🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 69: Ngoại truyện (Hoàn toàn văn)

Khi một khuôn mặt người khổng lồ xuất hiện trên bầu trời và đôi mắt của khuôn mặt đó nhắm lại thì đó là lúc mọi người xếp hàng để được tiêm.

Đương nhiên Chu Lạc Nhiên biết câu nói này nghe có vẻ kỳ quái, nhưng đó chính là quy luật ở vùng đất hỗn loạn này.

Đang đứng trước mặt cậu ta là một người đàn ông tr*n tr**ng, nhưng cũng không hoàn toàn tr*n tr**ng. Trên da của ông ta dán những mảnh gương nhỏ.

Các mảnh gương được ghép lại với nhau, thỉnh thoảng, các cạnh sắc nhọn của những mảnh gương kia lại đâm vào da của ông ta, khiến máu chảy ròng ròng— Mà những mảnh gương trên người ông ta toàn là máu.

Chu Lạc Nhiên nhìn thấy trong một tấm gương màu đỏ kia có hàng ngàn bộ dáng của mình.

Hai mắt đỏ tươi, sắc mặt vàng như nến, tóc rối bù xù, khóe miệng ch** n**c miếng đến tận ngực mà cũng không lau đi... Giống như một bệnh nhân suy sụp tinh thần hoàn toàn.

Cậu ta vẫn mặc đồng phục của Thánh Tâm, nhưng đồng phục đã trở nên rách nát rồi. Cậu ta không biết mình đã ở đây bao lâu, cũng không biết mình đã được “Điều trị” bao nhiêu lần, nhưng số kim tiêm mà cậu ta tích lũy được đã hơn 100 cái rồi.

Cậu ta dường như đã thích ứng với cuộc sống ở đây, chết lặng mà hành động theo những người kỳ quái ở đây, sau đó cậu ta lại trở lại căn phòng màu trắng thuộc về mình.

Lúc này, người đàn ông gương quay đầu lại nhìn cậu ta: “Cậu nhìn xem, sắp tốt hơn rồi!”

Lúc ông ta vặn vẹo cơ thể, những chiếc gương lại cắt rách da ông ta, máu tươi chảy ồ ồ, nhưng ông ta dường như không hề hay biết.

“Cái gì? Ông nói cái gì?” Chu Lạc Nhiên ngơ ngác.

“Tôi nói, bây giờ cậu tốt hơn nhiều so với lúc mới đến rồi đó.” Người đàn ông gương cười he he.

“Thật à? Vậy thì tốt...” Cậu ta cũng ngây ngô cười.

Đột nhiên, cậu ta nghe thấy trên bầu trời vang lên giọng nói dịu dàng của một cô gái: “Chu Lạc Nhiên, cậu có biết mình ghê tởm như thế nào không?”

“Cậu biến thành như thế này, tôi thật sự rất vui vẻ và nhẹ nhõm.”

“Khi nào cậu mới chết? Tôi muốn nhìn thấy dáng vẻ đau khổ đến mức muốn chết của bố mẹ cậu.”

“Thật ra bọn họ cũng đang giả vờ mà thôi. Bọn họ không quan tâm đến cậu đâu. Nếu không thì đã không để cậu lại một mình trên đảo rồi.”

“Trên thế giới này, chẳng có ai quan tâm cậu đâu.”

“Không có ai quan tâm cậu...”

Lại nữa rồi, giọng nói này lại đến nữa rồi!

Câu ta bịt lỗ tai lại, cả người phát run, ánh mắt đỏ ngầu, thì thào:

“Đừng nói nữa. Cầu xin cậu đừng nói nữa... Những gì cậu nói đều không phải sự thật... Hu hu hu, xin cậu đừng nói nữa...”

Nhưng cho dù làm như thế nào— Cho dù có đánh vào đầu, hay thậm chí làm lỗ tai mình chảy máu— Thì giọng nói kia vẫn có thể chuẩn xác mà truyền vào đầu cậu ta!

“Chu Lạc Nhiên, cậu thật sự khiến người ta cảm thấy ghê tởm.”

Cậu ta sụp đổ kêu to: “Đừng nói nữa... Tôi rất khó chịu, cậu câm miệng lại đi! Câm miệng! Tôi cầu xin cậu...”

Mọi người trong hàng đều vui mừng nhìn cậu ta, xì xào bàn tán:

“Cậu ta hiện tại thật có sức sống.”

“Thuốc của bác sĩ rất có tác dụng.”

“Không tồi. Cậu ta có vẻ sắp khỏi rồi.”

Hàng người chầm chậm nhúc nhích. Rốt cuộc cũng đến lượt cậu ta, lại gặp được con heo khổng lồ kia.

“Ông... ông có nghe thấy cậu ấy nói không?” Tai cậu ta đẫm máu, nắm lấy cánh tay con heo: “Cậu ấy luôn nói chuyện với tôi!”

Lúc này, cậu ta nhìn thấy một khuôn mặt người ở phía chân trời hoàng hôn. Miệng của người đó đang há ra, chửi rủa cậu ta.

