ nữ kia chơi ván thứ hai.

Kết quả, một cái 10 phút đã trôi qua.

Chiếc BYD kia vẫn còn đang nhún.

Móa!

Xong chưa, ông đây lại cho mày 10 phút nữa!!

Trương Khôn vừa mắng vừa châm điếu thuốc, chờ hút xong thì chiếc BYD kia vẫn chưa dừng lại, gã lại châm điếu thứ hai, thứ ba. . .

Nửa tiếng sau, Trương Khôn mờ mịt, bỗng nhiên lại không có dũng khi đi qua bắt chuyện.

Tuy tên đàn ông ngu xuẩn kia chỉ lái một chiếc BYD 798, nhưng kỹ thuật lái xe cũng quá cmn lâu!

Mình hoàn toàn không không bằng!

Có chút tự ti.

Ừm, cũng không thể nghĩ như vậy.

Mình lái xe tốt hơn mà!

Chung quy chỉ là một tên nghèo mà thôi!!

Trương Khôn thầm động viên bản thân, nhưng gã đã không muốn nhìn chiếc BYD kia nữa, ánh mắt vô thức lảng tránh đi, tựa như mỗi lần nhìn qua đều gặp phải đả kích lớn lao vậy. ...

Đinh!

Kiểm tra thấy kí chủ phát sinh quan hệ thân mật với Chu Tư Dao!

Tiến vào trình tự xử lý. . .

Tên: Chu Tư Dao.

Tuổi: 26.

Tố chất tổng hợp: 81.

Chú 1: Số lượng NPC đã vượt quá 5 người, tố chất tổng hợp trên 90 điểm mới có thể chuyển hóa thành NPC.

Chú 2: Tố chất tổng hợp từ 80 – 89 có tỷ lệ nhất định chuyển hóa thành boss tiểu.

Chú 3: Đánh bại boss tiểu có thể rơi tiền mặt, thẻ kỹ năng, thẻ sản nghiệp. . . ban thưởng đổi mới mỗi tuần!

Đinh!

Chuyển hóa boss tiểu thất bại!

Nguyên nhân: Độ mài mòn quá cao!!

Hả??

Lại còn có chuyển hóa thất bại!

Đây là lần đầu tiên Dương Hạo gặp tình huống này.

Nhưng lời giải thích độ mài mòn quá cao cũng rất hợp lý.

Cha hack cũng nhọc lòng, đang để Dương Hạo sàng lọc người công cụ có chất lượng cao!

"Anh Hạo, lúc ở tiệm ăn em còn tưởng anh khoác lác nha! Không ngờ anh còn mạnh hơn nữa, yêu anh chết mất..."

Chu Tư Dao đang làm công tác vệ sinh, ánh mắt mê ly mà nói, đối với loại người nghiện đánh bài như nàng mà nói, Dương Hạo quả thực là người bầu bạn lý tưởng nhất.

Dương Hạo híp mắt, cảm nhận nhiệt độ trong cái miệng nhỏ của Chu Tư Dao.

Tuy đã chuyển hóa thất bại, nhưng cô nàng này vẫn cung cấp đầy đủ giá trị cảm xúc và hưởng thụ về sinh lý.

Có điều, cuối cùng vẫn là bận rộn không công!

Dương Hạo đã quen với việc 'bán đứng thân thể' đổi lấy tiền.

Cho dù farm quái rừng cũng được một hai trăm ngàn!

Chu Tư Dao ít nhiều cũng được 81 điểm, kết quả lại không kiếm được xu nào!

Đinh!

Người có quan hệ thân mật thất bại khi chuyển hóa thành boss tiểu sẽ tự động chuyển hóa thành xe pháo!

Đinh!

Xe pháo Chu Tư Dao online!

Ban thưởng tài chính bảo vệ xe pháo: 5 triệu!

Ấm áp nhắc nhở: Xe pháo có hình thức làm thuê, mỗi lần thêm xăng dầu có thể làm thuê một tháng, mỗi ngày kiếm một khoản tiền mặt cho kí chủ!

Đinh!

Xe pháo đã được thêm xăng dầu.

Có khởi động hình thức làm thuê không?

Chương 474: Khởi động hình thức song xe pháo

Ngay khi Dương Hạo đang yên lặng oán thầm, âm thanh của cha hack lại vang lên.

Hả?

Lại thêm một chiếc xe pháo!

Đây là chiếc xe pháo thứ hai sau Hùng Hiểu Nghiên!

Sau khi mở hình thức làm thuê, tiểu xe pháo Hùng Hiểu Nghiên mỗi ngày đều kiếm cho Dương Hạo khoảng trăm ngàn, một tháng là khoảng 3 triệu, một năm chính là 36 triệu!

Cho nên cái đồ chơi xe pháo này, điểm nhấn chính là lợi nhuận trường kỳ!

Nếu như Dương Hạo có 100 cái xe pháo, đó cũng là một khoản thu nhập khả quan.

Ừm, từ hôm nay trở đi, tiến vào hình thức song xe pháo!

Hai chiếc xe phào cùng làm thuê, thu nhập một tháng 6 triệu. . .

"Chủ nhân, nghĩ gì vậy?"

Khi Dương Hạo đang ngây người, giọng nói của Chu Tư Dao lại vang lên.

Cô nàng này rất hiểu tâm lý của đàn ông, lúc đánh bài thì đổi rất nhiều cách gọi, lúc này lại bắt đầu gọi Dương Hạo là chủ nhân.

"Không có gì."

Dương Hạo đưa tay vỗ vỗ nước đọng ở ghế sau, cảm khái nói: "Ừm, em cũng không nói dối!"

"Đó là vì chủ nhân quá mạnh nha!"

Chu Tư Dao cảm khái mộ câu từ đáy lòng, tiếp lại nhỏ giọng nói: "Chủ nhân, tối nay chúng ta đi vào rừng cây đi dạo đi?"

Hử?

Dương Hạo nhìn tiểu xe pháo vẫn đang yêu thích không nỡ buông tay kia, tự nhiên đoán ra ý nghĩ của nàng.

Đây là muốn đi chơi dã ngoại, cảm nhận mùi vị không có lửa làm sao có khói!

Có điều, đây đang là giữa ban ngày ban mặt, chẳng may bị người quay chụp vậy thì coi như phải gặp ở khu hàng nội địa rồi!

Theo kỹ thuật phát triển, các loại thiết bị quay chụp cũng rất biến thái, bạn cho rằng mình đang ở một nơi không người, nhưng chưa chắc đã không có camera đang chĩa vào bạn!

"Ừm, để tối rồi tính!"

Đối với việc ban ngày chui vào rừng cây, Dương Hạo vẫn từ chối.

Tuy là cực kỳ kích thích.

Nhưng Dương tổng của chúng ta cũng muốn mặt nha!

"Vậy làm tiếp trong xe có được không?"

Tiểu xe pháo lùi một bước mà cầu việc khác, một mặt năn nỉ nhìn Dương Hạo, khó khăn lắm mới tìm được một người đàn ông dũng mãnh, nàng chỉ hận không thể đi theo đối phương 24/24!

"Chủ nhân, có được không nha!"

"Người ta rất thích. . ."

Tiểu xe pháo đưa miệng đến bên tai Dương Hạo, hơi thở như lan, nói vài câu phóng túng lẳng lơ cực kỳ chọc người.

Cmn!

Cái này ai chịu nổi!

Dương Hạo cảm thấy có BGM lại vang lên.

