🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 10: Hoàn

Thái tử vừa khỏi bệnh, Ngụy Hoài Sở đã tạo phản.

Ông ta bao vây hoàng cung, g.i.ế.c thiên tử, rồi giam ta và Thái tử vào hậu điện.

Hoàng đế không phải bạo quân, ông ta không làm nổi giấc mộng khởi nghĩa.

Thế gian này vốn rất công bằng.

Nếu ngươi nắm trong tay quyền lực ngút trời, thì mãi mãi là gian thần. Nếu phản nghịch mà lên ngôi, rồi sẽ có vô số nghĩa quân giống như năm xưa, mọc lên như nấm sau mưa để lật đổ ngươi.

Chỉ có đứa trẻ trong bụng ta mới là lý do tốt nhất để Ngụy Hoài Sở giữ vững quyền lực trong tương lai.

Hoàng đế c.h.ế.t vì một mũi tên xuyên tim.

Cả nửa đời sau, ông bạc tình bạc nghĩa, cô độc trên cao. Nhưng đến phút cuối cùng, ký ức năm xưa lại ùa về.

Ngày còn ở quê, gia đình bốn người từng thân thiết biết bao.

Nhưng giờ đây, bàn tay ông đã nhuốm quá nhiều máu, ngay cả mẹ chồng ta cũng không còn nữa.

Mũi tên của Ngụy Hoài Sở b.ắ.n ra, ông thay ta đỡ lấy.

Mũi tên xuyên qua tim ông, ta nghe thấy tiếng quỳ nặng nề của ông trên mặt đất.

“Chạy mau!”

Ông đứng chắn trước mặt phản quân, để ta và Thái tử thoát đi.

Trước khi chạy ra khỏi cửa, ta ngoái lại nhìn ông lần cuối.

Lúc mẹ chồng ta chết, cảnh tượng cũng giống hệt như vậy.

Giờ đây, ông cũng ra đi theo cách tương tự.

Chỉ là, dưới suối vàng, có lẽ mẹ chồng ta chẳng muốn gặp lại ông nữa.

Đáng lẽ ra, ông phải c.h.ế.t sớm hơn.

Ta không ngoái đầu, chạy ra khỏi điện Tử Thần.

Thái tử gần như phát điên.

Cái c.h.ế.t của Hoàng hậu giống như điềm báo của sự suy tàn. Kế hoạch của họ bị phá vỡ, cũng ép Ngụy Hoài Sở phải liều mạng.

Ta đứng dưới mái hiên, đếm từng nhịp thời gian, tiếng c.h.é.m g.i.ế.c vang trời.

Là A Từ đến.

Năm đó, mẹ chồng ta chỉ trong một ý niệm mà đã giao Hắc Vũ Lệnh lại cho chúng ta, giờ đây trở thành quân bài quyết định cho ngày hôm nay.

Ta bật cười nhẹ nhõm, đi về phía điện Tử Thần.

Trước khi đi, ta đã nghĩ sẵn, sau này khi đứa trẻ chào đời, sẽ gọi nó là A Nương.

Đứa trẻ sẽ được giao cho A Từ, trở thành chỗ dựa của nàng.

Còn ta, sẽ rời khỏi kinh thành, đi đâu cũng được.

Nhưng cuối cùng, ta không thể rời đi.

Ta dừng bước trước điện Tử Thần, nhìn thấy A Từ g.i.ế.c c.h.ế.t Ngụy Hoài Sở, và cũng biết được chân tướng cái c.h.ế.t của mẹ chồng.

Không khó hiểu khi ngày xảy ra biến cố tại trường săn, Thái tử xuất hiện nhanh đến vậy. Cũng không khó hiểu khi Hoàng đế tỏ ra điềm nhiên, ung dung như thể mọi thứ đã nằm trong dự liệu.

Họ đã bày kế g.i.ế.c Ngụy Hoài Sở, nhưng kế hoạch thất bại.

