Ngay từ giây phút xuyên vào quyển tiểu thuyết hào môn, Ôn Nghiên đã biết mình sắp trở thành nhân vật “bé đáng thương” bị gia tộc đẩy đi liên hôn với một vị đại lão tàn tật. Thân phận yếu ớt, bệnh tật triền miên, tính tình lạnh lùng khó gần… người đàn ông đó – Cố Lẫm Xuyên – trong mắt cả thế giới đều là một kết cục bi thảm nếu gả vào.
Nhưng trong mắt Ôn Nghiên? Chỉ có đúng một từ khóa bắt lấy trái tim cậu: có tiền.
Vậy nên khi gia đình còn đang ra sức tẩy não, còn đang than khóc về tương lai mờ mịt, Ôn Nghiên đã sáng mắt gật đầu lia lịa: “Con đồng ý gả.”
Cả nhà họ Ôn sững sờ. Mới hôm qua vẫn phản đối ầm ĩ, hôm nay lại chủ động dâng mình?
Ngoài đời, ai cũng rì rầm rằng Cố Lẫm Xuyên vì tàn tật mà tính tình âm trầm, kiểm soát mạnh, chẳng ai dám lại gần. Bạn thân khuyên cậu trốn càng xa càng tốt.
Nhưng Ôn Nghiên chỉ mơ màng đáp một câu: “Thích mà.”
Có tiền, lạnh lùng, tàn tật… đúng chuẩn gu của cậu.
Điều cậu không biết là những lời này đã vô tình lọt trọn vào tai Cố Lẫm Xuyên. Người đàn ông luôn mang vẻ kiềm chế ấy thoáng chốc dừng xe lăn, khóe môi nhếch nhẹ, ánh mắt sâu hun hút như che giấu điều gì đó khó đoán.
Về nhà họ Cố, Ôn Nghiên sống cuộc đời “cá mặn kiều thê” vô cùng mãn nguyện: ngoan ngoãn, biết điều, cái gì cũng hai phần, cả ngày líu ríu thích anh, bệnh thì làm nũng, khỏe thì đòi ôm. Ngọt đến mức khiến người ta chỉ muốn “bắt nạt” thêm một chút… rồi thêm chút nữa.
Nhưng càng ngày, cậu càng thấy Cố Lẫm Xuyên có gì đó sai sai.
Ôm thì siết chặt không buông.
Nhìn thì như muốn ăn người.
Mà Ôn Nghiên lại tự an ủi: Không sao, người tàn tật còn làm được gì chứ… chắc mình nghĩ quá rồi.
Cho đến một ngày, người đàn ông “tàn tật” ấy bỗng… đứng lên trước mặt cậu.
Ôn Nghiên chết lặng, đồng tử co rút:
“Anh… anh… anh…”
Cố Lẫm Xuyên chỉ cười, ánh mắt đầy chiếm hữu:
“Không phải nói thích anh sao?”
Đêm đó, giữa tiếng nức nở đỏ hoe của bé thụ mềm yếu, Ôn Nghiên phát hiện hai sự thật khiến trời đất đảo lộn:
Cố Lẫm Xuyên hoàn toàn không tàn tật.
Tính cách lạnh lùng chỉ là giả vờ.
Và cũng trong đêm ấy, cậu mới hiểu rõ ai mới là người “bị bắt nạt”… mà thực ra, hình như cậu cũng tự nguyện mất rồi.
Một câu chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào nhưng đầy sức hút, về một bé thụ mềm ngoan chủ động theo đuổi một vị đại lão bí ẩn – để rồi phát hiện ra, người đàn ông ấy còn chủ động hơn gấp nhiều lần.
Bạn có thể đọc full truyện Sau Khi Bé Đáng Thương Cùng Đại Lão Tàn Tật Liên Hôn cùng hàng ngàn bộ truyện hay khác tại Trạm Truyện (tramtruyen.net) – thư viện truyện chữ miễn phí, cập nhật nhanh, giao diện mượt và không quảng cáo gây phiền. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bình luận
Bạn thấy sao?