"Ra bờ sông hóng gió một chút rồi trở lại!"

Không gian phía sau BYD 798 quá nhỏ, tuy cảm giác không tệ, nhưng không thoải mái lắm.

Dương Hạo liền nhớ đến ngày cùng với Vương Tĩnh Như, lúc nghỉ giữa hiệp thì đi hóng gió một chút, loại gió sông quất vào mắt kia vẫn rất thoải mái.

"Được nha... đều nghe chủ nhân!"

Chu Tư Dao ngoan ngoãn gật đầu.

Tiếp đó hai người liền mở cửa xuống xe.

Mà lúc này, Dương Hạo vừa hay lại nhận được điện thoại của Vương Tĩnh Như, chắc là có chuyện làm ăn, Dương Hạo kéo một khoảng cách với Chu Tư Dao, tiếp đó mới nghe điện thoại.

Nhưng khi Dương Hạo đang nghe máy, Trương Khôn chờ mãi mới đến lượt lập tức bước nhanh đến trước mặt Chu Tư Dao.

"Mỹ nữ, còn nhớ tôi không?"

Gã vừa nói vừa cười tủm tỉm đánh giá Chu Tư Dao.

Trong lòng thì nhịn không được là kích động: Mẹ kiếp, mỹ nữ cực phẩm như vậy sao lại đi cùng tên lái BYD chứ!

Đi với mình không thơm sao??

"Anh là ai?"

Chu Tư Dao căn bản không nhớ Trương Khôn, lúc đối phương bắt chuyện thì nàng chỉ muốn chơi cos với Dương Hạo mà thôi, có người đến thì nàng qua loa một câu mà thôi, coi đối phương là người công cụ trong trò cos, gia tăng cảm giác chân thực.

Cho nên khi Trương Khôn bỗng nhiên xông lên, Chu Tư Dao hơi ngơ ngác.

"Lúc nãy tôi có mời cô lên xe! Chính là chiếc Camry kia, đắt hơn xe này nhiều!"

Trương Khôn vừa nói vừa chỉ chỉ chiếc Camry của mình.

"A, không có hứng thú."

Chu Tư Dao bĩu môi, trong lòng thì đang chửi bậy: Lái Camry mà cmn còn có cảm giác ưu việt.

"Mỹ nữ, lúc nãy cô không nói vậy, cô nói là có thể!"

Thấy Chu Tư Dao từ chối, Trương Khôn lập tức gấp.

"Anh nghe nhầm!"

Chu Tư Dao không thèm để ý đến Trương Khôn, cất bước đi về phía Dương Hạo.

"Mỹ nữ, ít nhất cũng cho xin wechat đi! Có nhu cầu gì, chúng ta chậm rãi trò chuyện."

Trương Khôn cũng không tuyệt vọng, rõ ràng BYD 798 còn được, sao gã lại không được chứ?

"Người anh em, làm gì vậy?"

Dương Hạo nói chuyện điện thoại xong liền tiến lên đón, lại dám quấy rối tiểu xe pháo của mình, coi mình là không khí à!

"Liên quan gì đến anh!"

Trương Khôn không dám nổi giận với Chu Tư Dao, nhưng đối mặt với tên ngu xuẩn lái BYD 798 này, gã vẫn có cảm giác ưu việt, nhất là tên cùi bắp này còn cướp người của gã, khiến gã ghen tỵ đến không chịu nổi.

"Anh quấy rầy người phụ nữ của tôi, còn nói không phải chuyện của tôi?"

"Phụ nữ của anh? Hai người không phải mới quen sao!!"

Trương Khôn khinh thường nói: "Người anh em, nhặt được món hời cũng không thể nghĩ ăn mảnh được! Mọi người đều cạnh tranh công bằng đi!"

"Cạnh tranh công bằng?"

Dương Hạo không khỏi bật cười: "Được, vậy anh hỏi xem người ta có đi theo anh không!"

"Mỹ nữ, tôi là quản lý cấp cao của một công ty mậu dịch nước ngoài, lương một năm 5 triệu, cân nhắc một chút đi!'

Trương Khôn chủ động tự giới thiệu ưu thế của mình, nhưng gã làm việc ở công ty mậu dịch là thật, còn quản lý cấp cao và lương năm 5 triệu thì là chém gió mà thôi.

Gã chỉ là một lãnh đạo nhỏ, lương một năm hơn 200 ngàn mà thôi.

Có điều, lúc này gã chỉ muốn lừa Chu Tư Dao lên xe, cho nên cứ chém gió cái đã.

Nhưng để Trương Khôn không ngờ đến là, dù gã đã chém gió thành bão rồi mà vẫn không thành công, sau khi Chu Tư Dao nghe xong vẫn thờ ơ như cũ, còn lạnh nhạt nói: "Cầm lương năm 5 triệu của anh rồi cút đi, đừng ảnh hưởng tôi và bạn trai hẹn hò!'

Nói xong, nàng kéo tay Dương Hạo đi về phía bờ sông.

"Ah..."

Trương khôn sững sờ tại chỗ, không ngờ lương năm 5 triệu mà vẫn không có lực hấp dẫn.

Không khoa học nha!

Chẳng lẽ vì tên kia thời gian dài??

Cmn!

Tuy ông đây chỉ có năm phút!

Nhưng ông lái xe tốt nha, một phút tương đương với 10 phút đồng hồ, như vậy tính ra chính là 50 phút rồi!!

Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Trương Khôn hung hăng nhổ bãi nước miếng, tiếp đó ánh mắt lại rơi vào chiếc BYD 798 kia.

Mẹ kiếp, mình rốt cuộc thua ở chỗ nào??

Cái xe nát này có gì hấp dẫn??

Trương Khôn lại hung hăng phun bãi nước miếng vào chiếc BYD, cảm thấy vẫn chưa hết giận, dứt khoát lái chiếc Camry của mình đến trước chiếc BYD 798, chặn đường ra của nó.

Muốn ra ngoài thì gọi điện thoại cầu xin ông đi!!

Trương Khôn khóa xe, tiếp đó bắt một chiếc taxi, tiêu sái rời đi.

Gã hẹn bạn đi ăn cơm, chờ ăn cơm xong cũng phải 2 tiếng, đến khi đó chắc đối phương cũng sợ rồi, thì mình lại đến lái xe rời đi.

Chương 475: Đôi cẩu nam nữ này thật biết chơi

Hai mươi phút sau.

Dương Hạo và Chu Tư Dao hóng gió ở bờ sông xong liền trở về chỗ đỗ xe.

"Người nào không có tố chất như vậy!"

"Sao lại để xe thế này??"

Nhìn chiếc Camry chắn đường ra, Chu Tư Dao nhíu chặt mày.

Dương Hạo cười ha ha nói: "Xe này là của tên vừa rồi!"

"Đúng rồi, hình như là chiếc xe này!"

Chu Tư Dao gật đầu, chửi bậy: "Người này có bệnh hay không? Em không cho wechat, liền chặn lối ra của chúng ta??"

"Xem ra phải cho tên này một bài học rồi!"

Dương Hạo nhẹ nhàng nhún vai, hắn tìm thấy số điện thoại trên kính chắn gió của chiếc Camry, gọi qua nhưng đối phương lại không nghe máy.

"Còn không nghe máy? Người tình cố tình rồi"! Chu Tư Dao tức giận chu miệng nhỏ.

"Không sao, đã muốn chơi thì chúng ta chơi cùng vậy!"

