🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 357: “Thì tôi sẽ giúp công ti anh trả hết số nợ hiện giờ!”

Theo Thiệu Tuấn nghĩ, Tôn Hàn phá chuyện của mình, khả năng cao là vì thích Thẩm Nguyệt.

“Thiệu Tuấn, năm triệu đó là anh Tôn cho anh vay đấy, còn nữa em với anh Tôn không có chuyện gì cả, anh đừng nói thế với anh ấy”, Thẩm Nguyệt vội lên tiếng vì sợ Thiệu Tuấn chọc giận Tôn Hàn, đến lúc ấy thì không ai bảo vệ được gã nữa.

Advertisement

“Anh không cần những đồng tiền dơ bẩn của anh ta! Thẩm Nguyệt, chúng ta trả lại tiền cho anh ta đi”, Thiệu Tuấn vội tỏ rõ lập trường.

Còn Tôn Hàn thì bật cười rồi tiện nói luôn: “Được thôi, trả tôi tiền đây”.

“Tôi…”

Thiệu Tuấn nghẹn họng, tiền vào tay tôi rồi thì làm gì có chuyện trả lại? Câu này cũng tương tự như vịt bị nướng chín rồi thì sao bay được nữa.

Advertisement

“Tôi đã dùng số tiền ấy để trả nợ rồi, nhưng anh yên tâm, chỉ cần tôi có tiền là sẽ trả cho anh ngay”.

Một câu trả lời cho có.

Tôn Hàn chẳng thèm tính toán, mà đổi sang chủ đề khác: “Thiệu Tuấn này, anh vừa bảo mình chưa từng động vào gái làng chơi đúng không?”

“Đương nhiên, đời này tôi ghét nhất là người lăng nhăng! Nhìn gái làng chơi thôi là tôi đã thấy mắc ói rồi!”

Giọng điệu chí khí này của Thiệu Tuấn khiến Thẩm Nguyệt càng tin là mình đã hiểu lầm gã hơn.

Đúng vậy, bọn họ yêu nhau từ thời đại học, tại sao cô ấy có thể nghi ngờ Thiệu Tuấn chỉ vì hắn đến quán bar chứ?

Trong lòng Thẩm Nguyệt lúc này thấy rất hổ thẹn với Thiệu Tuấn.

“Tốt!”

Song, Tôn Hàn lại đáp một câu rồi mỉm cười như có như không, sau đó cầm chiếc điện thoại ở dưới bàn lên rồi gọi cho Chu Lão Lục.

“Mang video giám sát của phòng bao số bảy vào đây!”

Thiệu Tuấn: “…”

Thiệu Tuấn chột dạ: “Anh Tôn, có câu thà phá một ngôi chùa, chứ không phá chuyện tình cảm của người khác, sao anh cứ gây khó dễ cho tôi mãi thế?”

Tôn Hàn bỏ điện thoại xuống, hai tay ra dấu chữ thập rồi liếc nhìn gã, nói: “Tại tôi không quen nhìn những thứ tình cảm giả dối thôi, video từ camera giám sát không thể làm giả, nếu anh trong sạch đúng như những lời vừa tự quảng cáo”.

“Thì tôi sẽ giúp công ti anh trả hết số nợ hiện giờ!”

Thật ra Thiệu Tuấn cùng đám anh em đến quán bar làm gì, cụ thể hơn là gã đã làm gì thì Tôn Hàn chỉ cần hỏi cái là biết ngay.

Nhưng Tôn Hàn biết rõ Thiệu Tuấn là một tên rất mồm mép, bị bắt tại trận rồi mà gã vẫn thuyết phục Thẩm Nguyệt được.

Không có bằng chứng xác thực thì Thiệu Tuấn sẽ không chịu nhận lỗi.

Vì thế, anh dứt khoát lấy video từ camera luôn.

Các phòng karaoke của quán bar nhỏ bình thường sẽ không lắp camera, nhưng nếu là quán có một quy mô nhất định thì phải có, để tránh các chuyện phiền phức không đáng có.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...