Mũi tên kia vốn không thể b.ắ.n trúng Hoàng đế, nhưng mẹ chồng ta không biết. Bà c.h.ế.t trong âm mưu của người đầu gối tay ấp và người con trai ruột thịt.

Người đối xử tốt nhất với ta trên đời này, lại c.h.ế.t trong tay phu quân ta.

Ta nôn ra một ngụm máu, nhìn thấy A Từ thất thần lao tới.

“A Từ… A Từ…”

Ta muốn nói không sao, nhưng dòng m.á.u nóng vẫn không ngừng trào ra, khiến ta ho khan liên tục.

Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, m.á.u vấy đỏ khắp nơi.

Ta chưa từng thấy A Từ khóc đến nỗi thống khổ như vậy.

“Lục tỷ tỷ, đừng cử động!”

Nàng nghẹn ngào, lắp bắp không thành câu: “Thái y sẽ đến ngay thôi, tỷ đừng ngủ, hãy đợi thêm một chút!”

Đầu óc ta mơ hồ, cơ thể bị di chuyển, ta nửa khép mắt lại, cảm nhận được sự hốt hoảng của mọi người xung quanh.

Xem ra ta đã sinh non.

Sinh nở, có lẽ luôn là một lần đối mặt với cửa tử.

Cơn đau xé gan xé ruột từ bụng lan khắp cơ thể, ta choàng tỉnh từ một cơn ác mộng.

Thái tử bị chặn ngoài cửa, ta nghe thấy tiếng khóc của hắn.

Toàn thân A Từ đầy máu, quỳ bên cạnh ta.

Cơn đau của ngày ta sảy thai năm nào không thể sánh được với ngày hôm nay, chỉ bằng một phần vạn.

Căn phòng hỗn loạn, tiếng khóc của A Từ hòa cùng tiếng bước chân dồn dập.

Ta nắm lấy tay nàng, ý thức dần trở nên mơ hồ.

Ghé sát tai nàng, ta nói điều mà không một ai khác được nghe.

Khi con người đi đến cuối con đường, họ luôn có linh cảm.

Vì vậy, ta nói hết những lời chưa kịp nói cho nàng nghe.

Chẳng hạn như, trên người Thái tử, ta đã hạ độc. Loại độc ấy phối hợp với thuốc thử độc trong son dưỡng mà ta sử dụng mỗi ngày, sẽ từ từ bào mòn lục phủ ngũ tạng của hắn.

Chẳng hạn như, ta hận hắn, nên thậm chí không tiếc hy sinh cả bản thân mình.

Chính loại son dưỡng ấy cũng có độc, nên mới vô tình gây ra cơn băng huyết hôm nay.

Ngày này đến nhanh hơn ta tưởng.

A Từ nhìn ta, đồng tử co rút mãnh liệt, hơi thở nàng ngập tràn mùi máu.

Nàng siết chặt lấy tay ta, gần như nghiến nát cả hàm răng.

Ánh mắt nàng lạnh như băng, lặng lẽ liếc ra ngoài cửa sổ, nơi bóng dáng Thái tử hiện lên. Dưới cái nhìn ấy, hắn như bị lăng trì hàng ngàn hàng vạn lần.

Khi đứa trẻ chào đời, ta nghe thấy tiếng khóc vang dội.

Ở cuối tầm nhìn của ta, chỉ còn lại gương mặt đẫm nước mắt của A Từ.

Ta muốn đưa tay vuốt tóc nàng, bỗng cảm thấy một chút xót xa.

Đừng khóc, A Từ.

Ta lang thang trong hoàng cung suốt nhiều năm.

Có lẽ vì hận ý vẫn còn trong linh hồn ta.

Sau khi ta chết, A Từ thu lại tất cả cảm xúc, dường như không còn chút hận thù nào.

Nàng tổ chức cho ta một tang lễ tươm tất, đủ để không ai dám chỉ trích.

