🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 59: Không phải của tôi

Tạ Dĩ Tân ngủ mê mệt mãi đến chiều mới tỉnh dậy.

Toàn thân anh nhức mỏi, kiệt sức như thể vừa trải qua một trận cuồng phong.

Dù đêm qua cả hai đã vất vả đến khuya, nhưng may mà Tần Xán vẫn tràn đầy sinh lực. Trước khi ngủ cậu còn ôm lấy Tạ Dĩ Tân cùng đi tắm nên bây giờ ít ra anh vẫn cảm thấy dễ chịu.

Trong những chuyện như thế này thì khó mà bảo một chàng trai trẻ dừng lại khi còn đang cao hứng. Sáng sớm tỉnh dậy, Tần Xán cứ cọ vào sau lưng Tạ Dĩ Tân, muốn vuốt ve xà nẹo thêm chút nữa.

Nhưng Tạ Dĩ Tân đã khéo léo từ chối.

Anh chỉ ngón trỏ chọt nhẹ lên ngực Tần Xán tạo ra khoảng cách giữa hai người rồi anh khàn giọng nói: "Lứa Daf-2 đột biến* mà em nuôi cần phải chuyển đi trong sáng nay."

Tần Xán trầm tư trong giây lát, đáp: "... Đúng là thế thật."

Đời sống của dân nghiên cứu là như vậy đấy.

Dĩ nhiên Tạ Dĩ Tân cũng có chút tư lợi khi nhắc việc này, bởi anh biết nếu cứ tiếp tục để Tần Xán ôm mình thêm vài giây nữa thì rất có khả năng cả hai sẽ kìm lòng không đậu mà cà súng toẹt lửa thêm một lần nữa.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, anh thấy bầu trời âm u.

Bây giờ đang đầu thu, đáng lẽ đây là lúc thời tiết mát mẻ dễ chịu nhất, nhưng Tạ Dĩ Tân không hề thích mùa thu ở London.

Mưa quá nhiều, và mỗi lần mưa lại khiến không khí thêm phần lạnh lẽo. Sau vài cơn mưa, mùa thu chuyển mình một cách lặng lẽ sang mùa đông mà không để ai phát giác.

Chiều hôm đó khi đến phòng thí nghiệm, Tạ Dĩ Tân phát hiện có thêm một kính hiển vi mới cạnh bàn thí nghiệm của mình.

Dãy bàn này vốn dành cho hai đến ba người sử dụng, nhưng do vị trí cách xa tủ lạnh và máy ly tâm, lại thêm việc Tạ Dĩ Tân thích làm việc một mình để tránh bị quấy rầy, nên anh đã quen làm việc một mình ở đây.

Anh nhìn chằm chằm vào chiếc kính hiển vi rồi chau mày.

Đang định với tay lấy một chai thuốc thử trên kệ, vừa ngước mắt lên, anh bỗng nhận ra có người đứng ngay sau lưng mình từ lúc nào không hay.

"Chào anh ạ, anh Tạ."

Tạ Dĩ Tân thoáng giật mình đến cứng người.

Hạ Gia Trạch tách rời từng từ khi gọi 'anh Tạ', nhấn nhá nhẹ chữ 'Tạ', rồi lại làm chữ 'anh' như nặng thêm.

Tạ Dĩ Tân nhìn chằm chằm vào mặt Hạ Gia Trạch, tay anh siết chặt chai thuốc thử trên kệ mà không phát ra một tiếng động.

Hạ Gia Trạch đứng trước mặt thẳng thắn nhìn vào mắt anh, vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc nào.

Ngay lúc đó, Tần Xán và Hác Thất Nguyệt cũng bước vào ngay sau Hạ Gia Trạch.

Nhìn từ nhóm này thì có lẽ mọi người vừa dẫn Hạ Gia Trạch đi tham quan thiết bị và phòng ốc trong phòng thí nghiệm rồi vô tình gặp Tạ Dĩ Tân ngay khi trở về đây.

Không ai nói gì, không khí ngột ngạt đến mức cả cô nàng Hác Thất Nguyệt vốn vui vẻ cũng cảm thấy khó chịu.

"Anh Tạ, anh đến rồi ạ!" Cô nàng cố cười xòa, chà xát hai tay như muốn phá tan bầu không khí rồi giới thiệu với Tạ Dĩ Tân: "Đây là sinh viên trao đổi đến từ trường Đại học S, tên là——"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...