🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 115: NT6 (Hoàn toàn văn)

“Hello ký chủ.”

“Chào ký chủ.”

“Chào Cố Nghi.”

Cố Nghi nhìn chằm chằm vào màn hình trắng to lớn trước mắt, nhíu mày hỏi: “Ngươi là hệ thống cốt truyện?”

“Chào cô, tôi chính là hệ thống cốt truyện cung đấu công lược 6015 phục vụ cho cô, hiện đã được nâng cấp lên phiên bản quốc tế mới nhất.”

“Phục vụ cho tao?” Cố Nghi tức giận bật cười hai tiếng, chất vấn: “Mày từng phục vụ cho tao lúc nào thế?”

Giọng nói của nó lạnh lùng, vô cảm: “Ký chủ, 6015 luôn tận tâm phục vụ cô, thường xuyên đưa ra cảnh báo trước bằng ánh sáng trắng khi nhiệm vụ công lược bị lệch hướng và cũng đang hết sức bảo vệ cốt truyện gốc.”

Cố Nghi cười lạnh lùng, ánh mắt rời khỏi màn hình trắng, nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy một màn sương trắng mịt mù và trống rỗng, không có gì cả.

Tuy nhiên, cô nhớ rất rõ rằng, vừa mới đây thôi, cô và Tiêu Diễn đang nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ.

Cô bừng tỉnh: “Tao đã chết rồi à?”

Trên màn hình trắng bùng nổ một chùm pháo hoa: “Chúc mừng ký chủ đã trút hơi thở cuối cùng trong giấc ngủ, cùng nam chính tuyệt tình Tiêu Diễn đạt được thành tựu lớn về bạc đầu giai lão, sống chết có nhau!”

“Bạc đầu giai lão, sống chết có nhau.” Cố Nghi lặp lại mấy chữ trên hai huy chương đột nhiên hiện ra trên màn hình trắng.

“Tiêu Diễn đã cùng ký chủ trong cốt truyện “Hoàng đế tuyệt tình đã phải phòng ta”, hứa hẹn sống chết bên nhau trước thời điểm kết thúc cốt truyện và tình yêu giữa hai người ngày càng sâu đậm, đồng hành đến cuối đời. Ký chủ từ đây nhận được hai thành tựu, một lần nữa chúc mừng ký chủ!”

Cô nhìn kỹ hơn, thắc mắc không hiểu, liền hỏi câu hỏi then chốt đầu tiên: “Tao tưởng mục tiêu công lược là duy trì cốt truyện chính chứ?”

Trên màn hình hiện ra một biểu tượng mặt cười cổ điển: “Ký chủ thông minh, đoán không sai, nhiệm vụ của ký chủ là hoàn thành mục tiêu công lược trong khi đảm bảo cốt truyện chính không thay đổi.”

Cố Nghi hỏi: “Vậy mục tiêu công lược là…?”

Nó kích động trả lời: “Là đạt được tình yêu đích thực! Đoạt lấy huy chương! Vậy nên mục tiêu công lược của ký chủ là…” Giọng nó dừng lại đầy kịch tính trong vài giây, trên màn hình bỗng hiện lên một cái trống, chiếc dùi gõ “bùm bùm bùm” một lúc lâu.

Cố Nghi lườm mắt một cái, cuối cùng nghe nó chậm rãi nói từng chữ: “Vậy nên mục tiêu công lược là… HOÀNG ĐẾ TUYỆT TÌNH PHẢI LÒNG TÔI.”

Vãi lìn!

Cố Nghi thốt lên: “Khoan đã, tại sao ngay từ đầu tao lại chết đến ba lần?”

“Tình tiết ngọc bội thỏ trắng không thể khởi động, ký chủ cũng không có cơ hội giao tiếp với nam chính tuyệt tình Tiêu Diễn, nên công lược tất nhiên thất bại.”

“Còn chuyện ở trang trại trà Lê Sơn?”

“Tuyến cốt truyện ẩn vượt qua cốt truyện chính, gây nguy hiểm đến tính mạng Tiêu Diễn, ký chủ đã tự chọn cách hy sinh để bảo vệ nam chính tuyệt tình Tiêu Diễn.”

