🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 97: Chẳng lẽ hắn ta chê một triệu tệ ít sao?

Ầm ầm ầm!

Đột nhiên chuông điện thoại của Đậu Khải Phong vang lên. Hắn nhanh chóng nghe máy, sau đó sắc mặt càng lúc càng khó coi.

Advertisement

Trong ánh mắt nghi hoặc của tất cả mọi người, hắn bật thốt ra: "Chiếc Lamborghini của cậu Đường... bị va vào vách núi rồi!"

......

Liễu Y Y lái chiếc Ferrari 488 đến ven con sông bên ngoài thành phố Giang Châu. Cô dừng chiếc siêu xe màu đỏ ấy bên đường, sau đó đi với Tôn Hàn ra hàng rào bảo vệ hóng gió.

"Tôn Hàn, sẽ không sao chứ?"

Tuy chiếc Lamborghini của Đường Mân có biển số xe Ma Đô, nhưng người có thể chơi chiếc Aventador hàng chục triệu tệ thì chắc chắn không phải người bình thường.

Advertisement

Bị đụng xe lúc thi đấu, nếu tính cách tồi tệ thì chắc chắn sẽ không chịu bỏ qua.

"Đến địa bàn của anh thì chẳng ai là rồng đâu, chỉ toàn mấy con côn trùng cỏn con thôi", Tôn Hàn bật cười ha hả.

Nếu một tên cậu ấm cỏn con tới từ Ma Đô mà anh không xử lý được thì sao có thể đấu với tên Giang Lệ hô mưa gọi gió trong nước được?

"Vậy thì anh là gì?", Liễu Y Y cứ cảm thấy Tôn Hàn đang bốc phét.

Tôn Hàn nửa đùa nửa thật: "Anh ấy à, em cứ coi anh là thần thú thời thượng cổ là được!"

Gió đêm bên bờ sông thổi vù vù, mang tới cơn lạnh buốt giá.

Nhưng tâm trạng Liễu Y Y khá tốt. Đôi tay cô nắm lấy hàng rào, còn nhảy lên mấy cái. Cô lưu luyến liếc nhìn chiếc Ferrari 488, sau đó đưa chìa khóa ra.

"Trả chìa khóa xe lại cho anh này!"

Tôn Hàn nhếch môi: "Tặng cho em đấy!"

Nếu là lúc trước Liễu Y Y nghe thấy câu này chắc chắn cô sẽ rất kinh ngạc. Tuy Ferrari 488 không đắt bằng Lamborghini Aventador nhưng cũng phải mấy triệu tệ.

Tôn Hàn thì lại vô cùng hào phóng, nói tặng là tặng.

Nhưng Liễu Y Y đã miễn dịch mấy chuyện như tặng xe, tặng đồng hồ.

Cô lắc đầu, kiên định nói: "Tôi không cần, những thứ như siêu xe này quá xa vời với tôi. Tôi ấy à, chỉ nên chăm chỉ đi làm thôi, mấy thứ này đã chẳng còn duyên phận với tôi của bây giờ nữa rồi".

Tôn Hàn cũng không kiên trì, anh cất chìa khóa xe, trong lòng lại thầm tiếc nuối, sau này chẳng ai có thể chạm vào chiếc Ferrari 488 này nữa.

Reng reng reng.

Đúng lúc này chuông điện thoại của Liễu Y Y reo lên. Cô còn tưởng là mẹ cô gọi tới, nhưng khi lấy ra xem thì sắc mặt cô hơi kỳ lạ.

Khóe mắt Tôn Hàn liếc qua, anh chợt nở nụ cười sâu xa.

Tạ Viễn gọi tới cho Liễu Y Y.

Sau khi nghe máy một lúc, bàn tay nhỏ nhắn của Liễu Y Y che ống nghe lại, khẽ nói: "Tạ Viễn muốn gặp anh, hình như có việc gấp!"

Liễu Y Y cảm thấy rất kỳ lạ, Tạ Viễn đã đòi được của Tôn Hàn một triệu tệ rồi, còn muốn gặp anh làm gì nữa chứ?

Chẳng lẽ hắn ta chê một triệu tệ ít sao?

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì thấy không phải, nếu muốn lừa thêm một khoản nữa thì hắn ta sẽ không nói với thái độ và giọng điệu cầu xin như ban nãy.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...