Không lâu sau, Thái tử đăng cơ. A Từ bất chấp mọi ý kiến phản đối, buộc hắn phải truy phong ta làm Nguyên Hậu.

Trên bia mộ, tên ta không còn là Lục Tình Phương.

A Từ khắc lại cái tên vốn thuộc về ta.

Ngay cả chính ta cũng gần như đã quên mất, rằng mình không phải Lục Tình Phương, cũng không phải Lục Lương đệ, mà là Lục Đại Nha.

Hoàng đế muốn đưa ta an táng vào hoàng lăng, để trăm năm sau cùng hắn hợp táng.

A Từ lạnh lùng từ chối, kiên quyết đưa ta trở về quê hương để chôn cất.

Thì ra, sau tất cả, vẫn có người hiểu được mong muốn duy nhất của ta – được trở về nhà.

Đứa trẻ ấy lớn lên dưới gối của A Từ.

Nó được đặt tên là Tiêu Kiến Nguyệt, là Thái tử được A Từ nuôi dạy từ nhỏ.

Kiến Nguyệt mang trong mình lòng nhân từ và lòng trắc ẩn, nhưng cũng học được vài phần quyết đoán và sát phạt từ A Từ.

Nó trở thành một vị Thái tử xuất sắc ngoài ý muốn.

Ta nhìn A Từ dần trở nên bình thản và lãnh đạm, cũng nhìn Kiến Nguyệt ngày một trưởng thành.

Hậu cung không còn đứa trẻ nào khác.

Ngày ta phát hiện A Từ đã hạ độc Tiêu Hoán, điều đó còn khiến ta kinh ngạc hơn cả quyết định hạ độc hắn của chính ta năm xưa.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Nàng căm hận Tiêu Hoán đến tận xương tủy.

Sau khi ta qua đời, nàng cho hắn uống thuốc tuyệt tự mỗi ngày, triệt để chấm dứt khả năng sinh thêm Hoàng tử, không để bất kỳ ai đe dọa vị trí của Kiến Nguyệt.

Ngày ngày, nàng đều thắp hương cầu phúc cho ta trong Phật đường, sau đó mang mùi hương ấy đến bên Tiêu Hoán để tiếp tục cho hắn uống thuốc độc.

Suốt nhiều năm, chưa từng bỏ sót một ngày nào.

Tiêu Hoán c.h.ế.t sớm hơn cả những gì ta từng nghĩ. Chưa đến bốn mươi, hắn đã băng hà.

A Từ phò tá Kiến Nguyệt lên ngôi, ta thấy nàng ngồi sau rèm châu, thay mặt vị Hoàng đế nhỏ tuổi xử lý triều chính, trong lòng có chút an ủi.

Ta nghĩ, có lẽ đã đến lúc để A Tử sống một cuộc đời hạnh phúc rồi.

Nhưng hóa ra, ta lại sai rồi.

“Đại Nha, nếu nàng không mở cửa, ta sẽ c.h.ế.t cóng mất.” Câu nói này là của Tiêu Hoán từng nói với ta năm nào.

Một trăm năm mưu tính và đau thương, cuối cùng vẫn làm tổn thương đến thân xác này.

Rõ ràng ta đã chẳng còn nước mắt để khóc, vậy mà vẫn cảm thấy muốn khóc.

Ta lắng nghe tiếng khóc của Kiến Nguyệt, định bước lên nhìn A Từ lần cuối, nhưng bỗng cảm thấy sau lưng có làn gió nhẹ lướt qua.

Có người vỗ nhẹ lên vai ta từ phía sau.

Ta sững sờ quay đầu lại.

A Từ mỉm cười, ánh mắt sáng ngời, vẫn là dáng vẻ thiếu nữ ngày nào.

Đôi mắt nàng vẫn trong veo như xưa, chỉ khẽ cong môi nở nụ cười:

“Lục tỷ tỷ, đợi lâu rồi phải không?”