Cố Nghi nhìn vào hai chiếc huy chương, hỏi câu hỏi quan trọng tiếp theo: “Tiêu Diễn đâu rồi, Tiêu Diễn hiện giờ đang ở đâu?”

Màn hình trắng im lặng một lúc: “Nam chính Tiêu Diễn đã tự thức tỉnh trong quá trình công lược, điều này là lỗi mà 6015 không lường trước được, nhưng NPC vẫn chỉ là NPC, lỗi thức tỉnh này đã bị 6015 sửa chữa.”

Cố Nghi lập tức nói: “Tao muốn trở về gặp anh ấy, mau đưa tao quay lại đi!”

“Nhưng… Ký chủ đã hoàn thành thành tựu công lược rồi mà.”

“Không, tao muốn trở về tìm Tiêu Diễn.” Cố Nghi nhấn mạnh.

“Ký chủ có muốn cân nhắc thêm không, NPC đã thức tỉnh nhưng đã được khắc phục, dù có trở về thì Tiêu Diễn cũng sẽ coi ký chủ như một người xa lạ, cuộc đối thoại giữa ký chủ và 6015 sẽ bị xóa theo điều khoản bảo mật của hệ thống.”

Cố Nghi ngừng lại một lúc, rồi hỏi: “Tao có thể giữ lại ký ức trước đây không?”

“Những ký ức trong công lược của ký chủ đương nhiên vẫn giữ.”

Cố Nghi: “Được, đưa tao đi gặp Tiêu Diễn đi.”

“Ký chủ đã suy nghĩ kỹ chưa?”

Cố Nghi: “Tao đã nghĩ kỹ rồi.”

“Vì ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ công lược một cách trọn vẹn, trải nghiệm lần này là do hệ thống tự quyết định ban tặng. Ký chủ sẽ không còn bị nhiệm vụ hệ thống chi phối, nhưng một khi chết, cũng không thể quay lại điểm bắt đầu công lược.” Giọng nói máy móc lạnh lùng nhắc nhở: “Dù như vậy, ký chủ vẫn muốn quay lại bên nam chính tuyệt tình Tiêu Diễn chứ?”

Cố Nghi gật đầu.

Trước mắt cô xuất hiện một luồng ánh sáng trắng quen thuộc.

*

Khi tỉnh dậy, bên ngoài là tiếng chim hót, hoa nở, tiếng ve kêu rả rích, lại là một buổi sáng hè oi bức.

Cố Nghi giơ tay, ống tay áo trung y màu trắng ngà theo cánh tay trượt xuống. 

Cô nhíu mày.

Một đêm trôi qua, cô lại khỏe mạnh, sung sức, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra!

Cố Nghi ngẩng đầu nhìn quanh, vẫn là chiếc giường gỗ ở tây điện của Tú Di điện, rèm lụa màu xanh nhạt bao quanh đầu giường.

Một giọng nói lạ vang lên bên tai: “Chủ tử tỉnh rồi sao?”

Cố Nghi quay đầu lại, thấy một cung nữ mặt tròn mặc cung phục màu hồng nhạt đang vén màn giường lên, nhưng lại không phải là Đào Giáp!

Trong lòng cô lập tức dâng lên sự bất an, giọng nói hơi run rẩy: “Hôm nay là ngày mười lăm tháng sáu à?”

Cung nữ mặt tròn gật đầu đáp: “Bẩm chủ tử, đúng là ngày mười lăm tháng sáu.”

Cố Nghi ngập ngừng hỏi tiếp: “Ngươi tên gì?”

Cung nữ cười khúc khích: “Chủ tử quên rồi sao? Ba ngày trước nô tì đã nói nô tì tên là Bồ Đào.”

Bồ Đào? Bồ Đào cô từ đâu ra vậy? Còn Đào Giáp đâu rồi!

Cố Nghi cố gắng giữ bình tĩnh, Đào Giáp vốn không phải là nhân vật được nhắc đến trong sách, có lẽ là do tuyến cốt truyện phụ thay đổi rồi chăng?