Hóa ra là nó đang nói chuyện!

Là khuôn mặt đó đang nói chuyện!

“Nó đang nói chuyện! Ông nhìn thấy không? Ông mau ngăn nó lại, mau ngăn nó lại đi!” Cậu ta khóc rống lên, nhưng lại bị người heo túm lấy cổ.

Người heo tỉ mỉ quan sát biểu tình của cậu ta: “Cậu hình như đã khỏi hẳn rồi.”

“Hả?” Mặt cậu ta đầy nước mắt, ngơ ngác hỏi.

“Khỏi hẳn rồi, sao còn ở lại đây trộm uống thuốc hả? Cậu có thể xuất viện rồi.” Người heo đẩy cậu ta sang một bên.

Chu Lạc Nhiên kinh ngạc đứng ở đó. Tất cả những người lạ mặt đều xúm lại chúc mừng cậu ta:

“Chúc mừng, cậu rốt cuộc cũng bình thường rồi.”

“Chúc mừng cậu nhé!”

“Sau này đừng bị bệnh nữa nhé!”

Người heo thấy cậu ta vẫn đứng đó không nhúc nhích thì trong mắt lộ ra vẻ chán ghét, lạnh lùng quát: “Mau cút đi! Đừng có lãng phí thuốc tiêm của tao ở chỗ này nữa. Không là tao giết mày đấy.”

Chu Lạc Nhiên sợ hãi lùi về sau hai bước, sau đó cậu ta xoay người bỏ chạy.

Cậu ta cứ chạy mãi, chạy như điên, sắc trời dần dần tối xuống, cho đến khi tối đen.

Cậu ta không biết mình chạy đi đâu.

Đôi mắt đờ đẫn khẽ chuyển, cậu ta nhìn thấy ở ven đường có một tấm bia đá trông rất tàn tạ.

“Thánh... Thánh Tâm...” Cậu ta mơ hồ đọc: “Đây là cái gì... rất quen thuộc... mình nghe thấy ở đâu rồi... Sao mình không nhớ được gì hết...”

Hai chữ này giống như có ma lực gì đó. Chỉ cần cậu ta đọc lên thì sẽ cảm thấy rất sợ hãi.

Khó chịu quá...

Thay vì sợ hãi như thế này, còn chẳng bằng tiếp tục ở trong phòng của mình...

Chu Lạc Nhiên ngồi co ro giữa những tảng đá và ôm lấy đầu mình, giống như hòa làm một với bóng tối.

Không biết đã qua bao lâu, bỗng nhiên cậu ta nghe thấy những tiếng bước chân nhỏ.

Lúc cậu ta ngẩng đầu lên, có một thân hình mảnh khảnh màu đen đang dần dần đi xa.

Cậu ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng kia và luôn cảm thấy rất quen mắt, cho nên cậu ta lập tức đi theo với vẻ si ngốc.

Mãi cho đến khi đi đến một khoảng trắng, thân hình màu đen kia biến mất.

Cậu ta không biết mình đang ở đâu, cũng không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì.

Câu ta bị nhốt ở chỗ này. Cho dù có đi lại như thế nào và la hét như thế nào thì cũng chỉ là một khoảng trắng mà thôi.

Không biết mình đã ngây ngốc đợi bao lâu, đột nhiên, giọng nói làm cậu ta đau khổ kia lại xuất hiện.

“Chu Lạc Nhiên, là tôi, Bạch Chiêu Chiêu.”

Là giọng nói khiến cậu ta vô cùng đau khổ kia?!

Giọng nói này giống như ma quỷ thì thầm bên tai cậu ta...

Cậu ta run rẩy, đột nhiên cảm thấy cơ thể bỗng nhẹ nhõm đi.

Cậu ta chưa bao giờ cảm thấy như thế này, cảm thấy được tỉnh táo thật sự.

Trong lúc nhất thời, tất cả tra tấn ở vùng đất hỗn loạn kia bỗng trở nên xa xôi, một số mảnh vỡ trong quá khứ quay trở lại. Trong cơn tỉnh táo, cậu ta nhận ra rằng mình đã tỉnh lại rồi!

Chiêu Chiêu.

Chiêu Chiêu, là cô gái cậu ta thích nhất...

Nhưng ngay sau đó—

“Tôi ấy à, về sau, năm nào cũng vẫn sẽ đến. Nếu như có một ngày nào đó tôi không muốn đến nữa thì tôi sẽ nghĩ cách tiễn cậu đi thật tốt.”

Ý thức đã tỉnh táo nhưng cơ thể vẫn không có phản ứng. Thậm chí điện tâm đồ cũng chỉ nhảy lên một nhịp nhỏ mà thôi.

“Hãy chuộc lỗi cho hành động của mình đi...”

Giọng nói đáng sợ không vang lên nữa, tiếng bước chân cũng dần dần đi xa.

Bên ngoài phòng bệnh, bố mẹ Chu vừa tiễn Bạch Chiêu Chiêu đi, mới xoay người lại thì đã thấy một y tá vội vàng lao ra.

