🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 3091: Quả Trám 12

Trong lòng tôi liền cảm thấy an toàn đến lạ!

Tôi đi tới bên giường anh, nhẹ nhàng ngồi chổm xuống, lẳng lặng ghé vào bên giường, nhìn anh, trong lòng liền cảm thấy vô cùng bình tĩnh.

Nhưng mà, tôi cũng chỉ dám nằm như thế, không dám lên giường, sợ kinh động tới anh.

Cũng không biết kiên trì được bao lâu, thẳng tới nửa đêm, Đông Vũ bị tiếng mèo kêu ngoài cửa sổ đánh thức.

Trở mình, dường như nghe thấy tiếng hít thở, lập tức mở mắt ra, nhìn thấy tôi.

"Em..."

Anh có chút kinh ngạc: "Sao em không ở trong phòng mình?"

Tôi vừa nghe, uất ức rơi nước măt, khóc sướt mướt nói: "Trong phòng có ma... em sợ..."

Đông Vũ giật mình.

Ánh trăng chiếu vào, tôi nhìn thấy vẻ dở khóc dở cười trên mặt anh.

"Đứa ngốc, ma ở đâu ra chứ?"

"Em sợ! Em luôn có cảm giác dưới gầm giường có ma, ngoài cửa sổ cũng có ma, ngoài cửa cũng có, giống như vô số ánh mắt nhìn chằm chằm em vậy!"

Đông Vũ nghe tôi nói có chút dở khóc dở cười.

Nhưng mà, anh biết, giải thích những chuyện này với tôi, chỉ càng thêm tốn nước miếng.

Vì vậy, tôi thấy anh cười cười, lập tức lui vào trong giường để chừa ra một chỗ.

Tôi liền sửng sốt.

Anh thấy tôi còn đang lo lắng, nghiền ngẫm hỏi: "Em định ngồi chổm ở đó cả đêm sao?"

"Đương nhiên là không..."

Anh nhẹ tay chỉ vào vị trí trống trên giường, bất đắc dĩ nói: "Đi lên ngủ đi!"

Tôi có chút vui mừng, nhưng cũng có chút ngượng ngùng.

"Nếu như sáng mai mẹ vào gọi, nhìn thấy anh với em ngủ chung một giường, nhất định sẽ lại mắng cho xem!"

Đông Vũ không cho là đúng: "Em nghịch ngợm như vậy, còn sợ bị mắng sao?"

Tôi vừa nghe, liền hiểu ý anh nói, sau đó lập tức bò lên giường.

Đông Vũ đắp chăn cho tôi, oán trách nói: "Mẹ nói không sai, chúng ta đều lớn rồi, không thể ngủ chung một giường nữa!"

"Vì sao?" Tôi cảm thấy khó hiểu: "Giống như trước đây không phải vẫn rất tốt sao?"

Tôi quay đầu lại, thấy sắc mặt của anh là lạ, dường như đang lảng tránh, chỉ là lạnh nhạt nói: "Sáng sớm mai anh đánh thức em sớm một chút, thừa dịp cha mẹ còn chưa dậy, em về phòng của mình!"

"... Sau này thì sao?"

Tôi cười hư: "Sau này cũng như hôm nay, em lén chạy tới phòng anh ngủ chung, sau đó sáng sớm lại về phòng của mình."

"Đi ngủ sớm đi!" Anh vẫn không có trả lời vấn đề của tôi, mà là nhẹ nhàng vỗ đầu tôi, ôm lấy tôi rồi ngủ.

Tôi vừa há miệng, liền thấy anh đã nhắm mắt.

Lông mi thật dài, an tĩnh, vừa đen vừa rậm.

Tôi cũng ôm lấy anh, cả buổi tối, ngủ rất an giấc.

Nhưng tới sáng sớm, rời giường là một nỗi thống khổ!

Đông Vũ sau khi đánh thức tôi, đuổi tôi về phòng, tôi không còn cách nào khác ngoài bất đắc dĩ đứng lên, có cảm giác như giường có nam châm vậy!

Đông Vũ giục rất gấp, một bên nói thầm bảo tôi về phòng.

Sáng sớm, trời đã hửng sáng, tôi tự nhiên cũng không cảm thấy sợ hãi nữa, sau khi về phòng mình liền ngã xuống giường, tiếp tục giấc ngủ.

Từ đó về sau, lúc buổi tối, đợi sau khi cha mẹ đi ngủ, tôi liền lẻn chạy tới phòng của Đông Vũ.

Hai người cứ như lúc nhỏ vậy, ngủ chung một giường, chung chăn chung gối.

Cục diện như vậy, thẳng đến khi tôi vào trung học, thân thể cũng bắt đầu phát dục, khi đó tôi mới hiểu được sự khác nhau giữa nam và nữ, cũng là dấu chấm hết!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...