Cô đợi một lúc lâu mà vẫn không thấy diễn biến nào tiếp theo, đành phải hỏi Bồ Đào: “Hôm nay có phải là ngày đút lót lật thẻ bài không?”

Nào ngờ, Bồ Đào lại ngơ ngác đáp: “Đút lót ai cơ, lật thẻ bài gì ạ?”

Cố Nghi giật mình ngồi dậy: “Dĩ nhiên là phải đút lót cho Cao Quý công công, lật thẻ bài là lật bài trong hậu cung của bệ hạ đó.”

Bồ Đào cười tươi: “Chủ tử nghe từ đâu vậy? Cao Quý công công là người ngay thẳng, sao có thể nhận hối lộ tiền bạc được? Bệ hạ vốn dĩ chăm chỉ chính sự, đến nay còn chưa từng lật qua thẻ bài nào cả.”

Má, chuyện gì thế này!

Cao Quý công công đổi tính đổi nết rồi sao?

Chẳng lẽ cô đã xuyên vào một cuốn sách pha kè của “Hoàng đế tuyệt tình đã phải lòng tôi”?

Nhưng nghĩ lại thì chuyện lật thẻ bài lần trước cũng đã có một vài thay đổi, nhưng không đến mức thay đổi lớn như vậy!

Nếu như cốt truyện bị biến đổi hoàn toàn thì hỏng bét rồi!

Cố Nghi hít sâu vài cái.

Bồ Đào bưng một chậu nước trắng sứ đến: “Nô tì hầu chủ tử rửa mặt chải đầu.”

Cố Nghi thở dài, trong lòng đầy lo lắng mà rửa mặt thay y phục.

Cô tự an ủi bản thân rằng thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng.

Sau khi rửa mặt xong, cô vẫn không thấy Vương Quý nhân của Tú Di điện sai người đến gọi, mời cô đi dùng bữa sáng, mà cung nhân mang cơm sáng đã đi đến trước cửa điện phụ, bày biện từng món ăn lên bàn gỗ.

Cố Nghi nghi hoặc hỏi: “Bây giờ là giờ nào rồi?”

Bồ Đào đáp: “Đã qua giờ tỵ rồi ạ.”

Cố Nghi không thể chờ thêm nữa, nhanh chóng dùng xong bữa sáng rồi lập tức đi đến chỗ Hoán Y cục.

Khi đi ngang qua chính điện của Tú Di điện, cô mới nhận ra bốn cánh cửa điện sơn đỏ đều đóng kín, trên bậc đá đã tích tụ một lớp lá vụn dày, đèn lồng dưới mái hiên dường như cũng phủ một lớp bụi.

Cung nhân ở Tú Di điện sao có thể lười biếng như vậy? Vương Quý nhân cũng không quản hay sao?

Cố Nghi không dừng bước, tiếp tục đi đến Hoán Y cục.

Vòng qua ngự hoa viên xanh tươi rậm rạp, cô thấy bên bờ hoa sen trong vườn đã được dựng lên một đài đá cao bằng nửa người, những viên sỏi nhỏ nhẵn bóng xếp chồng lên nhau, dựng thành hàng rào đá trắng bao quanh hồ sen, bên ngoài là rừng trúc được trồng thưa thớt.

Mặt hồ gợn sóng lăn tăn, hoa sen đang chờ nở rộ, đài đá phản chiếu ánh nắng.

Phong cảnh tuy đẹp nhưng lại mang một cảm giác kỳ lạ.

Cố Nghi đè nén cảm giác bất thường trong lòng, chạy thẳng đến bên ngoài Hoán Y cục.

Cô đứng chờ mãi, trước mặt là dòng người cung nữ tới lui, hết đợt này đến đợt khác, nhưng cô vẫn không thấy bóng dáng Triệu Uyển đâu.

Đúng là toang thật rồi!

Rốt cuộc cốt truyện này là thế nào!