Dương Hạo nói xong liền kéo Chu Tư Dao lên xe.

"Mặc kệ ư?" Chu Tư Dao hơi nghi ngờ.

"Chúng chơi của chúng ta!"

Dương Hạo bật loa ngoài trên điện thoại, tiếp đó bỏ điện thoại qua một bên, để nó tiếp tục gọi cho Trương Khôn.

Hai tay tự do bắt đầu chơi trò chơi khống chế bóng.

Ưm...

"Chủ nhân, anh thật xấu xa..."

Chu Tư Dao lập tức hiểu ý của Dương Hạo, bắt đầu tập trung vào trò chơi...

Một bên khác.

Trong một nhà hàng đồ nướng.

Trương Khôn và bạn vừa chạm mặt, điện thoại liền kêu lên, gã nhìn một chút, là số lạ, liền chuyển chế độ yên lặng.

Mà đối phương lại không có ý định từ bỏ, điện thoại của gã vẫn luôn sáng lên.

"Anh Khôn, sao anh không nghe máy? Ăn cơm với tôi thì chị dâu cũng không giận mà!" Người ăn cơm với Trương Khôn tên Trịnh Thu Kỳ, là một cung ứng thương nghiệp, hắn cười ha ha nói đùa một câu.

"Không phải vợ tôi, là một tên ngu xuẩn cùi bắp!"

Trương Khôn không quan tâm xua xua tay, tiếp đó liền gọi phục vụ đến, bắt đầu gọi món.

Thời gian tiếp theo, điện thoại vẫn luôn sáng lên, Trương Khôn vẫn cứ giả bộ như không thấy!

"Anh Khôn, anh không muốn nghe máy thì trực tiếp block là được mà!" Trịnh Thu Kỳ nghĩ kế.

Trương Khôn cười lắc đầu: "Cũng không phải là không muốn nghe, mà chờ một lát rồi mới nghe!"

"A, ra vậy!"

Trịnh Thu Kỳ hơi mơ hồ, nhưng cũng không tiện hỏi nhiều.

Điện thoại cứ sáng tối liên tục, kéo dài hơn 20 phút.

Trương Khôn cuối cùng cũng nghe máy, trầm giọng nói: "Alo?"

Trong điện thoại không có câu trả lời như bình thường, mà là loại âm thanh khiến người nghe nóng máu!

"Chủ nhân, a... a... ưm ưm..."

"Chủ nhân, em... chết mất. . ."

Khóe miệng Trương Khôn co quắp lại, con mẹ nó đây là để mình có cảm giác tham dự đúng không??

Coi mình thành phông nền rồi??

Móa!!

Trong lòng gã bắt đầu chửi bới.

Lúc này, trong điện thoại lại truyền đến âm thanh hơi bình thường chút, thế nhưng âm thanh của đàn ông này vẫn mang theo tiếng thở dốc nặng nề, nghe xong liền biết là đang lao động chân tay!

"Chủ xe A2B053 đúng không?"

Nghe thấy biển số xe này, Trương Khôn nhíu mày: "Anh mới là 2B (ngu xuẩn)! Biển xe của tôi là A20B53!"

"Đúng, xe của anh cản lối ra, đến di chuyển xe đi!"

"Chủ nhân, ưm... tiếp tục đi. . ."

Trong điện thoại, lại truyền ra giọng nữ hơi mơ hồ.

Trương Khôn cắn răng, thầm mắng: Đôi cẩu nam nữ thật cmn biết chơi!

Lúc này còn gọi điện thoại cho mình!1

Mẹ nó!!

Trương Khôn thở phì phò trả lời một câu: "Tôi đang ăn cơm, chờ cơm nước xong rồi nói!"

Lúc này, giọng nam kia lại vang lên lần nữa: "Cho anh 10 phút, nếu không đến tự gánh hậu quả!"

"Uy hiếp tôi?"Mẹ kiếp, ông đây không đến, mày có thể làm gì??"

"Bãi đỗ xe có camera, mày dám làm càn thì tao sẽ báo cảnh sát!"

Trương Khôn đã nghĩ kỹ rồi, theo gã thì một tên loser lái BYD 798 sẽ không dám đập xe của mình.

Huống hồ bãi đỗ xe có camera, nếu đối phương dám đập xe của gã, gã liền báo cảnh sát, để đối phương bồi thường!

Bên trong BYD 798.

Dương Hạo cúp máy, hắn không sợ Trương Khôn cứng rắn, mà chỉ sợ Trương Khôn nhận sợ.

Dương Hạo đã ngứa mắt với đám người ngu xuẩn chuyên đỗ xe chặn đường này rồi, tuy Trương Khôn làm vậy là cố tình chơi xỏ hắn, nhưng kết quả đều như nhau.

Kết thúc lần giao lưu thứ hai với tiểu xe pháo, Trương Khôn quả nhiên vẫn chưa đến lái xe đi.

Dương Hạo lập tức gọi hai cứ điện thoại, một cú là gọi cho Trần Hải Âu, một cú khác là gọi cho tiểu bảo mẫu, để hai người lái xe đến đây.

"Anh Hạo, anh chuẩn bị chặn đường chiếc xe này ư?"

Lúc gọi điện thoại, Dương Hạo cũng không né Chu Tư Dao, nên nàng lập tức đoán được ý đồ của Dương Hạo.

"Ừm, nếu đã không lái đi, vậy thì không cần đi nữa!"

Dương Hạo cười nhún vai.

"Vậy để em quay lại rồi đăng lên TikTok, nói không chừng còn tạo thành dư luận!'

Chu Tư Dao không tính là TikToker, cũng không dựa vào TikTok để ăn cơm, nhưng thỉnh thoảng nàng cũng đăng các video sinh hoạt, bởi vì ngoại hình tốt, cộng thêm cuộc sống của bạch phú mỹ cũng có lực hấp dẫn, nên cũng có hơn 210 ngàn fan trên TikTok.

Nếu như là những hot girl mạng khác, hơn 210 ngàn fan là có thể kiếm tiền rồi, nhưng Chu Tư Dao lại không thiếu chút tiền này, cho nên đến giờ vẫn chưa từng tiếp nhận quảng cáo gì cả.

Nàng lấy điện thoại ra, bắt đầu quay chụp tình huống trước mắt, tiếp đó trực tiếp đăng lên TikTok, văn án là: Xe của bạn bị chặn đường ra, gọi điện thoại không nghe máy, gặp chuyện này thì nên làm gì bây giờ?

Chu Tư Dao mặc dù không kinh doanh tài khoản TikTok, nhưng những cô nàng xinh đẹp như nàng, lại hấp dẫn được rất nhiều fan nam, mà đàn ông lại là đoàn thể mẫn cảm nhất với mấy con hàng ngu xuẩn chuyên đỗ xe chắn lối đi này.

Cho nên sau khi nàng tuyên bố video, lập tức nhận được không ít bình luận.

"Loại người đỗ xe lung tung này là buồn nôn nhất, cho xin biển số xe!"

"Bây giờ lái Camry cũng kiêu ngạo như vậy sao??"

"Mỹ nữ, do xe của bạn em quá kém, nếu như lái G300, đảm bảo tên kia không dám đỗ xe như vậy!"

"Tầng trên nói không sai, nhưng chủ xe Camry cũng quá buồn nôn!"

"Gặp loại người này đúng là khổ tám đời!"

