🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1375: Thiên đạo không cần cũng được, ngươi động một cái thử một chút (1)

“Rất mạnh, chỉ là……”

“Trong Nhân tộc còn có thân thể dạng này ư?”

“Mau đi thông báo các Hoang Yêu Tổ.”

Các Đại Yêu bắt đầu vạch ra sách lược này.

Mặc dù những Đại Yêu này không mạnh bằng các Hoang Yêu Tổ, nhưng về mặt trí tuệ lại không khác gì Nhân tộc.

Vào lúc này,

Thẩm Mộc lơ lửng giữa trời đất.

Sau khi đánh nát vài con Đại Yêu chỉ bằng mấy quyền, hắn nhìn xuống Hốt Nhiên, nhàn nhạt mở miệng.

“Nhân cảnh của chúng ta tuy nhỏ, nhưng vẫn có thể dung chứa tu sĩ Thần Quốc. Nếu các ngươi đã chọn nơi này, vậy Nhân cảnh thiên hạ chính là bình chướng cuối cùng bảo vệ Nhân tộc! Thiên đạo rung chuyển, Bát Hoang đột kích. Tái tạo lãnh địa Nhân tộc là nghĩa bất dung từ! Muốn diệt tuyệt Nhân tộc sao? Trước tiên phải đạp đổ tường thành Nhân cảnh của chúng ta đã!”

“!!!”

“!!!”

“!!!”

Oanh!

Ngay lúc này, Thẩm Mộc toàn thân tràn đầy bá khí.

Thanh âm vang vọng chín tầng mây, lan tỏa khắp mọi ngóc ngách.

Tất cả mọi người đều nghe thấy, cũng nhìn thấy.

Ngay sau đó, vạn vật giữa trời đất đều trở nên yên tĩnh.

Những lời này trong tai tất cả tu sĩ, giống như tiếng Phạm âm của Phật môn, khiến những người vốn đã tuyệt vọng, một lần nữa nhìn thấy hy vọng, một lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu.

Đúng vậy, chí ít Thiên Triêu Thần Quốc đã không còn, nhưng Nhân cảnh thiên hạ vẫn còn đó.

Người tộc bọn họ vẫn còn nơi để đi.

Biết đâu còn có thể phản công.

Không hiểu sao, ngay lập tức, sau khi nghe Thẩm Mộc nói những lời này, tất cả mọi người lại nguyện ý tin tưởng hắn có thể làm được.

Ầm ầm!

Cùng lúc đó, ở một bên khác.

Trên bầu trời lại vang lên tiếng sấm chói tai.

Lời Thẩm Mộc nói đã truyền đến tai các Yêu tộc Bát Hoang.

Có Đại Yêu phẫn nộ trước sự càn rỡ của Thẩm Mộc, có kẻ lại cảm thấy buồn cười.

“Ha ha ha! Đồ tiểu nhi Nhân tộc vô tri, tái tạo lãnh địa Nhân tộc ư? Chỉ dựa vào hắn thôi sao?”

“Theo ta cùng đi giết hắn! Để hắn nếm mùi sợ hãi!”

“Không sai, dõng dạc đấy, nhưng chỉ là một Nhân cảnh thôi, chúng ta không cần đợi để kinh động các vị Yêu Tổ, chúng ta tự mình đến xé nát hắn!”

“Không sai, các Yêu Tổ chính cùng Thủy Hoàng Tướng Thần đối thoại, chuyện này chúng ta đi là được rồi.”

“San bằng lũ tu sĩ Nhân tộc vô tri này!”

Giờ phút này, rất nhiều Đại Yêu đã bắt đầu chạy về phía biên giới Nhân cảnh.

Nếu là người có thị lực tốt, có thể thấy rõ một mảng đen kịt đang bao trùm, tạo thành thế trận muốn phá vỡ tất cả.

Bóng dáng Đại Yêu trùng trùng điệp điệp.

Với số lượng áp đảo như vậy, tu sĩ Nhân tộc căn bản không phải đối thủ, thậm chí chỉ bằng một phần mấy của chúng.

Thiên Triêu Thần Quốc đã hoàn toàn bị Yêu tộc tàn phá. Huống chi Thiên đạo trên đỉnh đầu của tất cả mọi người đã bị hủy diệt.

Lúc này,

Thẩm Mộc cũng cảm nhận được những thay đổi xung quanh mình.

Hắn nhìn về phía xa xăm, sau đó quay lại nhìn Tống Nhất Chi, Tào Chính Hương và những người khác trên chiến hạm.

“Lần này, chúng ta cùng nhau đưa ra quyết định đi.”

Tào Chính Hương vẫn cười híp hai mắt, nhẹ nhàng bay xuống trước một bước, đứng trước mặt Thẩm Mộc.

Tào Chính Hương khom người nói: “Lúc trước trên đường gặp được đại nhân, ta chỉ là một sư gia vô dụng, nhưng trải qua hơn mười năm hồng trần, cũng coi như đã thấy đủ mọi thứ, không còn gì phải tiếc nuối. Hôm nay đại nhân muốn làm gì thì cứ làm, lão Tào ta dù là kẻ tu Phật giữa cõi đại tự tại, nhưng cũng có thể cùng ngươi chiến đấu đến cuối cùng, muốn giết cứ giết cho sảng khoái.”

