🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 24: Chương 24

Vào tháng ba, hoàng đế tuần du phương Nam, Cố Yến đưa ta đi ngắm cảnh, thưởng thức phong tục Giang Nam mà ta hằng mong ước.

 

Cố Yến được thăng chức thượng thư lệnh, ta trở thành vị phu nhân gây chú ý nhất trong đoàn tuần du. Lúc đầu ta không thích giao thiệp nhiều, nhưng lời mời từ các phu nhân quá nhiều, sợ người khác nói rằng ta dựa vào danh tiếng của Cố Yến mà không biết điều, nên ta cũng thử tham dự một vài buổi hẹn đơn giản.

 

Ngày hôm đó khi trở về, ta thấy Cố Yến đứng lặng bên cửa sổ, thở dài như có điều lo nghĩ. Ta từ phía sau ôm lấy eo chàng, nhẹ giọng hỏi: "Hoài Sinh đang nghĩ gì vậy?"

 

Cố Yến, ở tuổi còn trẻ đã giữ vị trí cao, không còn là công tử nhà họ Cố từng chịu đau khổ và thù hận như xưa. Ta đã từng thấy chàng điềm tĩnh trước bá quan văn võ, đĩnh đạc ôm trọn thiên hạ, vậy nên chỉ trước mặt ta, chàng mới vô tình bộc lộ vẻ ưu tư và yếu đuối.

 

Chàng ôm lấy ta, thở dài thật sâu: "Nguyệt Nhi, có thư từ kinh thành gửi đến. Giang thị đã bị người g.i.ế.c trong cảm nghiệp tự, kẻ g.i.ế.c bà ấy là biểu muội Ức An, nàng ta đã tự sát để tạ tội."

 

"Nguyệt Nhi, ta chỉ lo không biết Cố Chiêu sẽ như thế nào khi nghe tin này."

 

Từ khi ta và Cố Yến rời khỏi nhà họ Cố, ta chưa từng nghe tin tức gì về Hà Ức An. Sau đó lại xảy ra quá nhiều chuyện, chúng ta cũng sớm quên nàng. Trong những ngày loạn lạc ở cung, có lẽ ngoài Tứ lang, không ai nhớ đến nàng nữa.

 

 

Không biết nàng đã trải qua những gì, đã đi đến đâu, cuối cùng lại chọn con đường này, cắt đứt hoàn toàn với Cố Chiêu.

 

Ta chỉ nhớ rằng nàng luôn cúi đầu khi ở trước mặt phu nhân nhà họ Cố, nhưng mỗi khi có mặt Triệu thẩm nương, nét mặt nàng lại thoáng chút thư thái. Cuộc sống nương tựa vào người khác, phải đoán ý để sống quả là khó khăn, có lẽ chính Triệu thẩm nương đã cho nàng chút ấm áp duy nhất?

 

Cố Yến lắc đầu, cũng không rõ sự thật là gì.

 

Việc Hà Ức An chọn kết cục cùng với phu nhân nhà họ Cố đã gây nên một chấn động không nhỏ trong lòng ta. Ta lo lắng cho Cố Chiêu, cô độc ở biên cương phía Bắc, suốt mấy ngày ta không ăn không ngủ được, cuối cùng ngất xỉu khi thuyền cập bến Dương Châu.

 

Khi tỉnh lại, Thái y Từ Quảng Lương đang bắt mạch cho ta. Cố đại nhân vốn luôn điềm tĩnh trước mặt người ngoài, nay lại lo lắng đến mức đi tới đi lui khắp khoang thuyền, liên tục giục: "Xong chưa? Đường đường là Thái y viện phán, sao bắt mạch lâu vậy mà chưa ra kết quả?"

 

 

Từ Quảng Lương vừa cười vừa lắc đầu, đưa mắt nhìn ta. Ta nhẹ gật đầu, hắn mới chậm rãi quay lại, nói với Cố Yến: "Chúc mừng Cố đại nhân, phu nhân đã mang thai."

