🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 67: Một người rốt cuộc có thể quá đáng đến mức nào?

[Hóa ra Quản Chính Ngôn đoán chắc rằng hai vị trưởng bối là cha mẹ, cùng với một người không thích tiệc tùng như mình, sẽ rời đi sau khi nửa đầu bữa tiệc kết thúc. Sau đó, hắn sẽ lấy cớ có việc hợp tác muốn bàn để giữ An Sùng lại, rồi hạ thuốc vào rượu để chuốc mê anh ấy.]

[Sau đó, Quản Chính Ngôn định bụng đã làm thì làm cho trót, sau khi làm chuyện đó xong sẽ lấy cớ là say rượu loạn tính để cầu xin An Sùng tha thứ.]

Biết Quản Chính Ngôn vẫn chưa hạ thuốc, An Sùng thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi toàn bộ chương trình của bữa tiệc kết thúc, các bậc trưởng bối lần lượt rời đi. Quản Chính Ngôn quả nhiên lấy cớ có việc hợp tác muốn bàn với An Sùng, bảo anh ở lại sau khi nửa sau bữa tiệc kết thúc rồi hãy về.

"Không được." An Sùng lạnh lùng từ chối: "Tôi về cùng người nhà."

"Chuyện này..." Quản Chính Ngôn cảm thấy thái độ của An Sùng đối với mình dường như đã thay đổi.

Trong ấn tượng của anh ta, cho dù An Sùng vốn là một người khá lãnh đạm, cũng chưa bao giờ dùng thái độ như vậy để đối xử với anh ta.

Rõ ràng lúc An Sùng vừa đến hôm nay, mọi thứ vẫn rất bình thường. Tại sao chỉ trong một buổi tối, thái độ của anh lại thay đổi nhiều đến vậy?

Nhưng nếu cứ để An Sùng đi như thế, sự chuẩn bị của mình đêm nay sẽ đổ sông đổ bể.

"An Sùng, dù sao hôm nay cũng là sinh nhật của tôi, sao ngay cả việc ở lại uống với nhân vật chính này vài ly cũng không được à?"

An Sùng đâu phải kẻ ngốc, sau khi đã biết sự thật sao có thể ở lại được nữa. Anh phớt lờ lời của Quản Chính Ngôn, không hề quay đầu lại mà cùng An Linh và mọi người rời đi.

Nhìn bóng lưng An Sùng rời đi, trái tim Quản Chính Ngôn hoàn toàn đau nhói, trong mắt cũng dần nhuốm một tầng âm u, hiểm độc.

Vẫn như lúc đến, cha mẹ An đi một xe, An Linh và An Sùng đi một xe.

Sau khi ngồi vào xe, An Linh cuối cùng cũng yên tâm.

[Cuối cùng cũng ra được rồi, tuyệt vời! Sự trong sạch của anh cả cuối cùng cũng được bảo vệ.]

An Sùng: "..."

[Nhưng mà mình phải nghĩ cách để anh cả sa thải La Thần, còn phải làm anh ấy giữ khoảng cách với Quản Chính Ngôn nữa, nếu không anh ấy vẫn rất nguy hiểm.]

[Vế trước thì còn dễ nói, vế sau hình như có chút khó giải quyết.]

An Linh có phần bất đắc dĩ quay đầu nhìn An Sùng đang ngồi bên cạnh mình. Anh trai cô đúng là đẹp trai thật, nhưng đụng phải hai kẻ như vậy thì đúng là quá xui xẻo.

[Sao cứ liên tục bị người ta nhắm tới vậy chứ...]

An Sùng: "..."

Anh thật sự nghe không nổi nữa: "Từ đây về nhà còn xa, em có muốn ngủ một lát không?"

An gia và Quản gia cách nhau khá xa, phải mất hơn một giờ lái xe. Tính đến việc tài xế sẽ lái xe cẩn thận hơn vào buổi tối, có lẽ phải gần hai tiếng nữa mới về đến nhà, quả thật có thể ngủ một giấc.

"Cũng được ạ, vậy về đến nhà thì anh gọi em nhé."

An Linh vừa nhắm mắt đã ngủ thiếp đi. Cô mỗi lần ngồi xe đều dễ ngủ hơn so với lúc ở trên giường, nên dần dần hình thành thói quen vừa lên xe là thích ngủ.

Nhưng lần này, cô ngủ không được yên ổn cho lắm. Trong cơn mơ màng, cô cảm giác ý thức của mình như bị thứ gì đó nhốt lại, rõ ràng vẫn ở trong cơ thể mình, nhưng lại mất đi quyền kiểm soát cơ thể, chỉ có thể ở góc nhìn thứ nhất mà nhìn "chính mình" hành động.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...