"Mỹ nữ, nói cho bạn của em biết, đừng nhét bùi nhùi thép vào bô xe, ngàn vạn lần đừng bôi keo 502 vào cửa sổ xe, càng đừng dùng bút trung tính bôi lên camera phía sau. . ."

Chu Tư Dao lật xem bình luận, tiếp đó cười nói với Dương Hạo: "Đám dân mạng đều rất tức giận, em cảm thấy video này sẽ hot nha!"

Dương Hạo nhún vai: "Bởi vì việc này có thể làm phần lớn người cộng minh!"

Chu Tư Dao vừa xem bình luận vừa nói: "Nếu như đăng biển số xe lên, có lẽ tên kia sẽ bị bạo lực mạng!"

Mà lúc này, một chiếc Cullinan màu đỏ lái đến, Chu Tư Dao lập tức quay đầu nhìn qua, gia cảnh nàng dù không tệ, nhưng nàng cũng chỉ lái một chiếc Porsche Cayenne thôi, chiếc Cullinan màu đỏ này xem như là chiếc xe trong mơ của nàng.

Chương 476: Camry, mày đã bị bao vây

Khi Chu Tư Dao đang đánh giá chiếc xe trong mơ của mình, chiếc Cullinan đã dừng lại bên cạnh Dương Hạo, tiếp đó một thục phụ xinh đẹp, dáng người lồi lõm, đeo kính râm bước xuống xe.

"Tiểu Dương, xảy ra chuyện gì?"

Khi nhận được điện thoại của Dương Hạo, Trần Hải Âu đang đánh mạt chược với mấy chị em, nhưng chuyện của Dương Hạo là ưu tiên hàng đầu, nên cúp máy thì nàng lập tức lái xe đến đây.

Dương Hạo tiện tay chỉ vào chiếc Camry: "Chiếc xe này cực kỳ ngông cuồng, tôi muốn dạy cho tên này cách đỗ xe."

"Chủ xe này đúng là muốn ăn đòn! Không có tố chất!"

Trần Hải Âu mắng một câu, tiếp đó hỏi: "Tiểu Dương, cậu định làm gì?"

"Đỗ xe ở bên đó đi, chặn đường chiếc Camry này!'

"Thế nhưng... một xe không đủ, còn phải tìm một chiếc nữa, hay là tôi bảo Nhược Hàm lái chiếc Maserati kia đến nhé?"

Lúc trước Dương Hạo đã tặng tiểu bạch hoa một chiếc Maserati nha, hiện giờ hai mẹ con mỗi người một xe, Trần Hải Âu bình thường đều lái chiếc Cullinan này, còn tiểu bạch hoa phải đi học nên lái chiếc Maserati khá khiêm tốn kia.

Có điều, khiêm tốn ở đây là so với Cullinan thôi!

Hiện giờ Trần Nhược Hàm đã là danh nhân của học viện tài chính và kinh tế Giang Thành, lớn lên xinh đẹp, ký hợp đồng với Truyền thông Thiên Mỹ, còn lái Maserati đi học, hoàn toàn là nữ thần sân trường!

Trước khi có một loạt buff gia trì, Trần Nhược Hàm vẫn chỉ là hoa khôi dự bị, mà bây giờ nàng đã được công nhận là hoa khôi của trường, không có cái thứ hai!

Dương Hạo cười lắc đầu: "Không cần, đã gọi xe rồi!'

"Được, vậy tôi lái xe qua đó!'

Trần Hải Âu lập tức lái xe đến vị trí Dương Hạo chỉ định.

Chờ dừng xe xong, nàng lại xuống xe, nhìn Chu Tư Dao hỏi: "Tiểu Dương, vị mỹ nữ kia là?"

Trần Hải Âu tự nhiên nhìn thấy Chu Tư Dao, đồng thời còn bảo trì vài phần cảnh giác với nàng, bởi vì ngoại hình của đối phương không kém, có thể tạo thành uy hiếp với con gái mình.

"Chào chị, em là Chu Tư Dao, là bạn của anh Hạo!"

Không chờ Dương Hạo giới thiệu, Chu Tư Dao đã cười tủm tỉm tự giới thiệu, trước mắt nàng cũng không biết tình hình của Trần Hải Âu, thấy đối phương lái Cullinan đến, nàng tự nhiên phải khách khí một chút.

"Chào Tiểu Chu, gọi tôi chị Âu là được!"

Trần Hải Âu tươi cười chào hỏi Chu Tư Dao.

Mà khi hai người đang nói chuyện, một chiếc Porsche Panamera lái đến, Trần Hải Âu và Chu Tư Dao đều tò mò nhìn qua.

Tiếp đó, hai người liền bị mỹ nữ xuống xe làm cho sững sờ!

Hôm nay tiểu bảo mẫu ăn mặc rất đơn giản, áo phông hở rốn và một chiếc quần jean, nhưng dáng người của nàng quá kinh khủng, áo phông trắng căng phồng, bờ eo thon, đường chữ V... tất cả đều là thứ đàn ông thích nhất.

Chu Tư Dao hơi nhướng mày, trong lòng sinh ra một loại cảm giác mặc cảm.

Trần Hải Âu thì cảm thấy mỹ nữ trước mắt có thể sánh ngang với con gái mình, uy hiếp lớn hơn Chu Tư Dao nhiều.

"Dương đại ca, xảy ra chuyện gì vậy?"

Sau khi xuống xe, Giang Ngọc Kỳ vô thức nhìn Trần Hải Âu và Chu Tư Dao một chút, nàng cũng không cảm thấy kinh ngạc với việc có mỹ nữ xuất hiện bên cạnh chủ nhân nhà mình, huống chi dưới cái nhìn của nàng thì Trần Hải Âu và Chu Tư Dao vẫn còn kém hơn mấy người từng nhìn thấy kìa.

"Dừng xe ở chỗ này đi!"

Dương Hạo chỉ chỉ phía duy nhất mà chiếc Camry có thể lái ra.

"A, được!"

Tiểu bảo mẫu cũng không hỏi nhiều, cứ tuân theo lời chủ nhân là xong việc.

Chờ nàng dừng xe xong, chiếc Camry kia đã bị bao vây.

"Ừm, hoàn mỹ!"

Dương Hạo đi một vòng, hai lòng gật đầu một cái.

"Tiểu Dương, vị mỹ nữ kia là?"

Trần Hải Âu tiếp tục tìm hiểu về 'tình địch' của con gái.

"Kỳ Kỳ, là giáo viên của con gái tôi!"

Từ trước đến nay Dương Hạo chưa bao giờ nói với bên ngoài rằng Giang Ngọc Kỳ là tiểu bảo mẫu nhà mình, dù sao bảo mẫu cũng cho người ta một cảm giác như kém một cấp bậc, hắn phải cân nhắc lòng tự trọng của tiểu bảo mẫu.

"Chị gái, tôi là Giang Ngọc Kỳ."

Tiểu bảo mẫu cười ha ha tự giới thiệu, nàng cũng không có địch ý gì với Trần Hải Âu.

Dưới cái nhìn của nàng, Trần Hải Âu và chủ nhân nhà mình chắc là trong sạch, dù sao đối phương có vẻ nhiều tuổi hơn chủ nhân nhà mình, dáng người và khuôn mặt cũng không sánh được với mình và đám người Tôn Tâm Di.

Trong nhà hàng đồ nước.

