🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 46: Chương 46 - (Hết)

Tết năm ấy, sáu đứa trẻ tụ tập một chỗ, khóc la inh ỏi.

Theo lời Giang Chẩn nói thì — chỉ cần sáu đứa cùng cất tiếng một lượt, tiếng khóc cũng đủ khiến nửa thành Trường An giật mình tỉnh giấc giữa đêm.

 

Năm thứ hai sau khi sinh hạ tiểu công chúa, Giang Chẩn giữ đúng lời hứa năm xưa — sắc phong ta làm Trung cung Hoàng hậu. 

Từ đó về sau, ta có thể đường đường chính chính đứng bên hắn, mà thiên hạ cũng theo đó mà rõ ràng một điều: Giang Chẩn là phu quân của Văn Thanh Giản ta.

 

Không lâu sau ngày ta đăng hậu, Thái hậu trong cung qua đời. 

Người là chính thất nguyên phối của tiên hoàng, cũng là người phụ nữ cuối cùng còn lại của tiên hoàng để ở hậu cung. 

 

Giang Chẩn nói, bà chỉ vào cung trước cô mẫu ta một năm, khi còn sống luôn đối đãi khoan hòa với các phi tần. 

Bởi vậy đến tận lúc nhắm mắt xuôi tay, cô mẫu ta cũng cam tâm chỉ giữ thân phận một vị Quý Thái phi, còn dặn dò Giang Chẩn nhất định phải hiếu thuận với Thái hậu đến cùng.

 

Ta nhận lời Giang Chẩn, đích thân lo liệu tang lễ cho Thái hậu. 

Trong lúc thu dọn di vật, vô tình tìm thấy một búi tóc đã khô vàng, cũ kỹ được cất dưới chiếc gối của bà.

 

Tay nắm lấy lọn tóc đã trải qua bao năm tháng ấy, lòng ta bỗng rối như tơ vò, chẳng thể tiếp tục làm được việc gì. 

Mãi cho đến khi ta xuất cung, đặt búi tóc ấy lên linh cữu của Thái hậu, nhìn làn khói nhang mỏng manh cuộn lên từ lư hương bên cạnh bài vị, trong lòng mới dần ổn định lại.

 

Về đến cung, ta bỗng rất muốn gặp Giang Chẩn. 

Rõ ràng biết việc này chẳng hợp quy củ, nhưng ta vẫn mặt dày đến tìm chàng.

 

Vừa bước vào ngự thư phòng, ta liền thấy Giang Chẩn đang ngồi bên cửa sổ, bút lướt như rồng bay phượng múa. 

Thỉnh thoảng, chàng hơi nhíu mày, dường như phát hiện có chỗ nào chưa hợp lý. 

Dáng vẻ ấy, tựa như từ thuở rất lâu về trước, mỗi lần ta đến ngự thư phòng đều bắt gặp chàng như vậy.

 

Nhưng không hiểu vì sao, hôm nay lòng ta lại đặc biệt ham mê dáng hình ấy. 

Thế là ta chỉ khẽ dựa vào khung cửa, không lên tiếng, lặng lẽ nhìn chàng, cứ thế nhìn rất lâu.

 

Mãi đến khi Giang Chẩn phát hiện ra ta, chàng mới đặt bút xuống, đứng dậy, vẫy ta lại gần. 

Ta mỉm cười bước đến bên chàng, Giang Chẩn nắm lấy tay ta, khẽ ngạc nhiên hỏi:

 

“Thanh Thanh, hôm nay sao lại nhìn trẫm như vậy? 

Đã đến rồi, sao không gọi trẫm một tiếng?”

 

Ta nhìn chàng, hơi ngượng ngùng cười, đôi má ửng hồng. 

Một lát sau mới khẽ khàng hỏi:

 

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

“Giang Chẩn, chàng vẫn còn giữ búi tóc kết ấy không?”

