🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 5: Chương 5

7

Phó Chỉ Xuyên đã rời đi.

Nhưng hắn vẫn để lại vài ám vệ để bảo hộ ta.

Ban đêm, ta làm một bàn đầy thức ăn, còn mua về một vò rượu lớn, thịnh tình mời đám ám vệ cùng ngồi xuống.

"Phu quân lần này đi, không biết bao lâu mới có thể trở về. Sau này phải nhờ các vị vất vả chiếu cố. Mấy món rượu thịt này chỉ là chút tâm ý nho nhỏ của tiểu nữ, mong các vị đừng chê."

Lời đã nói đến mức này, đám ám vệ cũng không tiện từ chối, liền lần lượt ngồi xuống nhập tiệc.

Trong lúc dùng bữa, ta nghe bọn họ khe khẽ bàn luận:

"Mặn quá..."

"Cay quá..."

Ta cúi đầu, lặng lẽ nhét nốt đồng bạc cuối cùng vào tay nải.

Đương nhiên là mặn và cay rồi.

Bằng không, làm sao che giấu được vị của mê dược đây?

8

Mấy tên ám vệ vừa ăn xong rượu thịt có pha Mông Hãn Dược liền ngã lăn ra bất tỉnh.

Nhưng dù sao bọn chúng cũng là người luyện võ, thân thể hơn hẳn kẻ thường, chỉ hai canh giờ sau đã lần lượt tỉnh lại.

Chỉ là, bóng dáng ta đã biến mất.

"Hỏng rồi! Quận vương phi không thấy đâu nữa! Cả viện cũng bị dọn sạch!"

"Mau truyền tin cho Quận vương! Quận vương phi đã mất tích!"

"Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Mau đuổi theo! Chỉ trong vòng hai canh giờ, nàng ta chắc chắn chưa thể chạy xa!"

Mấy tên ám vệ vội vàng phân công nhau truy đuổi.

Thế nhưng, lúc này đang là giờ giới nghiêm, cửa thành đã đóng, bọn chúng dù có sốt ruột cũng không thể ra ngoài tìm kiếm.

Nhưng chúng đâu biết rằng, kỳ thực, ta chưa hề rời khỏi nơi này.

Ta trốn dưới mật đạo trong viện. Đường hầm này thông đến một tòa viện hoang phế trong thành.

Quan trọng nhất, Phó Chỉ Xuyên hoàn toàn không hay biết về mật đạo này.

Ta hiểu rõ, nếu cứ chạy thẳng ra khỏi thành, chẳng bao lâu sau ắt sẽ bị truy bắt.

Chi bằng tạm lánh mình vài ngày, đợi bọn chúng buông lỏng cảnh giác, rồi cải trang đào thoát.

Dù sao, năm xưa, một nữ tử yếu đuối như ta có thể đơn thân độc mã từ kinh thành đến tận Vân Châu, chẳng phải cũng nhờ vào bản lĩnh dịch dung mà thành sao?

9

Phó Chỉ Xuyên vừa đặt chân đến kinh thành, liền lập tức nhận được tin tức về việc ta mất tích.

"Quận vương, thuộc hạ đã lục soát toàn bộ Vân Châu, thậm chí truy tìm ra ngoài thành, nhưng hoàn toàn không có tung tích của Quận vương phi!"

Sắc mặt Phó Chỉ Xuyên tối sầm, hai tay nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên chằng chịt, suýt chút nữa đã bóp nát tờ thư trong tay.

Hắn nghiến răng căm phẫn, được lắm, Từ Oanh.

Đêm hôm ấy, nàng rõ ràng đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa hắn và ám vệ, vậy mà vẫn có thể làm bộ như vừa tỉnh ngủ, ôm hắn làm nũng để che mắt.

Những lời đường mật, những lời quyến luyến không nỡ rời xa hắn, tất cả đều là giả dối.

Hắn trước giờ đúng là đã quá nuông chiều nàng rồi.

Phó Chỉ Xuyên nhắm mắt, hít sâu một hơi, đè nén lửa giận đang bùng lên trong lồng ngực.

"Truyền lệnh xuống dưới, bằng mọi giá, phải tìm được Từ Oanh, đưa nàng về vương phủ!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...