Trương Khôn vẫn đang phàn nàn với Trịnh Thu Kỳ: "Lão Trịnh, anh nói xem, có phải cô nàng kia đầu óc có vấn đề không, lại lên xe của tên ngu xuẩn kia, mà không để ý đến tôi!"

"Cmn, dám cướp gái của ông, tôi để tên đó không thể lấy xe đi làm việc. . ."

Trịnh Thu Kỳ mặt đầy hèn mọn nói: "Anh Khôn, cô nàng kia đẹp như vậy sao?"

"Rất đẹp! Là một trong những cô gái đẹp nhất tôi từng gặp!"

Trương Khôn vẫn đánh giá Chu Tư Dao rất cao, bằng không gã cũng không làm chuyện 'xung quan giận dữ vì hồng nhan'.

"Anh nói làm tôi tò mò, rốt cuộc là cô gái thế nào. . ."

Trịnh Thu Kỳ cảm khái một câu, hắn vừa dứt lời thì điện thoại bỗng nhiên vang lên một tiếng, là một mỹ nữ hắn follow trên TikTok phát video.

Trịnh Thu Kỳ tiện tay mở video ra xem, vốn đang định hỏi Trương Khôn, cô gái đó so với nữ thần mình follow thì thế nào, kết quả phát hiện hôm nay nữ thần lại đăng một video về việc xe của bạn bị chặn ở bãi xe.

"Cmn! Đây là tên ngu xuẩn nào? Có biết đỗ xe hay không??"

Trịnh Thu Kỳ hùng hùng hổ hổ, mở khu bình luận, bắt đầu múa tay như bay.

Nghe thấy đại khái, Trương Khôn cảm thấy hình như Trịnh Thu Kỳ đang ám chỉ mình, nhịn không được mà tò mò hỏi: "Lão Trịnh, anh đang làm gì vậy?"

"Không có gì! Chỉ là tôi có follow một mỹ nữ trên TikTok, là một bạch phú mỹ ở bản địa, chứ không phải loại hot girl mạng kia, người ta thỉnh thoảng mới đăng bài!'

"Vừa rồi cô ấy đăng một video, có người chặn xe của bạn cô ấy, video. . ."

Trịnh Thu Kỳ đưa điện thoại đến trước mặt Trương Khôn, tiếp tục nói: "Anh Khôn, không phải tôi nhằm vào anh, dù sao tình huống của anh và trong video cũng không giống nhau."

"Tên trong video đỗ như này, nếu gặp phải tôi, tôi trực tiếp đập chiếc xe này, cmn quá ngu xuẩn!"

"Anh Khôn, anh sao thế??"

Trịnh Thu Kỳ cảm thấy sắc mặt Trương Khôn càng ngày càng khó coi, tiếp đó bỗng nhiên nhớ ra, dường như đối phương chặn một chiếc BYD 798.

"A? Cmn, không trùng hợp như vậy chứ!" Trịnh Thu Kỳ nhịn không được mà văng tục.

"Cmn, dĩ nhiên lại đăng video! Hóa ra cô nàng kia còn là hot girl mạng!" Trương Khôn cau mày mắng một câu, tiếp đó liền mở bình luận ra xem, lúc này phía dưới đã có mấy chục đầu bình luận, đều đang mắng gã.

Chương 477: Trương Khôn mờ mịt

"Anh Khôn, anh vẫn mau lái xe đi đi, sức mạnh của internet bây giờ rất lớn!"

"Nếu video này tiếp tục lên men, chỉ sợ anh sẽ bị tìm ra, nói không chừng còn bị bạo lực mạng đấy!"

Trịnh Thu Kỳ bình thường hay chơi TikTok, nên cũng đoán được phương hướng phát triển của chuyện này.

"Chỉ có chục cái bình luận mà thôi, không đến mức đó chứ?"

Trương Khôn ngoài miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng cũng không chắc chắc chắn lắm, gã trả điện thoại cho Trịnh Thu Kỳ, đồng thời hùng hùng hổ hổ nói: "Những người này biết cái gì, bọn họ có biết đầu đuôi câu chuyện không?"

"Nếu không phải cô nàng kia trêu chọc tôi, thì nào có chuyện này??"

Trịnh Thu Kỳ cầm chén trà lên uống một ngụm, không bình luận về cách nói của Trương Khôn.

Cmn, anh cua gái không được lại thẹn quá hóa giận.

Nếu lý do này mà lộ ra, bạo lực mạng sẽ còn kinh khủng hơn đấy!

"Được rồi, đi thôi!'

"Đám người này rất giỏi đổi trắng thay đen!"

Khi biết mình bị đưa lên mạng, Trương Khôn cũng không ngồi yên được, nếu như bị tìm ra như Trịnh Thu Kỳ nói, gã căn bản không dám nghĩ đến hậu quả, bởi vì bờ mông của gã cũng không sạch sẽ gì.

"Ừm, anh Khôn, tôi lái xe đưa anh qua đó!"

Trịnh Thu Kỳ thứ nhất là có lòng tốt, thứ hay là đi theo hóng chuyện, nhìn xem tình hình sẽ phát triển ra sao.

Thế là, hai người vội vàng rời khỏi nhà hàng đồ nướng.

Trương Khôn leo lên tay lái phụ, vội vàng mở TikTok ra, dựa theo trí nhớ mà tìm kiếm tên tài khoản của Chu Tư Dao, nhưng khi gã mở video kia ra xem, thì cả người trực tiếp tê rần.

Vừa rồi chỉ có mấy chục đầu bình luận, chỉ một lát mà đã tăng lên đến mấy trăm đầu bình luận rồi.

Chuyện này. . .

Trong nháy mắt, trán Trương Khôn đổ đầy mồ hôi, đáy lòng bỗng nhiên có một dự cảm không tốt.

Mà Trương Khôn không biết là, thật ra Chu Tư Dao đã nện tiền để quảng bá video này, video này vốn có rất nhiều tranh cãi, lại nện tiền để phổ biến và tuyên truyền, tự nhiên rất dễ hot lên.

Cho nên, số like và bình luận đang tăng lên rất nhanh.

Trịnh Thu Kỳ vừa lái xe vừa hỏi: "Anh Khôn, video kia hot lên rồi à?"

"Độ quan tâm tăng mạnh! Lão Trịnh, lái xe nhanh một chút!"

Lúc này Trương Khôn đã sợ rồi, chỉ muốn mau chóng lái xe đến hiện trường.

Nhưng mà gã càng sốt ruột, thì lại càng tắc đường.

Cho nên đoạn đường mười mấy phút, lại phải đi mất gần nửa tiếng.

"A, anh Khôn, xe của anh đâu?"

Sau khi đến hiện trường, Trịnh Thu Kỳ nghi ngờ hỏi một câu, bởi vì từ góc độ của hắn thì chỉ có thể nhìn thấy một chiếc Cullinan màu đỏ.

"Ở. . . ở bên trong. . ."

Từ góc độ của Trương Khôn thì lại có thể nhìn thấy đuôi xe của mình, nhưng khi hắn phát hiện xe của mình bị một chiếc Cullinan và một chiếc Porsche bao vây, thì cả người trực tiếp ngơ ngác.

Đúng là sợ cái gì thì gặp cái đó!

Trên đường đến đây, gã chỉ muốn nhanh chóng lái xe của mình đi, gã cũng nghĩ đến khả năng có thể xảy ra, ví dụ như người đàn ông và cô nàng kia sẽ dây dưa với mình ở hiện trường.