 

Cố Yến ngây ra một lúc, như đang tiêu hóa ý tứ trong lời nói của Từ Quảng Lương. Sau đó chàng nhào tới, ôm lấy mặt ta mà hôn tới tấp, rồi như ngồi trên đống lửa, lập tức lao ra ngoài, vừa chạy vừa hét: "Ta phải báo cho Hoàng thượng biết, Cố Yến ta sắp làm cha rồi!"

 

Từ Quảng Lương dở khóc dở cười: "Không ngờ Cố đại nhân, người luôn uy nghiêm chốn triều đình, lại có một mặt như thế này."

 

"Ngài chê cười rồi."

 

Từ Quảng Lương lại nói: "Phu nhân có biết mấy ngày trước Cố đại nhân đã dâng tấu lên Hoàng thượng, minh oan cho Minh Khiêm, vị đại phu của gia đình phu nhân năm xưa? Khi ấy Hoàng thượng còn nhỏ, không nhớ rõ sự việc, nhưng nghe Cố đại nhân trình bày thì rất xúc động. Hoàng thượng lập tức hứa sẽ tuyên cáo thiên hạ, trả lại trong sạch cho nhà họ Minh, còn xử lý tất cả những kẻ trong Thái y viện đã làm trì hoãn bệnh tình của Cố đại nhân theo lệnh của Mẫn Vinh quận chúa."

 

Ta lắc đầu, thật sự không biết gì. Trước mặt ta, Cố Yến hầu như chỉ có một bộ mặt, suốt ngày quấn lấy ta, đòi hôn đòi ôm, ta chưa bao giờ hỏi chàng đang bận rộn những gì, cũng không ngờ chàng lại thâm trầm đến vậy.

 

Từ Quảng Lương thấy ta rơi nước mắt, liền cười an ủi: "Sư phụ nơi chín suối chắc chắn sẽ yên lòng khi biết Cố công tử mà ông từng cứu giờ đây đang nâng niu, yêu thương con gái duy nhất của ông như bảo vật. Ông hẳn sẽ rất mãn nguyện."

 

"Hôm nay Hoàng thượng hỏi ta, nhà họ Minh còn ai không. Nghe như có ý định trọng dụng hậu nhân của Minh đại phu sau khi tuyên cáo trả lại danh dự."

 

Ta lắc đầu: "Thưa đại nhân, y đức là truyền thống mà phụ thân ta đã để lại. Khi các Thái y như ngài tiếp tục truyền bá y đức ấy, tức là nhà họ Minh vẫn còn người kế thừa. Ta và Cố Yến đã khó khăn lắm mới có được ngày hôm nay, ta không muốn vì thân thế của mình mà sinh thêm phiền phức. Không tranh chính là tranh, điều Minh Nguyệt muốn tranh từ đầu đến cuối chỉ là một cuộc sống bình an."

 

Từ Quảng Lương sững lại một lúc, rồi khẽ gật đầu và rời đi.

 

Trong thời gian mang thai, không chỉ khẩu vị ta trở nên khó chiều, mà tính tình cũng khó chiều hơn. Có một đêm ta đánh thức Cố Yến, hỏi hắn: "Rốt cuộc chàng yêu là Tiết Minh Nguyệt, hay là Minh Nguyệt? Khi chàng tỉnh lại, chàng chọn ta vì con người ta, hay chỉ vì vết bớt hình trăng khuyết trên cổ tay ta?"

 

Cố Yến khổ sở nhìn ta, suýt nữa thì rơi nước mắt, mặc nguyên áo trong đứng dậy: "Vạn Phúc, đem tấm ván giặt vào đây. Phu nhân nhà ngươi lại không an phận rồi."

 

Ta từng hỏi Cố Yến vì sao chàng lại cùng ta xuất hiện ở cánh đồng tuyết ngoài biên ải, liệu chân chàng có phải là do bị đông lạnh lúc đó mà hỏng hay không.

 

Chàng không chịu nói, chỉ bảo mọi chuyện đã qua rồi.