Bồ Đào thấy cô có vẻ lo lắng, liền khuyên: “Chủ tử đến đây rốt cuộc là vì việc gì thế ạ? Nếu là chuyện giặt giũ thông thường, sau này để nô tì đến thay chủ tử là được.”

Cố Nghi không biết nên khóc hay cười, đành chỉ bừa một cung nữ ở Hoán Y cục, vẫn không chịu từ bỏ, hỏi: “Trong Hoán Y cục có cung nữ nào tên là Triệu Uyển không?”

Cung nữ nhỏ bé thật thà lắc đầu: “Nô tì không biết.”

Cố Nghi đành quay về Tú Di điện, không quên dặn Bồ Đào: “Ngươi đi hỏi  Ti chế xem có nữ quan nào tên là Triệu Uyển không?”

Khó mà nói trước được liệu có phải là cốt truyện đã bị đẩy lên sớm hay không…

Bồ Đào nghe lệnh, lập tức đi hỏi thăm.

Cố Nghi vốn định đến Trích Phương điện để thăm Cung Quý nhân, xem liệu nữ chính có xuất hiện bên cạnh cô ấy không. Nhưng ban ngày cô đã ở Hoán Y cục quá lâu, giờ trời đã về chiều.

Ánh hoàng hôn còn chưa tắt hẳn, trong tây điện của Tú Di điện đã thắp đèn, trên bàn một lò hương bằng đồng hình chim phượng xanh đang tỏa ra ánh lửa, khói hương mỏng manh cuồn cuộn tỏa ra mùi trái cây dịu nhẹ.

Cố Nghi đứng ngồi không yên, đầu óc rối bời, nên đã bỏ qua mùi hương quen thuộc ấy.

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cô cầm theo một chiếc đèn lồng, bước ra ngoài.

Bồ Đào vừa lúc quay lại, liền hỏi: “Mỹ nhân muốn đi đâu vậy ạ?”

Cố Nghi đáp: “Ta ra ngự hoa viên đi dạo một lát.”

Bồ Đào gật đầu, không ngăn cản mà cũng không có ý định đi theo.

Cố Nghi hỏi: “Ngươi đã đi hỏi bên Ti chế chưa, có ai tên là Triệu Uyển không?”

Bồ Đào lắc đầu: “Nô tì đã hỏi rồi, không có ai tên là Triệu Uyển cả.”

Tim Cố Nghi đập loạn xạ, cô cầm đèn lồng, bước chậm rãi ra khỏi điện, ngước mắt nhìn quanh. Chính điện của Tú Di điện đen kịt, không có lấy một ngọn đèn.

Cô thắc mắc đầy đầu, hoàn toàn không hiểu nổi tại sao lại như vậy…

Cố Nghi không khỏi bồn chồn, bước nhanh ra khỏi cửa cung Tú Di điện.

Từ Tú Di điện đến ngự hoa viên, phải đi qua một con đường cung dài sâu hun hút, hai bên là tường đỏ mái xanh, xung quanh im ắng không một bóng người.

Cái nóng ban ngày đã tan, gió chiều thổi nhè nhẹ, mang theo chút se lạnh.

Cố Nghi dừng chân, cúi đầu buộc lại vài dải lụa trước ngực trên chiếc áo màu hồng cánh sen nhạt. Cô ngẩng đầu lên, chỉ thấy phía xa có một ngọn đèn lồng trắng đang lắc lư, dường như có người đang cô độc cầm đèn đi đến.

Dưới ánh hoàng hôn, bóng đèn và bóng người đều kéo dài ra.

Thoáng thấy bóng dáng mờ mờ, tim cô bỗng đập nhanh hơn.

Cô đứng lặng tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Người đó tối nay cũng không buộc tóc cao, mà dùng lụa đen buộc lại, mặc thường phục màu đỏ tía, viền thêu hoa văn rồng bằng chỉ vàng, cổ áo viền trắng, tay áo màu đen bó hẹp, thắt lưng đeo ngọc bội.

Thực ra cô đã có phần không nhớ rõ dáng vẻ của hắn khi còn trẻ, chỉ biết chăm chú nhìn hắn.