Nhưng bây giờ hai người đều không ở hiện trường, thế nhưng xe của gã bị hai chiếc xe sang chặn đường, muốn lái xe ra là không có khả năng.

"Cmn, Cullinan, Porsche Panamera!"

Trịnh Thu Kỳ không nhịn được mà kêu lên, tiếp đó quay đầu nhìn về phía Trương Khôn, vẻ mặt đau khổ nói: "Anh Khôn, lần này anh chơi lớn rồi!"

"Người có thể điều động hai chiếc xe này, tuyệt đối không đơn giản đâu!"

Thời khắc này, Trương Khôn mặt xám như tro tàn, gã cũng là kẻ lăn lộn trong xã hội nhiều năm nhìn cảnh tượng này cũng biết chuyện này rất khó giải quyết.

Thế nhưng, một người lái BYD 798 sẽ có năng lực như vậy sao??

Có lẽ là cô nàng hot girl mạng kia tìm đến!

Trương Khôn yên lặng phỏng đoán.

"Anh Khôn, làm sao bây giờ??"

Trịnh Thu Kỳ dừng xe ở ven đường, nhìn như đang hỏi phương án giải quyết, nhưng thực ra là ôm tâm tư hóng hớt, hắn và Trương Khôn cũng không thân quen, mà chỉ quan hệ trên công việc, cho nên trong lòng hắn thậm chí còn có chút hả hê.

"Đi xuống xem trước đi!'

Trương Khôn cũng không biết nên làm gì, gã buồn bực xuống xe, tiếp đó đi vài vòng quanh mấy chiếc xe, trên mấy chiếc xe kia không có số điện thoại nào.

Mà hai chiếc xe này dừng rất có kỹ thuật, chỉ cách xe của mình chưa đến 10cm, dù mình làm thế nào thì cũng không thể lái chiếc Camry ra ngoài.

"Anh Khôn, lần này khó rồi! Đối phương còn không để lại số điện thoại, rõ ràng là không muốn câu thông!"

Trịnh Thu Kỳ cũng đi hai vòng, tiếp đó lại cảm khái một câu.

Trương Khôn buồn bực không lên tiếng, gã lại đi đến trước chiếc BYD 798, phía trên cũng không có số điện thoại.

Trịnh Thu Kỳ đề nghị: "Loại tình huống này, cũng chỉ có thể liên hệ với cô nàng kia trên TikTok!"

Thật ra Trương Khôn cũng nghĩ đến rồi, nhưng gã không kéo được mặt mũi xuống, dù sao lúc trước gã còn chém gió trang bức, đối phương gọi điện thoại đến thì thái độ của gã còn rất kiêu căng.

Bây giờ trực tiếp nhận sợ thì quá mất mặt!

Trầm mặc một lúc lâu, Trương Khôn cắn răng nói: "Vậy thì chơi với họ thôi! Tôi chỉ có một chiếc Camry, bọn họ là một chiếc Cullinan và một chiếc Panamera, để xem ai không chịu nổi trước!'

"A, cũng đúng."

Trịnh Thu Kỳ vốn còn định khuyên Trương Khôn nhận thua đi, nhưng hắn lại muốn hóng chuyện, nên dứt khoát gật đầu phụ họa.

Trịnh Thu Kỳ hỏi: "Anh Khôn, vậy tôi đưa anh về nhà nhé?"

"Ừm!"

Trương Khôn gật đầu, lưu luyến không rời mà nhìn chiếc Camry của mình một chút, sau đó mới leo lên xe.

Trịnh Thu Kỳ vừa lái xe vừa nói: "Anh Khôn, vậy anh định cứ tiếp tục kéo dài vợi họ như vậy sao?"

"Cứ kéo dài thôi! Dù sao xe của tôi mới hơn 200 ngàn, hai chiếc xe kia của họ phải chục triệu, xem ai chịu tổn thất lớn hơn!"

Trương Khôn cắn răng nói: "Huống hồ, nói không chừng hai chiếc xe kia là mượn đến, người ta cho cô nàng kia mượn một hai ngày còn được, chứ không thể mượn mãi được!"

Tuy nhiên, tuy ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng gã cũng bồn chồn lo lắng, bởi vì coi như xe sang là mượn đến, nhưng cũng chứng tỏ đối phương có quan hệ rất trâu bò.

Gã cũng không biết, nếu tiếp tục phát triển thì sẽ có hậu quả gì.

Chương 478: Hót hòn họt

Không lâu sau, Trịnh Thu Kỳ liền đưa Trương Khôn về nhà, chờ Trương Khôn xuống xe xong, Trịnh Thu Kỳ vốn định lái xe rời đi, hắn liếc mắt nhìn qua điện thoại thì lại phát hiện có một tin báo TikTok: 'Một cái tiểu Dao Dao' vừa đăng video mới.

Video này là quay lại hiện trường trước mắt, phối hợp với văn án là: Người bạn kia nói, đối phương không lái đi vậy thì đừng đi nữa.

Video mới đăng từ 20 phút trước, lúc này đã có hơn 600 bình luận.

"Thoải mái!'

"Cullinan, Panamera! Quá trâu!"

"Biết là trang bức nhưng vẫn rất thoải mái! Like like like!!"

"Đây chính là đại lão nha, một lời không hợp liền điều 2 chiếc xe sang đến!"

"Chủ xe Camry phải khóc choáng, vốn cho rằng bắt nạt một bác tài taxi, kết quả người ta lại là đại lão!"

"Ha ha ha, đây là đá trúng tấm sắt nha, rất tò mò tâm trạng của chủ xe Camry!'

"Loại người không có tố chất này, có lẽ nên bị dạy một bài học như này, xem xem lần sau anh ta còn dám đỗ xe ngu xuẩn như vậy không!!"

Lúc này, Trịnh Thu Kỳ đã hóa thân thành quần chúng hóng hớt, hắn vừa xem bình luận vừa tươi cười sung sướng hả hê.

Xem một lát, hắn lại gửi tin nhắn cho Trương Khôn, báo việc Chu Tư Dao đăng video nữa.

Lúc này Trương Khôn vừa mới vào nhà, gã còn chưa kịp thay dép, vợ Vương Yến đã ra cửa đón: "Đừng đổi dép vội, chúng ta đi bệnh viện một chuyến, dì nằm viện rồi, chúng ta qua thăm một chút."

"Sao lại vào viện?" Trương Khôn vô thức hỏi một câu.

"Viêm ruột thừa cấp tính, vừa mới phẫu thuật xong."

Vương Yến vừa nói vừa cầm túi đi ra ngoài, tiếp đó thuận miệng hỏi: "Xe đỗ ở đâu?"

Bãi xe của tiểu khu hai người rất khẩn trương, Trương Khôn cũng không có chỗ đậu cố định, bình thường đều là nhìn thấy chỗ nào thì chen vào chỗ đó.

"A..." Trương Khôn ngẩn người nói: "Có xã giao, uống rượu nên để xe ở cơ quan."

"Uống rượu?" Vương Yến tiến lại gần Trương Khôn và ngửi ngửi: "Hình như không có mùi mà!"

"Uống ít! Nhưng cũng không thể mạo hiểm, đúng không?" Trương Khôn mặt không đổi sắc đáp.

"Vậy cũng đúng." Vương Yến gật đầu, cũng không nghĩ nhiều: "Vậy chúng ta bắt xe."

"Ừm."