 

Nghe ta hỏi vậy, Giang Chẩn bật cười. 

Chàng đưa tay vào trong cổ áo, kéo ra một chiếc túi gấm — vẫn là chiếc túi năm xưa, chỉ là nay sắc đã phai nhạt ít nhiều theo năm tháng.

 

“Lọn tóc kết giữa trẫm và Thanh Giản, trẫm vẫn luôn mang bên mình.”

Ta đưa tay đón lấy, nâng niu ngắm nhìn, rồi trịnh trọng đặt lại vào cổ áo chàng.

Ngay sau đó, ta kiễng chân ôm chặt lấy Giang Chẩn, má áp vào lồ ng n.g.ự.c ấm áp, khẽ thì thầm:

“Nhất định phải giữ kỹ. 

Mãi mãi phải giữ kỹ.”

 

Ta cứ thế nép vào lòng chàng, kể cho chàng nghe chuyện vừa rồi ta đến linh đường Thái hậu. 

Giang Chẩn im lặng một lúc lâu, ánh mắt trầm xuống, mang theo nét thương cảm.

 

Chàng nói, Thái hậu cũng từng là một nữ tử tài hoa xuất chúng, nhưng cả đời không được sủng ái, cũng chưa từng sinh con. 

Sau khi tiên hoàng băng hà, bà ẩn cư nơi tịnh điện, ngày ngày lễ Phật tụng kinh, không cho ai đến quấy rầy, dần dà cũng chẳng mấy ai còn thấy mặt bà nữa. 

Cứ thế, bà lặng lẽ sống cô quạnh trong cung đến khi thân thể cạn kiệt.

 

Thuở thiếu thời, Giang Chẩn từng một lần tình cờ đọc được một bài thơ do Thái hậu viết. 

Nội dung đại ý rằng: hoàng cung tựa như một chiếc lồ ng son, giam cầm biết bao nữ tử tuổi xuân rực rỡ. 

Lồ ng son ấy tuy nhỏ, nhưng cô đơn lạnh lẽo. 

Những nữ tử trong cung dù khao khát thoát ra, nhưng lại chẳng có lấy một tia hy vọng. 

Giống như con cá cả đời sống trong hồ, biết rõ hồ chỉ lớn chừng ấy, nhưng cũng không thể rời khỏi mặt nước mà đi.

Giang Chẩn kể, bài thơ ấy mang theo nỗi sầu bi thấm tận xương tủy, khiến lòng chàng khi ấy chấn động không thôi. 

Đến tận sau này, dù đã lên ngôi đế vương, chàng vẫn luôn khắc ghi trong tâm, luôn tự nhắc mình: phải thực lòng đối đãi với ta, không để ta rơi vào cảnh sống u uất như những nữ tử trong thơ của Thái hậu năm xưa.

 

Ta nghe xong, chỉ mỉm cười quay đầu nhìn chàng, nhẹ giọng đáp:

“Chàng vốn chẳng phải người quân vương bạc tình như vậy. 

Có chàng bên cạnh, có tình yêu của chàng, hoàng cung này trong mắt ta — vẫn luôn là nơi khiến ta yên lòng.”

 

Dẫu cho cung thành này, thật sự là một cái ao lớn giam giữ cả đời ta đi nữa thì ta cũng cam tâm sống trọn đời trong đó mà không hề oán than.

 

Người đời nhìn về Trường An, nhìn vào hoàng cung nguy nga, phần nhiều sẽ nhớ đến câu viết trong sách rằng: 

“Tương nhu dĩ mạc, bất như tương vong vu giang hồ” — rằng thà xa nhau được tự do, còn hơn kề cận mà bó buộc. 

 

Nhưng mấy ai biết được rằng, từ lúc ta và Giang Chẩn thề hẹn bên nhau, lời trong tim ta chỉ có:

"Nguyện làm cá lượn bên nhau, có c.h.ế.t cũng cam lòng;

Nguyện làm đôi uyên ương một kiếp, chẳng mơ đổi lấy tiên giới xa xôi."

