🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 19: Xấu mà còn ảo tưởng

[Đương nhiên là đi tìm thiên kim thật rồi!][Nếu không nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, cái mạng này của mình coi như xong!]

Sắc mặt của cả ba người trong phòng khách đều thay đổi.

Nhìn thấy An Linh đã lên lầu, cuối cùng họ cũng có thể thẳng thắn nói chuyện.

"Bác An, dì Bùi, Tiểu Linh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Nghiêm Úc mở miệng hỏi trước: "Cháu hình như đã nghe được tiếng lòng của cô ấy? Hơn nữa, tại sao cô ấy lại nói "mạng của mình coi như xong", còn "thiên kim thật" là có ý gì?"

Bùi Ngọc Ngưng im lặng một hồi, cuối cùng vẫn quyết định đem mọi chuyện nói cho Nghiêm Úc.

"Thật ra chuyện này các bác cũng vẫn còn đang mơ hồ. Tối qua sau khi Tiểu Linh trở về, các bác mới phát hiện có thể nghe được tiếng lòng của con bé. Hơn nữa, Tiểu Linh dường như còn biết được một vài chuyện kỳ quái."

Bùi Ngọc Ngưng cẩn thận nghĩ lại những tiếng lòng của An Linh trong hai ngày nay.

"Con bé còn cảm thấy mình không phải con gái ruột của dì. Chẳng lẽ "thiên kim thật" này chính là người mà Tiểu Linh nghĩ là con gái ruột của dì? Vừa rồi con bé còn nói cháu là "anh trùm phản diện" nữa, có phải là gần đây con bé nhận một bộ phim mới, xem kịch bản rồi nhập vai quá sâu, dẫn đến có chút không phân biệt được giữa hiện thực và kịch bản không?"

Những chuyện xảy ra trên người An Linh hai ngày nay quá kỳ lạ, chỉ dựa vào mấy người họ thảo luận căn bản không thể đi đến kết luận gì.

Phía cầu thang truyền đến một chút động tĩnh, đoán chừng An Linh sắp xuống lầu, họ vội vàng giả vờ như đang trò chuyện việc nhà để tránh bị cô phát hiện ra manh mối.

Chỉ thấy An Linh đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm màu đen, mặc một bộ áo phao màu đen che kín từ đầu đến chân, cằm còn treo một chiếc khẩu trang màu đen, cả người trông lén lút vô cùng.

"Tiểu Linh, con thế này là." Bùi Ngọc Ngưng ngập ngừng hỏi: "định đi đâu vậy?"

An Linh không trả lời câu hỏi này, chỉ vội vã đi ra ngoài. "Cha mẹ, con đi trước đây."

Thấy An Linh đã chạy ra khỏi cửa, cha mẹ An cũng bắt đầu đi ra ngoài.

"Tiểu Úc à, thật sự xin lỗi cháu, hôm nay e là không thể giữ cháu ở lại ăn cơm được rồi."

"Hai bác định đi theo An Linh sao?" Nghiêm Úc hỏi.

"Đúng vậy, chúng ta có chút không yên tâm, định đi theo xem sao."

Nghiêm Úc rất tự nhiên mà đứng dậy, đi ra sau chiếc xe lăn rồi bắt đầu đẩy nó đi theo sau lưng cha mẹ An.
"Cháu cũng đi cùng."

Cha mẹ An: "..."

Đây là hoàn toàn không thèm giả vờ nữa rồi!

"Xe của An gia, Tiểu Linh đều nhận ra. Hai bác đi theo rất dễ bị cô ấy phát hiện. Vẫn là ngồi xe của cháu thì sẽ tốt hơn." Nghiêm Úc đưa ra một lý do rất có sức thuyết phục.

Cha mẹ An cũng không từ chối nữa.

Tài xế của Nghiêm Úc thấy anh tự mình đẩy xe lăn ra cũng không kinh ngạc, chỉ chủ động đi tới thu dọn xe lăn đặt vào cốp xe, sau đó dựa theo chỉ thị của Nghiêm Úc mà lái xe đi theo An Linh suốt một quãng đường.

An Linh lại chưa từng học qua kỹ năng chống theo dõi, cũng không nghĩ tới họ sẽ bám theo. Cô lái xe đến một thị trấn khởi nghiệp ở vùng ngoại ô phía tây thành phố.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...