Lao về phía họ.

Trên mặt cô ấy tràn đầy vẻ kinh ngạc và vui sướng đến khó tin—

“Ông Chu, bà Chu!” Cô ấy hít sâu một hơi rồi lớn tiếng nói: “Chu Lạc Nhiên tỉnh lại rồi!”

Trong phòng bệnh, Chu Lạc Nhiên quả thật đã mở mắt ra rồi.

Các bác sĩ hưng phấn đã sớm tụ lại xung quanh cậu ta và kiểm tra toàn thân cậu ta.

Trong mắt bọn họ, đây chính là một kỳ tích cực kỳ lớn.

“Đừng… đừng nói với... Chiêu...” Cậu ta hơi giãy giụa, nói mớ lung tung mấy lời bác sĩ nghe không hiểu.

“Cậu ấy đang nói gì thế?” Một y tá hỏi.

“Không biết.” Bác sĩ bên cạnh lắc đầu: “Vừa mới tỉnh lại, chắc là ăn nói linh tinh...”

Không, không. Mọi người, tôi không nói linh tinh.

Chuyện tôi tỉnh lại, tuyệt đối không thể nói với Chiêu Chiêu...

Nếu không, tôi sẽ lại bị cậu ấy g**t ch*t!

- Hết truyện -

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Ảnh bìa của Một Kẻ Qua Đường, Lại Lỡ Mang Thai Con Của Tà Thần
Full
Đô Thị · Đang thịnh hành

Một Kẻ Qua Đường, Lại Lỡ Mang Thai Con Của Tà Thần

Thời Ngu vốn nghĩ cả đời mình chỉ là một “kẻ qua đường” tầm thường — một thanh niên xã súc, sống ẩn dật, tránh xa thị phi để có thể yên ổn từng ngày. Sau khi xuyên vào thế giới hỗn loạn này, cậu càng giữ mình cẩn thận hơn:• sống kín như mèo• […]
0.0 157 Chương
Ảnh bìa của Phạm Thượng – Huyền Tiên
Full
Huyền Huyễn · Đang thịnh hành

Phạm Thượng – Huyền Tiên

“Vi sư sẽ dạy em”—một câu nói mở ra cả một thế giới vừa huyền bí, vừa nguy hiểm, lại ngọt đến nghẹt thở. Sau khi tốt nghiệp đại học và rơi vào vòng xoáy thất nghiệp, Phó Thanh Vi quyết định lên núi bái sư, vào Bồng Lai Quán học đạo. Nàng không ngờ […]
0.0 175 Chương
Ảnh bìa của Beta Vạn Người Ngại Là Bánh Ngọt Nhỏ
Full
Đô Thị · Đang thịnh hành

Beta Vạn Người Ngại Là Bánh Ngọt Nhỏ

Diệp Nịnh mở mắt ra liền phát hiện mình đã xuyên vào một thế giới ABO, trở thành… chính “Diệp Nịnh”, nhưng là một Beta tai tiếng nhất giới streamer. Cả mạng đều biết “Diệp Nịnh Beta”: gây chuyện vô nghĩa, chọc tức khắp nơi, bám nhiệt người nổi tiếng, đặc biệt là thích cố […]
0.0 58 Chương
Bách Hợp · Đang thịnh hành

Xuyên Thành Kẻ Tồi Tệ Hiếu Thảo Mù Quáng A Thời Cổ Đại

“Xuyên Thành Kẻ Tồi Tệ Hiếu Thảo Mù Quáng Ở Thời Cổ Đại” là một câu chuyện bách hợp – xuyên không đầy tính châm biếm xã hội phong kiến, được chắp bút bởi tác giả Lạc Tiểu Phái. Kỷ Hoan (季欢) chỉ ngủ một giấc, tỉnh dậy đã thấy mình xuyên vào một quyển […]
0.0 138 Chương
Ảnh bìa của Chồng Tôi Là Ma Vương Hủy Diệt Thế Giới
Full
Tiên Hiệp · Đang thịnh hành

Chồng Tôi Là Ma Vương Hủy Diệt Thế Giới

Giữa cuộc sống thanh bình nơi thôn xóm, Tần Oanh Nhiên luôn tin rằng đời mình sẽ trôi qua êm ả. Nàng là con gái của một thầy giáo, nên duyên vợ chồng với một thư sinh hiền hòa, cả hai tuy không giàu sang nhưng lại thấu hiểu, nhường nhịn nhau, lúc vui lúc […]
0.0 166 Chương
Ảnh bìa của Sai Lầm Cấp Thấp – Vị Bặc 880
Full
HE · Đang thịnh hành

Sai Lầm Cấp Thấp – Vị Bặc 880

Từ một cuộc giao dịch định đoạt số phận, An Niên bước vào đời Kỷ Ương Nam khi mới mười tuổi, trở thành “con dâu nuôi từ bé” bị buộc phải trưởng thành sớm. Là một Omega cấp thấp lớn lên từ khu ổ chuột, cậu dốc hết lòng để làm tròn vai trò người […]
0.0 95 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...