 

Dù Trường An có là ao cá lớn nhất thiên hạ, thì giữa muôn vàn đôi uyên ương, Văn Thanh Giản và Giang Chẩn vẫn là cặp xứng đôi vừa lứa, tình sâu nghĩa nặng nhất.

 

Đôi uyên ương có tình, không sợ trời cao, chẳng ngại gió bụi.

 

Giang Chẩn à… chàng không phải cá, sao thấu được niềm vui trọn vẹn của ta, khi được bơi lượn trong một ao nước chỉ có riêng chàng.

 

-(Hết)-

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Ảnh bìa của Khoa Cử Hằng Ngày – Đảo Lý Thiên Hạ
Full
Đam Mỹ · Đang thịnh hành

Khoa Cử Hằng Ngày – Đảo Lý Thiên Hạ

Giữa đêm tối, Dương Diệp đột ngột tỉnh dậy trong thân xác một thư sinh, đối diện chàng là A Hỉ – một thiếu niên tuấn mỹ mặc hỉ phục đỏ thắm. Với bản tánh lạnh lùng và không chút cảm xúc, Dương Diệp mạnh mẽ tuyên bố: “Ta không màng chuyện yêu đương, không […]
0.0 101 Chương
Ảnh bìa của Xuân Đình Nguyệt – Minh Nguyệt Sương
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Xuân Đình Nguyệt – Minh Nguyệt Sương

Trong không gian đầy biến động của thời đại phong kiến, “Xuân Đình Nguyệt” mở ra một câu chuyện đầy nước mắt về kiếp sống của một tiểu thư trong phủ Anh Quốc công. Khi bước vào năm thứ ba với danh hiệu được mong đợi, tiểu thư trong lòng chỉ ấp ủ một điều […]
0.0 31 Chương
Ảnh bìa của Vương Phi, Ta Không Muốn Làm
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Vương Phi, Ta Không Muốn Làm

Trong thế giới của “Vương Phi, Ta Không Muốn Làm”, Diêu Phẩm Nhàn không chỉ là một người phụ nữ bình thường, mà còn là một Vương phi mang trong mình nỗi cô đơn và trách nhiệm đè nặng. Đã năm năm gả cho Ngụy Vương, cuộc sống của nàng chỉ gói gọn trong những […]
0.0 184 Chương
Ảnh bìa của Bí Thư Trùng Sinh
Full
Trọng Sinh · Đang thịnh hành

Bí Thư Trùng Sinh

Bí Thư Trùng Sinh xoay quanh Vương Tử Quân – con cả của một gia tộc đang dần suy tàn, sau khi tốt nghiệp được điều làm bí thư đảng ủy khối trong trường, chỉ hai năm sau lại bị đưa xuống xã Tây Hà Tử giữ chức bí thư xã. Một người trẻ tuổi, […]
0.0 2771 Chương
Ảnh bìa của Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90)
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90)

Trong không gian yên bình của làng Phúc Thủy, câu chuyện về hai chị em song sinh bắt đầu, khi cuộc sống viên mãn bỗng chốc bị cuốn vào vòng xoáy của số phận. Sau khi cha mẹ ly hôn, chị gái theo mẹ vào gia tộc giàu có, còn em gái Thẩm Huệ Huệ […]
0.0 499 Chương
Ảnh bìa của Thập Niên 60 Quả Phụ Tái Giá
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Thập Niên 60 Quả Phụ Tái Giá

Kim Tú Châu đã vĩnh viễn ra đi trong sự tĩnh lặng của cuộc đời, hòa mình cùng ly rượu độc mà cô chọn để kết thúc một kiếp sống đầy bi kịch. Trước khi nhắm mắt, ước nguyện duy nhất của cô là được sống trong hình hài một người đàn ông, bởi cuộc […]
1.0 93 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...