🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 427: Món đồ Chơi bị người khác đoạt mất!

Song khi bọn họ thấy cậu nhóc thuần thục tháo lắp súng, cải tạo lại đường đạn, cuối cùng khi lắp ráp hoàn tất, sự chấn động trong lòng, không còn ngôn ngữ nào để biểu đạt.

Quá rung động!

Đứa bé này... sao có thể lợi hại đến vậy?!

Dùng súng lợi hại thì thôi, đây lại còn biết sửa cả đường đạn của súng? Hơn nữa còn biết cải tạo lại nữa?

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì đúng là không thể tin được!

Thời gian Tiểu Dịch Thần nghiên cứu không nhiều, cũng không dây dưa thêm nữa, chỉnh lại lực, lên đạn, bóp cò, viên đạn bắn ra không còn yếu ớt như lúc trước nữa, mà gào thét đâm xuyên qua quả bóng.

“Bụp -------“

Chỉ trong giây lát, thậm chí không còn nhìn thấy vệt đạn bay, quả bóng đã nổ tung!

Trong lòng mọi người càng thêm sửng sốt, Tiểu Dịch Thần lại lên đạn, nhắm mục tiêu, bóp cò lần nữa.

Bất tri bất giác, chiến tích kinh người của cậu đã thu hút mọi người xung quanh, thấy bên này có một cậu bé đang chơi trò bắn súng, hơn nữa chỉ mới sáu tuổi, đều tò mò tìm đến.

“Bụp!”

“Bụp!”

“Bụp!”

Theo tiếng bóng nổ, tờ giấy ghi điểm cũng rơi xuống, đến giây cuối cùng, tổng cộng ba mươi mốt quả bóng đã nổ, tờ giấy điểm lả tả rơi.

Tiểu Dịch Thần đặt súng xuống, nhân viên công tác bấm thời gian cũng trợn mắt há mồm, không nói nổi một câu.

Quần chúng vây xem càng xem càng khó tin.

Trời ạ... cậu bé này thật nguy hiểm quá!

“Giúp tôi tính điểm, cảm ơn.” Tiểu Dịch Thần mặt không đổi sắc nói.

Nhân viên vẫn đang ngây người, dưới sự thúc giục bằng ánh nhìn lạnh băng của cậu nhóc, vội vã nhặt tờ điểm lên, tổng cộng hơn ba trăm!

Tiểu Dịch Thần nhướng nhướng mày, không hề có biểu hiện kích động và hưng phấn như mọi người dự đoán.

Đối với kết quả này, cậu đã tính được từ lâu, như thể đây là chuyện đương nhiên!

“Bạn nhỏ, chúc mừng em nha, điểm tổng cộng 320! Em muốn phần thưởng gì nào?”

Tiểu Dịch Thần đưa mắt nhìn về con gấu trúc lớn trên kệ, chỉ tay.

“Là con gấu trúc kia?”

“Ừ! Chính là nó.” Tiểu Dịch Thần chờ cô ấy ôm con gấu tới cho cậu.

Nhân viên gật đầu, đi đến gian trưng bày lấy con gấu trúc kia.

“Ai da, Tiểu Trương, chờ một chút... Con gấu trúc này còn mấy con vậy?” Một nhân viên khu bắn súng khác vội vã chạy tới, nôn nóng hỏi.

“Chỉ còn một con, sao vậy?”

“Trong kho không còn sao?”

“Đúng vậy, chỉ còn một con, sao thế?”

“Ai da, vậy phải làm sao giờ? Bên kia có một du khách cũng hoàn thành nhiệm vụ! Cậu ta cũng bảo muốn con gấu trúc này... Bên cậu cũng có du khách hoàn thành à?”

“...Ừ!” Tiểu Trương gật đầu, hồi tưởng lại lúc Tiểu Dịch Thần bắn súng, giơ tay nhấc chân rất sắc sảo, đến giờ còn chưa tỉnh hẳn đây!

“Vậy phải làm sao giờ? Vị khách bên kia cũng chọn cái này!”

“...Nhưng khách bên mình cũng chọn cái này!”

“Người nào? Để mình xem xem.”

“Chính là đứa trẻ kia, nhìn thấy không?”

Nhân viên nhìn theo hướng Tiểu Trương chỉ, thấy là một cậu nhóc tầm sáu tuổi, sắc mặt đen thui: “Cậu đang trêu mình à? Đó chỉ là một cậu bé sáu tuổi, trẻ em dưới mười tuổi không được chơi trò này mà!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...