 

Đứa con đầu lòng của ta và Cố Yến chào đời vào một đêm đầu đông, khi tuyết rơi trắng xóa. Ta đã phải chịu cơn đau suốt một ngày một đêm, đến khi đứa bé được bà đỡ bế ra ngoài. Cố Yến không hề liếc nhìn đứa trẻ lấy một cái, mà lao thẳng tới giường, nắm lấy tay ta, vừa khóc vừa lo lắng, mặt trắng bệch như tờ giấy, trông đến là đáng thương.

 

Rõ ràng ta đã mệt đến kiệt sức, còn phải an ủi chàng: "Ta không sao, xem chàng sợ đến mức nào kìa."

 

Cố Yến hôn lên trán ta liên tục, rồi thổi khí vào tay ta: "Nguyệt Nhi, chúng ta chỉ cần một đứa con là đủ rồi, từ lúc nàng mang thai đến khi sinh con, ta đều nhìn thấy, thật sự quá vất vả, ta đau lòng lắm."

 

Ta nhéo má chàng: "Được lời còn muốn kể công, thoải mái là chàng, có được đứa con trai cũng là chàng, làm như ta đã cướp chàng rồi sinh ra đứa bé này không bằng."

 

Cố Yến cười hì hì: "Phu quân chỉ muốn cái quá trình bị nàng cướp đoạt, không cần kết quả, xin phu nhân nhất định hãy tiếp tục cướp đoạt ta thật nhiều vào."

 

Ngày ta ra tháng, hoa mai trong sân nở rộ, ta cùng Cố Yến nằm bò bên cửa sổ ngắm hoa. Đầu của Cố Yến tựa vào ta, chân thì khều chiếc nôi đung đưa đứa bé. Ta bật cười trước bộ dạng lười biếng của chàng.

 

Chàng chợt vỗ trán một cái, quyết định ngay cái tên cho đứa trẻ — Cố Lăng Hàn.

 

Khi Cố Lăng Hàn tròn sáu tháng, ta đang dọn dẹp bàn làm việc của Cố Yến, vô tình phát hiện một bức thư từ biên cương gửi về. Hai huynh đệ họ viết với những câu từ hoa mỹ, đọc rất khó hiểu.

 

Nhưng ta vẫn hiểu được ý của bức thư, đại khái là Cố Chiêu theo lời Cố Yến đã đến biên ải, tìm được Triệu thẩm nương - người đã cưu mang ta. Chàng phân rõ thưởng phạt, đánh gãy chân của biểu ca, rồi đưa cho thẩm nương một khoản bạc để trả ơn nuôi dưỡng ta.

 

Ta mắt đỏ hoe, hỏi Cố Yến: "Tứ lang vốn là người điềm đạm, sao chàng lại bắt hắn làm những chuyện này?"

 

Cố Yến xoa đầu ta: "Nàng không biết đâu, Cố Chiêu bây giờ đã là đại tướng quân sắt máu, khiến người Bắc Địch khiếp sợ rồi."

 

"Dù vậy, đánh gãy một chân của biểu ca là đủ rồi, sao lại đánh gãy cả hai?"

 

Cố Yến cười nhạt: "Ta còn định đánh gãy luôn chân thứ ba của hắn nữa cơ."

 

Khi Cố Lăng Hàn lên ba tuổi, Cố Chiêu trở về từ biên ải. Hắn toàn thân phủ đầy gió sương, đứng dưới tán hoa mai rụng, lặng lẽ nhìn ngắm thật lâu.

 

Cố Lăng Hàn không biết nghĩ sao, lại chạy đến ôm lấy chân của Cố Chiêu. Cố Chiêu quay người, đầu tiên nhìn thấy ta, sau đó bế Cố Lăng Hàn lên: "Gọi Tiểu thúc đi nào."

 

Hắn lại gọi ta: "Tam tẩu."

 

Ta dụi dụi mắt, quay lại gọi Cố Yến.

 

Cố Yến đang ở trong nhà gọt gỗ làm kiếm cho Cố Lăng Hàn, toàn thân dính đầy vụn gỗ, vội vã chạy ra. Cố Chiêu nói: "Tam ca, ta dẫn một người tới gặp huynh."