Trương Khôn đi theo vợ ra cửa, lúc xuống lầu lại thuận tay mở tin nhắn của Trịnh Thu Kỳ ra xem.

Thấy Chu Tư Dao lại đăng video, Trương Khôn chỉ thấy khẩn trương, gã rất muốn xem đối phương đăng cái gì, nhưng vợ đang ở bên cạnh, không tiện xem.

"Anh sao thế? Có tâm sự??"

Vương Yến vẫn rất hiểu chồng mình, thoáng cái đã nhận ra thái độ của Trương Khôn có chút không đúng!

"Chuyện công việc thôi!" Trương Khôn thuận miệng qua loa.

"Lại giao cho anh việc khó gì?"

"Ừm, không khác là bao."

Trương Khôn chỉ có thể xuôi theo vợ mình, trong lòng thì lại nghĩ, phải giải quyết chuyện này nhanh nhanh, tuy gã nói với Trịnh Thu Kỳ rằng xe mình chỉ hơn 200 ngàn, đối phương mới là người thiệt.

Nhưng cách nói này cũng chỉ là trên giấy, loại đánh lâu dài này chính là so vốn liếng, 200 ngàn là tất cả của anh, 10 triệu thì chỉ là số lẻ trong tài khoản của người ta.

Lấy cái gì so??

Nhà Trương Khôn cũng chỉ có một chiếc xe này, ba năm ngày không thấy xe thì còn dễ nói, nhưng lâu dài thì tự nhiên bị ảnh hưởng, huống hồ việc này cũng không cách nào giải thích với vợ.

Thực sự không được thì nhận thua thôi!

Chờ lát nữa nhắn tin xin lỗi cô nàng kia. . .

Trương Khôn đang thầm tính toán.

Mà gã không biết là, tốc độ lên men của việc này nằm ngoài dự đoán của gã.

Bởi vì không chỉ một mình Chu Tư Dao đăng chuyện này, mà sau khi nàng đăng video không lâu, một tài khoản tên 'Chú Dương đang trang trí' cũng đăng video tương tự.

Mà tài khoản 'chú Dương đang trang trí' này đã có hơn 3. 03 triệu fan, tuy vị này chưa bao giờ lộ mặt, nhưng lại dựa vào phong cách 'giàu vô nhân tính' để hút một lượng lớn fan.

3 triệu fan, độ sôi nổi của fan lại cực cao, lực ảnh hưởng cũng không phải chuyện nhỏ, sau khi video xuất hiện đã đưa đến thảo luận.

Đồng thời cái này còn chưa xong, sau khi 'Chú Dương đang trang trí' đăng video không lâu, tài khoản 'Quan sát Giang Thành' có hơn 5 triệu fan cũng đăng video phê bình.

Bản thân sự kiện này chọc trúng nỗi đau của rất nhiều người, dù sao trong cuộc sống cũng gặp rất nhiều thể loại này, cộng thêm có mấy tài khoản nhiều fan vào cuộc, độ quan tâm càng ngày càng cao, thậm chí còn xông lên bảng video hot của TikTok.

"Khởi nguồn là bãi đỗ xe công viên Tân Giang, ngày nào tôi cũng đi qua đó!"

"Video là thật, tôi vừa đi ngang qua đó, nhìn thấy rõ ràng luôn!"

"Vừa chụp ảnh xong, Cullinan màu đỏ quá đẹp!"

"Gọi điện thoại bảo lái đi thì không, bây giờ thì muốn đi cũng không được nha!"

"Chủ xe Camry đúng là tìm đường chết! Đắc tội ai không tốt, lại đi đắc tội với đại lão lái Cullinan!"

"Quá sướng rồi, đại lão làm chuyện mà tôi vẫn không có thực lực làm!"

"Ha ha ha, tôi thấy mấy Tiktoker chạy đến hiện trường mở livestream!"

Trong hành lang bệnh viện.

Trương Khôn viện cớ nghe điện thoại để rời khỏi phòng bệnh.

Tiếp đó gã vội vàng mở video mới nhất của Chu Tư Dao ra xem, mà sau khi nhìn thấy số liệu của cái video này, cả người gã đã tê rần!

Một video mới tuyên bố hơn một tiếng, đã có 230 ngàn like, hơn 50 ngàn bình luận!

Đây là số liệu của video hót hòn họt.

Trương Khôn lại mở bình luận ra xem, kết quả tất cả đều nghiêng về một phía, mọi người đều nhắn lại như 'làm tốt lắm', thậm chí có người còn dựa vào biển số xe để tìm ra tên và đơn vị làm việc của gã.

Xem đến đây, hai chân Trương Khôn mềm nhũn, đặt mông ngồi xuống ghế dài trên hành lang.

Có y tá đi ngang qua, thấy sắc mặt của Trương Khôn không tốt lắm, liền tiến đến hỏi thăm: "Tiên sinh, anh cảm thấy khó chịu ở đâu sao?"

"Không có!"

Trương Khôn ngẩn ngơ lắc đầu, gã nằm mơ cũng không ngờ việc này phát triển nhanh như vậy, mình còn chưa kịp nhận thua, thì đã thành sự kiện nóng trên internet rồi.

Trương Khôn hít sâu một hơi, điều chỉnh hơi thở một chút, tiếp đó vội vàng nhắn tin trên TikTok cho Chu Tư Dao để xin lỗi và nhận sợ.

Tuy nhiên, tin nhắn lại như đá chìm đáy biển, không có bất kỳ đáp lại nào.

Gã chợt nghĩ đến, gọi lại số điện thoại đã gọi cho mình lúc ở nhà hàng thịt nướng.

Bởi vì cho rằng xe là do Chu Tư Dao gọi đến, cho nên ngay từ đầu Trương Khôn đã không nghĩ đến việc liên hệ với 'tài xế taxi' kia.

Mà bây giờ, tình hình đã mất khống chế, gã nhất định phải chủ động liên hệ với đối phương.

Kết quả khi gã gọi cho đối phương, lại luôn nhận được mấy câu 'thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang bận. . ."

Trương Khôn vẫn có kinh nghiệm, loại nhắc nhở này chứng tỏ đối phương đã block mình.

Trong phòng bệnh.

Trạng thái tinh thần của dì Vương Yến cũng không tệ lắm, con gái Phùng Giai và con trai Phùng Dã của dì cũng ở đây.

Lúc này Vương Yến đang trò chuyện với Phùng Giai, mà Phùng Dã thì thảnh thơi lướt TikTok: "A, có phần tiếp theo nhanh vậy!"

Lúc trước Phùng Dã đã lướt đến video của Chu Tư Dao, bây giờ lại lướt đến video thứ hai, mà xem xong, hắn lập tức cười lên: "Ha ha, thoải mái, đúng là thoải mái, cho chừa cái tội trang bức, lái chiếc Camry rách thì đắc ý cái gì!"

"Tiểu Dã, em nói cái gì vậy?"

Hành vi khác thường của Phùng Dã lập tức hấp dẫn Vương Yến và Phùng Giai, hai người đều nghi ngờ nhìn hắn.

"Có người đỗ xe lung tung, người ta gọi điện thoại còn không lái đi! Về sau người ta lái một chiếc Cullinan và một chiếc Panamera đến chặn đường không cho ra luôn! Hả giận không!"

Phùng Dã vừa nói vừa liếc nhìn bình luận, tiếp đó hai mắt chợt trì trệ, bởi vì trong khu bình luận đã có người tìm thấy danh tính của chủ xe.