Phải, rất lâu rồi.

Trăm năm thịnh suy, vinh nhục, thoáng qua tựa như một giấc mộng.

Cuối cùng, chúng ta cũng hội ngộ vào một ngày trời yên biển lặng.

Hết.

Đây là kết thúc phần góc nhìn của Đại Nha, nếu mọi người muốn tìm đọc góc nhìn của A Từ thì vào team của Diệp Gia Gia, sẽ thấy bộ "Lộ Tòng Kim Dạ Bạch" nằm cạnh bộ này nhé, thanhkiu mọi người đã luôn ủng hộ truyện nhà Gia

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Ảnh bìa của Khoa Cử Hằng Ngày – Đảo Lý Thiên Hạ
Full
Đam Mỹ · Đang thịnh hành

Khoa Cử Hằng Ngày – Đảo Lý Thiên Hạ

Giữa đêm tối, Dương Diệp đột ngột tỉnh dậy trong thân xác một thư sinh, đối diện chàng là A Hỉ – một thiếu niên tuấn mỹ mặc hỉ phục đỏ thắm. Với bản tánh lạnh lùng và không chút cảm xúc, Dương Diệp mạnh mẽ tuyên bố: “Ta không màng chuyện yêu đương, không […]
0.0 101 Chương
Ảnh bìa của Xuân Đình Nguyệt – Minh Nguyệt Sương
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Xuân Đình Nguyệt – Minh Nguyệt Sương

Trong không gian đầy biến động của thời đại phong kiến, “Xuân Đình Nguyệt” mở ra một câu chuyện đầy nước mắt về kiếp sống của một tiểu thư trong phủ Anh Quốc công. Khi bước vào năm thứ ba với danh hiệu được mong đợi, tiểu thư trong lòng chỉ ấp ủ một điều […]
0.0 31 Chương
Ảnh bìa của Vương Phi, Ta Không Muốn Làm
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Vương Phi, Ta Không Muốn Làm

Trong thế giới của “Vương Phi, Ta Không Muốn Làm”, Diêu Phẩm Nhàn không chỉ là một người phụ nữ bình thường, mà còn là một Vương phi mang trong mình nỗi cô đơn và trách nhiệm đè nặng. Đã năm năm gả cho Ngụy Vương, cuộc sống của nàng chỉ gói gọn trong những […]
0.0 184 Chương
Ảnh bìa của Bí Thư Trùng Sinh
Full
Trọng Sinh · Đang thịnh hành

Bí Thư Trùng Sinh

Bí Thư Trùng Sinh xoay quanh Vương Tử Quân – con cả của một gia tộc đang dần suy tàn, sau khi tốt nghiệp được điều làm bí thư đảng ủy khối trong trường, chỉ hai năm sau lại bị đưa xuống xã Tây Hà Tử giữ chức bí thư xã. Một người trẻ tuổi, […]
0.0 2771 Chương
Ảnh bìa của Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90)
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90)

Trong không gian yên bình của làng Phúc Thủy, câu chuyện về hai chị em song sinh bắt đầu, khi cuộc sống viên mãn bỗng chốc bị cuốn vào vòng xoáy của số phận. Sau khi cha mẹ ly hôn, chị gái theo mẹ vào gia tộc giàu có, còn em gái Thẩm Huệ Huệ […]
0.0 499 Chương
Ảnh bìa của Thập Niên 60 Quả Phụ Tái Giá
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Thập Niên 60 Quả Phụ Tái Giá

Kim Tú Châu đã vĩnh viễn ra đi trong sự tĩnh lặng của cuộc đời, hòa mình cùng ly rượu độc mà cô chọn để kết thúc một kiếp sống đầy bi kịch. Trước khi nhắm mắt, ước nguyện duy nhất của cô là được sống trong hình hài một người đàn ông, bởi cuộc […]
1.0 93 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...