Khi hoàng đế đến gần, cô mới thấy rõ vài sợi tóc đen rủ xuống trước trán hắn, dưới đôi lông mày rậm đen là đôi mắt hoa đào vẫn sáng ngời như trước.

Cô thấy sống mũi cay xè, vội cúi đầu hành lễ: “Thần thiếp tham kiến bệ hạ.”

Nhưng bên tai lại không nghe thấy lệnh cho phép đứng dậy. Cô mạnh dạn ngẩng đầu lên, thấy ánh mắt hắn như hai ngôi sao rải rác trong đêm, chăm chú nhìn cô, dường như cũng đang tỉ mỉ quan sát cô vậy.

Cố Nghi thoáng nhíu mày, rồi bỗng chợt hiểu ra.

Ánh mắt dịu dàng ấy, bất kể là năm nào, trải qua bao nhiêu năm tháng, vẫn không hề thay đổi.

Tiêu Chó.

Nước mắt Cố Nghi khẽ rơi.

Tiêu Diễn khẽ cười: “Cố Nghi, hôm nay chính là ngày mười lăm tháng sáu, ngày nàng vào cung.” Hắn thở dài một hơi, bờ vai hơi trùng xuống: “Trẫm đã chờ ngày này, chờ rất lâu rồi…”

Cố Nghi đứng yên tại chỗ, nghe vậy liền bật khóc nức nở. Tiêu Diễn bật cười, kéo cô vào lòng.

*

Cy có lời muốn nói:

Vậy là bộ truyện này đã đi đến hồi kết, bộ truyện cổ đầu tiên mình trans và chắc cũng là bộ cổ cuối cùng . Vì trans truyện cổ mình bị đấu tranh dữ lắm, kiểu phải trans làm sao cho mọi người đọc vào hiểu ngày mà không lậm quá vào Hán Việt nhưng vẫn mang phong cách của truyện cổ he he. Vì là bộ cổ đầu tiên mình trans nên khó tránh sẽ có sai sót, nếu có lỗi gì thì mong mọi người hoan hỉ góp ý cho mình hen.

Bộ truyện này vẫn là một bộ vô cùng nhẹ nhàng, không âm mưu tính kế gì cao siêu nhưng không hiểu sao đọc vẫn thấy cuốn đến lạ. Vẫn là câu nói cũ, truyện hay thì xứng đáng được biết đến nhiều hơn, đó là lý do khi mình tìm truyện để trans, mình không bao giờ tìm truyện hot theo bảng xếp hạng mà chỉ tìm theo thể loại, đọc vài chương thấy hợp gu là mình sẽ bắt tay vào trans luôn. Vậy nên nếu mọi người thấy truyện hay thì hãy comment, share hay giới thiệu cho mấy bạn khác cùng đọc nha.

Một lần nữa xin cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng mình và nhà The Atlamtis đi hết thêm một bộ truyện nữa. Năm mới đến chúc mọi người có thật nhiều sức khỏe, lúc này cũng tràn ngập năng lượng tích cực và luôn gặp may mắn trong cuộc sống nhé. Love love love 

Zyzy có lời muốn nói:

Mỗi một bộ truyện đi đến hồi kết, mình cũng là người cuối cùng đặt dấu chấm cho một chuyến hành trình có thể là ngắn hoặc dài theo tốc độ của trans và editor. Mình luôn tự hào và biết ơn những gì mà chị Cy đã và đang đóng góp cho The Atlamtis. Mình cũng cảm ơn bản thân vì đã tìm thấy chị và thấy may mắn vì được đồng hành cùng chị. Tất cả truyện mà chị Cy trans mình đều rất tâm đắc, và luôn muốn seeding thật nhiều để độc giả biết đến chị và truyện mà chị đã chọn, chúng xứng đáng được nhiều người biết đến hơn. 

