🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 54: Hay là dùng chỗ này nhé?

"Anh Tần? Rốt cuộc bao giờ nhà hàng của bạn anh khai trương thế ạ?"

Tần Xán lơ đãng ngẩng đầu lên: "...Em nói gì cơ?"

Trong phòng trà, Hác Thất Nguyệt đang chăm chú nhìn hộp cơm của Tần Xán, vừa nuốt nước miếng vừa hỏi: "Ý là... người bạn làm cơm trưa cho anh á, khi nào mới mở tiệm ạ? Ngày nào cũng nhìn anh hộp cơm ăn sang trọng như vậy, rồi đổi món liên tục nữa, tụi em đúng là thèm muốn phát điên luôn á."

"..." Tần Xán không thể nói với hai đứa nhỏ này rằng thực ra chẳng có nhà hàng nào như vậy cả nên chỉ đành qua loa đáp, "Chắc còn phải đợi một thời gian nữa."

Hộp cơm hôm nay vẫn đầy đủ món ngon và cân bằng dinh dưỡng, do Tạ Dĩ Tân để sẵn cho cậu trong tủ lạnh của phòng trà nhưng Tần Xán lại chẳng có chút cảm giác thèm ăn nào.

——Vì hôm ấy, Tạ Dĩ Tân đã từ chối lời đề nghị gặp bố mẹ của Tần Xán.

Thật ra trước khi mở lời, chính cậu cũng không chắc chắn lắm.

Dù cả hai đã tiến xa trong mối quan hệ hơn nhiều so với các cặp đôi khác rồi, nhưng đó là vì họ từng có trải nghiệm gần gũi trong những ngày mưa từ trước.

Điều đó không có nghĩa Tạ Dĩ Tân đã sẵn sàng bước vào chuyện gặp gỡ gia đình và cùng Tần Xán tính đến tương lai xa xôi.

Chỉ là lúc đó Tần Xán không ngờ Tạ Dĩ Tân lại từ chối dứt khoát đến vậy. Khi cậu tràn đầy hy vọng đưa ra lời mời thì cậu thấy Tạ Dĩ Tân cứng đờ người, như thể muốn tránh né rồi liền dời ánh mắt đi.

Một lúc sau, Tần Xán nghe anh ấy khẽ nói: "Xin lỗi, có lẽ...anh không thể đồng ý với em được."

Thật ngu ngốc mà. Tần Xán bần thần nghĩ.

Hôm ấy cậu đúng là nông nổi quá. Dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên cậu yêu nghiêm túc, thành ra quá mơ mộng, cứ nghĩ gì là nói ngay mà chẳng thèm cân nhắc kỹ càng.

Lần này... đúng là chính cậu đã không hiểu được thế nào là giới hạn.

Đang ngẩn ngơ thì Lạc Gia Gia bước vào phòng trà trông đầy mệt mỏi.

Ngày thường thì lúc nào Lạc Gia Gia cũng xuất hiện ở phòng thí nghiệm đúng giờ với mái tóc uốn xoăn, lớp trang điểm hoàn chỉnh và mùi nước hoa thơm nức. Nhưng hôm nay cô lại buộc tóc đuôi ngựa như tổ chim đứng trước cửa phòng trà với đôi mắt thâm quầng trông rất tiều tụy.

"Chị Gia Gia?"

Hác Thất Nguyệt bị dáng vẻ của cô dọa sợ: "Sao thế chị? Sao trông chị mệt mỏi vậy ạ?"

Lạc Gia Gia vẫy tay yếu ớt: "Đừng hỏi, giờ cứ coi chị là cái xác đi."

Với dân làm nghiên cứu thì mỗi tuần sẽ có ít nhất sáu ngày cảm thấy muốn buông xuôi, mà lý do thì cũng chỉ có vài ba cái——

Hác Ngũ Chu: "Có phải đĩa nuôi bị nhiễm khuẩn không ạ?"

Hác Thất Nguyệt: "Hay là tế bào chết hết rồi?"

Thấy nét mặt 'chị đây đã chết rồi' của Lạc Gia Gia, Tần Xán cũng không kìm được mà đoán: "Sau khi ly tâm thì đổ nhầm phần dịch cần dùng rồi?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...