“Sư gia nói không sai.” Triệu Thái Quý cũng đi theo tới.

Tiếp theo là Tê Bắc Phong, Lý Thiết Ngưu.

“Chúng ta đương nhiên tin tưởng quyết định của ngươi.”

“Đây cũng là quy củ của Phong Cương ta, kẻ xâm lấn, giết không tha.”

Thẩm Mộc nhìn những người này, trong lòng dâng lên chút cảm xúc.

Hắn nhớ lại dáng vẻ của họ khi mới tới Phong Cương nhiều năm về trước.

Khi xưa ai có thể tưởng tượng được rằng, giờ đây cả thiên hạ lại bị Yêu tộc Bát Hoang xâm chiếm.

Trước đó,

Sau khi giết chết Ngô Xuân Hàn ở man hoang, Thẩm Mộc liền dẫn Tống Nhất Chi cùng thuyền vòng trở về chiến trường Thần Quốc.

Chỉ là không kịp gặp lại Đế quân Thần Quốc một lần nữa.

Khi hắn đuổi đến biên giới thì đã thấy thân thể của Tướng Thần.

Nhưng liệu Đế quân có hoàn toàn tiêu tán hay không vẫn còn là một ẩn số.

Trong lòng Thẩm Mộc nghĩ, dựa theo tình hình hiện tại, thực ra hắn hoàn toàn có thể cố thủ tự phong.

Nhưng vì Đế quân Thần Quốc cuối cùng đã chọn hắn, đương nhiên là tin tưởng hắn.

Thẩm Mộc không quan trọng việc mình có trở thành đại anh hùng hay không.

Nhưng có một điều hắn biết rõ.

Cho dù hắn không làm gì, sớm muộn cũng có một ngày, Yêu tộc vẫn sẽ đến gây sự với hắn.

Gia viên là giới hạn cuối cùng.

Vì vậy hắn không thể không quản.

“Chủ tể Nhân cảnh, chúng ta thật sự có thể vào sao?”

“Đại Yêu phía sau quá nhiều, ta cảm thấy chúng ta hẳn là đồng tâm hiệp lực! Chúng ta có thể dùng trận pháp Tông Môn, biết đâu có thể ngăn cản được.”

“Khoảng thời gian này ngươi không có ở chiến trường, có lẽ không biết sức mạnh của Đại Yêu.”

“Hiện giờ Thiên đạo đã sụp đổ, nếu như không tìm được một phương pháp đặc biệt, e rằng cuối cùng chúng ta cũng khó thoát khỏi ma chưởng của Yêu tộc.”

Vào lúc này, phía dưới có người lên tiếng.

Định đưa ra chút đề nghị cho Thẩm Mộc.

Vào đúng lúc này, đột nhiên có một con Đại Yêu thoáng hiện lên không trung.

Đám người ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng.

Có người lộ vẻ hoảng sợ, mở miệng nói: “Đây là một trong Bát Hoang Yêu Tổ, ta từng gặp ở chiến trường, là La Sát địa quật Yêu Tổ!”

“Nguy rồi!” Đám đông kinh hoảng nói.

Nhưng đáng tiếc là số lượng người thực tế quá đông, căn bản không cách nào nhanh chóng rút lui.

Xoạt!

Một thân ảnh phi tốc vụt lên trên không.

Thẩm Mộc nhìn thẳng Yêu Tổ trước mắt, nhàn nhạt mở miệng: “Ngươi thử nhúc nhích xem.”

“!!!”

“!!!”

“!!!!”

Thẩm Mộc sừng sững giữa trời đất.

Sau khi trở về Nhân cảnh thiên hạ, hắn liền dung hợp cùng khí vận Nhân cảnh, có khí vận gia trì, khí thế không hề yếu hơn tám Hoang Yêu Tổ đối diện.

Vào lúc này, Di Thiên Đại Trận trên bầu trời dù đã tiêu tán.

Nhưng những tầng mây đen kịt vẫn bao phủ trời đất, khí tức đáng sợ đè nén khiến mọi người đều không thở nổi.

Thẩm Mộc không hề sợ hãi, nhàn nhạt mở lời với mấy vị Bát Hoang Yêu Tổ vừa đến.

“Ngươi thử nhúc nhích xem.”

Ngay sau khi Thẩm Mộc nói xong câu đó.

Từ rất xa, các Đại Yêu áp cảnh đều sửng sốt.

Sau đó, những tiếng cười nhạo đầy khinh miệt vang lên không ngớt.

Vì số lượng Đại Yêu khổng lồ, nên âm thanh vang dội đinh tai nhức óc.

Tựa hồ muốn chấn vỡ mọi thứ xung quanh.

Dưới sự chế giễu và cảm giác áp bách mạnh mẽ này, rất nhiều tu sĩ Nhân tộc đều không giữ vững được tâm thần.

Thậm chí có kẻ sợ hãi đến run rẩy.

Có Đại Yêu không nhịn được, lên tiếng nói:

“Nhân tộc quả thật buồn cười! Đế quân Thần Quốc của các ngươi đều đã bị chúng ta tiêu diệt, ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi thì có thể mạnh hơn hắn bao nhiêu?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...