 

Ta và Cố Yến cùng nhìn về phía cổng vòm nơi Cố Chiêu chỉ.

 

"Ngày đi tuyết trắng như hoa, nay về hoa tựa tuyết."

 

Biệt ly bấy lâu.

 

Vô vàn chuyện, không thể nói hết.

 

(Hoàn)

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Ảnh bìa của Váy Tơ Vàng – Đường Tô
Full
Trọng Sinh · Đang thịnh hành

Váy Tơ Vàng – Đường Tô

Váy Tơ Vàng là kiểu truyện khiến người ta vừa “đã” vì báo thù gọn gàng, vừa “mê” vì tình cảm nảy nở trong cung đình đầy sóng gió. Ngụy Niên sống lại không để lặp lại bi kịch bị đẩy vào đường cùng, nàng chọn rẽ hướng ngay trước thời khắc định mệnh đóng […]
0.0 247 Chương
Ảnh bìa của Gả Cho Thái Phó – Giang Hàm Ngư
Full
Cổ Đại · Đang thịnh hành

Gả Cho Thái Phó – Giang Hàm Ngư

Khi tình yêu và số phận giao thoa, câu chuyện cổ đại “Gả Cho Thái Phó” của Giang Hàm Ngư sẽ đưa bạn vào một chuyến hành trình đầy bất ngờ và lãng mạn. Phù Dữu, cô tiểu thư sở hữu nhan sắc tuyệt trần và phúc khí, từ khi sinh ra đã trở thành […]
0.0 71 Chương
Ảnh bìa của Sóng Triều Dịu Dàng – Úc Thất Nguyệt
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Sóng Triều Dịu Dàng – Úc Thất Nguyệt

Khi tình yêu thầm lặng đột nhiên bùng nổ, mọi điều đều có thể xảy ra. Trong “Sóng Triều Dịu Dàng” của tác giả Úc Thất Nguyệt, một cuộc hôn nhân bất ngờ giữa lòng mưu tính và trả thù đã khởi nguồn cho những tâm tư dạt dào đầy cảm xúc. An Chi Dư, […]
0.0 151 Chương
Ảnh bìa của Người Đẹp Máu Lửa – Thụy Khúc Hữu Ngân Phiếu
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Người Đẹp Máu Lửa – Thụy Khúc Hữu Ngân Phiếu

Trong không gian sôi động của KTV, nơi âm thanh rộn rã và ánh đèn chớp nháy, Chương Như bước vào một cuộc phiêu lưu không tưởng với gã đàn ông sẽ khiến định mệnh của cô thay đổi mãi mãi. Chỉ với một cái nhìn bất chợt, ánh mắt lạnh lùng của anh – […]
0.0 70 Chương
Ảnh bìa của Tạo Phản Trượng Phu Cũng Trọng Sinh
Full
Hài Hước · Đang thịnh hành

Tạo Phản Trượng Phu Cũng Trọng Sinh

Kiếp trước, Ôn Nhuyễn ngỡ mình đã bước vào cuộc đời an yên khi gả cho Kiêu Vương – một thân vinh quang, quyền thế chạm trời. Nhưng phú quý chưa hưởng bao lâu, nàng lại bị kéo vào kết cục bi thảm nhất đời: Kiêu Vương tạo phản, phản loạn thất bại, toàn phủ […]
0.0 131 Chương
Ảnh bìa của Chín Chương Kỳ Án – Phạn Đoàn Đào Tử Khống
Full
Trinh Thám · Đang thịnh hành

Chín Chương Kỳ Án – Phạn Đoàn Đào Tử Khống

Khi cánh cổng ngục mở tan một ánh sáng hy vọng, Chu Chiêu không ngờ rằng số phận lại một lần nữa thử thách nàng. Trong lúc tuyệt vọng, một bức “Cáo Vong Thê Thư” lạ lùng xuất hiện, mang theo những lời tiên đoán rùng rợn từ quá khứ – và cả từ tương […]
0.0 414 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...