Tuy trong video, biển số xe Camry đã bị censored, nhưng đã có người đến hiện trường, chụp ảnh biển số rồi đăng lên khu bình luận, theo sau liền có người tìm thấy danh tính của chủ xe.

"Thể loại này đúng là làm người ta tức giận! Đáng đời!" Vương Yến thuận miệng nói một câu.

Nghe vậy, sắc mặt Phùng Dã hơi kỳ lạ, hắn hỏi dò: "Chị, chị và anh rể đi bằng gì vậy?"

"Bắt xe! Anh rể em uống rượu, để xe ở cơ quan." Vương Yến đáp.

"Ah. . ."

Phùng Dã vốn còn có chút nghi ngờ, lần này thì biết tám phần là thật rồi.

"Sao thế? Tiểu Dã, sao em lại có vẻ mặt này?" Vương Yến thấy vẻ mặt của cậu em họ này là lạ, lập tức truy hỏi.

"Chị, chị tự xem đi!'

Phùng Dã cũng không biết nói thế nào, liền cho Vương Yến xem hai video mà Chu Tư Dao đăng lên, cộng thêm khu bình luận!

"Chuyện này. . ."

"Chị biết ngay mà, bảo sao trên người lại không có mùi rượu, hóa ra là gây chuyện!"

Vương Yến cắn răng, tiếp đó gào lên về phía hành lang: "Trương Khôn!! Anh vào đây!!!"

"Chị, có gì từ từ nói, đừng kích động!" Phùng Giai khuyên bảo.

"Chúng ta phải hỏi anh rể trước đã, theo em thì anh rể không vô duyên vô cớ làm vậy đâu, nhất định là phải có lý do. . ."

Phùng Dã cũng khuyên bảo, nhưng trong lòng lại ôm tâm tư hóng chuyện, điều kiện kinh tế của anh rể Trương Khôn tốt hơn hắn, bình thường đều ra vẻ ta đây và trang bức, rất ngứa mắt.

Lúc này chính là phong thủy luân chuyển!

Nghe thấy vợ triệu hoán, Trương Khôn thất hồn lạc phách đi vào phòng bệnh, gã tự nhiên không biết vợ mình gọi vào làm gì, nhưng hiện giờ gã không có tâm tư nghĩ mấy chuyện này.

Vương Yến chất vấn: "Xe của anh để ở đâu?"

"A?"

Trương Khôn khẽ giật mình, không ngờ vợ mình lại hỏi chuyện này.

Trương Khôn kiên trì nói: "Đã nói là để ở cơ quan rồi còn gì!"

"Còn nói dối! Anh đã hot trên TikTok rồi kia kìa!"

Vương Yến thở phì phì, dí video vào mặt Trương Khôn.

"A, chuyện này. . ."

Việc đến nước này, Trương Khôn biết không gạt được nữa, gã buồn bực thở dài: "Anh cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn biến đến mức này."

"Anh rể, anh đỗ xe như vậy đúng là gợi đòn, chặn lối ra của người ta, em cũng không biết anh nghĩ cái gì nữa."

Phùng Dã cũng không bỏ qua cơ hội nói móc Trương Khôn.

Phùng Giai cũng phụ họa theo: "Đúng vậy, bây giờ mới người đang lên án anh kìa!"

"Rốt cuộc là vì sao?" Vương Yến cau mày truy hỏi.

Trương Khôn tự nhiên không dám nói thật, gã do dự một lát, rồi mới nói: "Tên lái BYD này cố tình chặn đường anh khi đang đi trên đường, anh giận không nhịn nổi, cho nên mới làm vậy!"

"Nói cách khác, là chiếc BYD khiêu khích trước?" Vương Yến hỏi.

"Ừm." Trương Khôn chỉ có thể kiên trì gật đầu.

"Anh rể, vậy thì đơn giản rồi!"

Phùng Dã nghĩ kế: "Xe của anh có camera hành trình, chúng ta đưa video lên mạng là xong, đối phương khiêu khích trước, nên anh mới làm vậy!"

"Đại đa số dân mạng đều hiểu rõ lý lẽ, chỉ cần anh có lý, chúng ta không cần sợ!"

Phùng Dã thật ra đã nhìn ra Trương Khôn nói láo, bởi vì lúc trả lời Trương Khôn đã do dự một lúc, rõ ràng là đang suy nghĩ lý do.

Trương Khôn bình thường vẫn luôn ra vẻ và trang bức, lần này Phùng Dã muốn xem trò cười của vị anh rể này, cho nên mới cố tình nói như vậy.

"Đúng thế, nếu chúng ta có lý, chúng ta cứ phơi bày sự thật là được!" Phùng Giai cũng phụ họa theo, nhưng nàng không nhìn ra Trương Khôn đang nói láo.

Nghe hai người nói vậy, Trương Khôn cau mày nói: "Bây giờ đã không phải vấn đề ai có lý, không thấy người ta tìm một chiếc Cullinan và Panamera à! Đây là thấy thế đè người, chúng ta đấu không lại người ta!"

Vương Yến nói: "Dù bọn họ có quyền có thế thì cũng phải phân rõ đúng sai, chứng cứ đăng chứng cứ lên trước, chờ dư luận đổi chiều gió, thì bọn họ cũng không dám làm loạn!"

Phùng Dã liên tục gật đầu: "Chị nói rất đúng, bởi vì cái gọi là có lý đi khắp thiên hạ, chúng ta có lý, sợ cái gì!"

Trương Khôn yên lặng không nói, một lúc sau mới lên tiếng: "Camera hành trình ở trong xe, nghe nói bây giờ có rất nhiều người đang livestream ở hiện trường, rất khó lấy được camera."

"Anh rể, cái này thì anh không cần lo, em đi lấy giúp anh!" Phùng Dã ra vẻ ủng hộ anh rể.

"Tiểu Dã, vậy làm phiền em!"

Trước kia Vương Yến vẫn có chút ý kiến với cậu em họ này, cảm thấy đối phương không đáng tin cậy, nhưng đến thời khắc mấu chốt này, vẫn phải dựa vào họ hàng nha!

Cậu em họ này có việc thì vẫn xông lên trước!

"Anh rể, chúng ta đi thôi! Em lái xe, anh chỉ đường."

Phùng Dã đã không thể chờ đợi, hắn đứng lên đi ra ngoài phòng bệnh.

"Em cũng đi!"

Vương Yến vẫn muốn đi xem là chuyện gì xảy ra.

"Chuyện này. . ."

Trương Khôn vốn định từ chối, nhưng lại không tìm ra lý ra, đành phải kiên trì đi theo hai người rời khỏi bệnh viện.

Phùng Dã lái một chiếc Hiên Dật, lúc trước Trương Khôn thường xuyên diss chiếc xe này của hắn là xe nát, là 'bác gái trên đường cái'.

Hôm nay Phùng Dã lái chiếc 'bác gái trên đường cái' này lại có cảm giác như lái siêu xe, tốc độ cứ phải gọi là nhanh!

Sự thật chứng minh, không có xe chạy không nhanh, chỉ có người tiếc không nỡ đạp ga!

"Tiểu Dã, em lái chậm một chút."

Vương Yến ngồi trong xe lại có cảm giác say xe, nàng nào biết em họ của mình đang vội vã đi xem náo nhiệt chứ.

Trương Khôn thì mặt đen xì, yên lặng suy nghĩ lát nữa nên ứng phó thế nào.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...