Mỗi một bình luận của mọi người, team điều hành đều đọc, đó cũng là động lực để chúng mình hoạt động suốt 4 năm nay và nhiều năm hơn thế nữa. Cảm ơn các độc giả đáng yêu của chúng mình thật nhiều, cảm ơn vì những bình luận cổ vũ, mong chờ và hỗ trợ sửa lỗi từ các bạn. Năm mới, dù là độc giả mới hay những độc giả lâu năm của The Atlamtis, mình mong rằng ai cũng sẽ vui vẻ hạnh phúc, chốn này sẽ luôn là miền vui vẻ cho các bạn.

Nếu cả nhà yêu thích lối dịch và hành văn của chị Cy thì có thể đón đọc các bộ truyện mà chị ấy đã và đang dịch nhé! 

Kết thúc

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Ảnh bìa của Khoa Cử Hằng Ngày – Đảo Lý Thiên Hạ
Full
Đam Mỹ · Đang thịnh hành

Khoa Cử Hằng Ngày – Đảo Lý Thiên Hạ

Giữa đêm tối, Dương Diệp đột ngột tỉnh dậy trong thân xác một thư sinh, đối diện chàng là A Hỉ – một thiếu niên tuấn mỹ mặc hỉ phục đỏ thắm. Với bản tánh lạnh lùng và không chút cảm xúc, Dương Diệp mạnh mẽ tuyên bố: “Ta không màng chuyện yêu đương, không […]
0.0 101 Chương
Ảnh bìa của Tạo Phản Trượng Phu Cũng Trọng Sinh
Full
Hài Hước · Đang thịnh hành

Tạo Phản Trượng Phu Cũng Trọng Sinh

Kiếp trước, Ôn Nhuyễn ngỡ mình đã bước vào cuộc đời an yên khi gả cho Kiêu Vương – một thân vinh quang, quyền thế chạm trời. Nhưng phú quý chưa hưởng bao lâu, nàng lại bị kéo vào kết cục bi thảm nhất đời: Kiêu Vương tạo phản, phản loạn thất bại, toàn phủ […]
0.0 131 Chương
Ảnh bìa của Bí Thư Trùng Sinh
Full
Trọng Sinh · Đang thịnh hành

Bí Thư Trùng Sinh

Bí Thư Trùng Sinh xoay quanh Vương Tử Quân – con cả của một gia tộc đang dần suy tàn, sau khi tốt nghiệp được điều làm bí thư đảng ủy khối trong trường, chỉ hai năm sau lại bị đưa xuống xã Tây Hà Tử giữ chức bí thư xã. Một người trẻ tuổi, […]
0.0 2771 Chương
Ảnh bìa của Nghịch Thiên Chí Tôn
Full
Tiên Hiệp · Đang thịnh hành

Nghịch Thiên Chí Tôn

Nghịch Thiên Chí Tôn xoay quanh Đàm Vân – kẻ mang thân phận phàm nhân nhưng trong kiếp trước lại chính là Hồng Mông Chí Tôn uy chấn chư thiên. Trong một thế giới nơi đạo pháp tranh phong, cường giả vi tôn, kẻ kẻ đều mơ ước độc bá thiên hạ, Thần Vực mà […]
0.0 2403 Chương
Ảnh bìa của Mê Vợ Không Lối Về
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Mê Vợ Không Lối Về

Mê Vợ Không Lối Về mở ra từ một cuộc giao dịch tưởng chừng lạnh lùng và sòng phẳng, nơi cô mang thai con của một người xa lạ, rồi ôm bụng bầu bước vào cuộc hôn nhân với người đàn ông đã được đính ước từ thuở nhỏ. Cô cứ ngỡ đây chỉ là […]
0.0 1841 Chương
Ảnh bìa của Đệ Nhất Danh Sách
Full
Huyền Huyễn · Đang thịnh hành

Đệ Nhất Danh Sách

Đệ Nhất Danh Sách không chỉ là một câu chuyện mạt thế, mà là bản hùng ca của nhân loại khi bị dồn đến tận cùng trước sự xâm lấn của những thế lực vượt ngoài nhận thức. Tang thi, trí tuệ nhân tạo nổi loạn, những quái vật ngủ đông trong miệng núi lửa… […]
0.0 1260 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...