🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 66: Bạn trai

Tần Xán hoảng sợ.

Một người hiếm khi bộc lộ cảm xúc, vậy mà khi khóc lại có thể khiến người khác luống cuống như thế.

Tiếng khóc của Tạ Dĩ Tân gần như thinh lặng, chỉ có hơi thở anh là dồn dập, như thể không tài nào lấy lại nhịp được.

Anh quay mặt đi không nhìn vào Tần Xán, ánh mắt mông lung không có tiêu cự cứ nhìn mãi về phía xa——như thể chẳng hề nhận ra mình đang khóc.

Nhưng chính kiểu khóc im lìm này lại càng khiến người ta kinh sợ hơn.

"Tạ Dĩ Tân..."

Tần Xán cảm giác tim mình như ngừng đập trong một chốc, vội vàng đưa tay lau nước mắt cho anh: "Sao thế? Đừng khóc... đừng khóc mà... Là vì em không cho anh sờ sao?"

Nước mắt của Tạ Dĩ Tân vẫn không ngừng tuôn rơi, ướt đẫm mu bàn tay Tần Xán.

"Em không có ý đó đâu, lúc nãy em chỉ là——"

Tần Xán thật sự rối trí, luống cuống đến mức không kịp suy nghĩ. Cậu tháo ngay cúc áo sơ mi của mình, trong cơn hoảng loạn, cậu túm lấy tay Tạ Dĩ Tân đặt lên ngực mình, còn cố tình chọn chỗ múp múp nhất rồi ép mạnh xuống phần cơ bắp rắn chắc: "Đây, cho anh sờ, bây giờ sờ đi, sờ thoải mái luôn nha."

Nhưng Tạ Dĩ Tân vẫn khóc như thể không nghe thấy lời cậu nói.

Tần Xán bắt đầu cảm thấy việc cho sờ có lẽ chẳng còn tác dụng gì nữa, cậu bèn dứt khoát ôm lấy Tạ Dĩ Tân, áp sát ngực mình vào mặt anh: "Vậy ôm ôm nhé? Hửm? Anh muốn ôm bao lâu thì ôm bấy lâu, đừng khóc nữa, nói với em một lời thôi được không?"

Cậu cảm nhận được cơ thể Tạ Dĩ Tân đang run rẩy.

Tần Xán bối rối ôm chặt anh, luôn có cảm giác rằng Tạ Dĩ Tân sắp đứng không vững nữa. Cuối cùng, cậu quyết định bế anh lên đưa vào phòng ngủ, đặt anh xuống giường.

Tạ Dĩ Tân co ro nằm đó, nước mắt vừa được Tần Xán lau đi lại tuôn rơi.

Giống như cảm xúc dồn nén quá lâu bỗng dưng vỡ òa, anh không thể nào kìm nén được nữa, hoàn toàn lạc trong thế giới của riêng mình, gần như không còn cảm nhận được gì từ xung quanh nữa.

Lúc này Tần Xán mới nhận ra, Tạ Dĩ Tân không phải vì không được sờ ngực mà khóc, chắc chắn là vì lý do khác.

Tình trạng của anh bây giờ giống hệt như lần trước khi anh ngủ mê man ở Edinburgh. Chỉ khác là lần này anh mở mắt, nhưng nước mắt cứ tuôn không ngừng khiến Tần Xán nhìn mà lòng quặn thắt, đau đến mức khó thở.

Cậu không biết phải làm gì, chỉ biết tiếp tục áp mặt Tạ Dĩ Tân vào ngực mình: "Lúc nãy em không có hung dữ với anh mà, đừng khóc nữa, đàn anh à... Anh nhìn em đi, sờ em một cái được không? Chẳng phải anh thích sờ em nhất sao?"

Từ trước đến giờ, luôn là Tạ Dĩ Tân mè nheo mặc cả đòi cậu cho ôm ấp thêm chút nữa. Đây là lần đầu tiên Tần Xán chủ động dâng hàng tận cửa, chỉ mong Tạ Dĩ Tân sờ hay cắn cũng được, có lột da cậu hay hút cho sưng phồng cũng chẳng sao.

Nhưng lúc này, dường như ý thức Tạ Dĩ Tân đã không còn tỉnh táo.

Chỉ khi Tần Xán gọi 'đàn anh', anh mới khẽ mấp máy môi, lông mi run rẩy trong câm lặng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...