🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 57: Nhận hay không

Lúc Tần Khả Vi và David rời đi thì đã hơn chín giờ tối.

Tần Xán tiễn hai người xuống lầu rồi quay lại căn hộ thì thấy Tạ Dĩ Tân đã dọn bàn gần xong.

Tên bàn chỉ còn lại vài bộ đồ ăn và một phần bánh kem nhỏ.

Tần Xán nhìn Tạ Dĩ Tân, đứng sững trước cửa vài giây rồi nhanh chóng giả vờ như không có gì xảy ra: "À, em ăn tối no quá nên để em rửa bát cho, tiện thể tiêu hóa một chút..."

Tạ Dĩ Tân điềm đạm đáp: "Anh đã bỏ bát vào máy rửa bát rồi."

Tần Xán: "..."

Hai người tiếp tục nhìn nhau vài giây, không gian im ắng đến mức có thể nghe rõ được cả tiếng kim rơi.

Tần Xán hít một hơi thật sâu, cuối cùng không nhịn được nữa mà nói: "Thật sự không phải em chủ động nói với mẹ đâu."

Tạ Dĩ Tân im lặng.

Tần Xán gãi đầu: "Mẹ tự đoán ra thôi, tại em... em không giấu được."

Cảm giác yêu thích quả thật khó mà giấu đi. Khi kể với mẹ về bữa tiệc sinh nhật này, cậu đã nói nguyên văn rằng: "Anh ấy là một đàn anh trong phòng thí nghiệm, cũng là bạn rất thân của con, lại nấu ăn rất ngon nữa nên sinh nhật năm nay bố mẹ đến cùng ăn với bọn con được không?"

David thì tin, nhưng Tần Khả Vi thì nhạy bén hơn nhiều——bà dễ dàng nhận ra sự ngại ngùng hiếm hoi trên mặt cậu và nụ cười không thể giấu nổi trong ánh mắt cậu.

Sau một loạt câu hỏi kiểu "Đàn anh nào mà thân thiết đến mức nấu cho con cả bàn tiệc nhân dịp sinh nhật?" của mẹ, Tần Xán chẳng còn cách nào ngoài cắn răng thừa nhận mối quan hệ thật sự của hai người.

"Mặc dù đó là lỗi của em vì đã lỡ lời, nhưng anh cũng thấy rồi đấy, bố mẹ em rất thích anh mà."

Tần Xán cố gắng phân bua, cuối cùng đưa mắt lảng tránh để đổi chủ đề: "Ơ kìa, trong túi này có gì thế nhỉ? Để em xem nào... ồ, hình như là quà mẹ mang tới cho em."

Cách lảng tránh này thật sự rất sượng.

Thế nhưng sau vài giây im lặng, Tạ Dĩ Tân cũng không tiếp tục truy cứu, chỉ nói: "Anh không chuẩn bị quà sinh nhật cho em."

Tần Xán ngẩng đầu ngạc nhiên: "Hả?"

"Anh không giỏi chọn đồ và cũng không rành sở thích của người khác." Tạ Dĩ Tân giải thích, "Nếu chọn sai quà sẽ khiến người ta mất vui."

Tần Xán thoáng sững người.

Nói không thất vọng chút nào thì chắc chắn là nói dối, nhưng cậu thật sự chẳng nghĩ nhiều nên cố trấn an anh: "Không sao đâu mà, năm nay có anh ở đây là đủ rồi, chưa kể anh còn nấu cả bàn tiệc, lại còn chịu gặp bố mẹ em nữa. Em thật sự rất vui——"

Thế nhưng ngay giây tiếp theo, Tạ Dĩ Tân bình thản ngắt lời cậu: "Thôi được rồi, thật ra anh vừa nói dối đấy."

Tần Xán: "...?"

Tạ Dĩ Tân nhìn Tần Xán một cách khó hiểu: "Anh có đọc vài bài viết nói rằng trước khi tạo bất ngờ thì nên tạo chút cảm giác hụt hẫng, để như vậy dù món quà có như thế nào thì người nhận cũng sẽ vui hơn."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...