🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2: Chương 2

Đêm trước đó là Nguyên Tiêu.

Ta mặc y phục cung nữ trốn ra cung dạo hội hoa đăng, nhất thời bị sự náo nhiệt và thú vị trên phố làm cho quên cả thời gian.

Đến khi ta hồi cung đi ngang qua Ngự Hoa Viên, bất ngờ bị Triệu Huyên từ đâu xông ra kéo vào trong sơn giả.

“Giúp ta.”

Hắn lúc đó nắm chặt vai ta cầu khẩn, trên mặt ửng đỏ đổ mồ hôi, cổ họng đau đớn gân xanh nổi rõ.

Ta vội nói: “Đừng hoảng, ta đi tìm thái y!”

Chưa kịp bước chân thứ hai, Triệu Huyên đã ấn ta lên vách đá, cúi đầu hôn xuống.

Ta vừa kinh ngạc vừa sợ hãi giãy giụa, nhưng hắn chỉ dùng một tay dễ dàng giữ chặt hai cổ tay ta, giơ cao l3n đỉnh đầu.

“Cứu ——!”

Trong lúc tuyệt vọng, ta nghe thấy tiếng bước chân đến gần, lập tức kêu cứu. Nhưng vừa thốt ra một tiếng liền bị Triệu Huyên bịt miệng lại.

Hắn cất giọng khàn khàn: “Ta bị hạ dược, nếu ngươi chịu cứu giúp, ngày sau ta nhất định nghênh ngươi vào cửa.”

Ta không chịu.

Nhưng đã quá muộn, tiếng bước chân xa dần, dược hiệu của Triệu Huyên đã phát tác hoàn toàn, hắn mất hết lý trí.

Ta chưa từng thấy Cửu hoàng huynh như vậy bao giờ, ngày thường hắn luôn luôn y quan chỉnh tề, hung ác nham hiểm đầy uy áp.

Vây cánh sợ hắn, trăm quan kính hắn.

Hắn cũng không bao giờ biểu lộ hỉ nộ, dù đang thịnh nộ cũng có thể nở nụ cười dịu dàng. Ngay cả những nô tài hầu hạ bên cạnh nhiều năm cũng không thể hoàn toàn hiểu rõ sở thích của hắn.

Nhưng lúc này, y phục hắn xộc xệch, hung hãn bức người.

Hệt như dã thú trong rừng, hận không thể nghiền xương ta nuốt vào bụng, tham lam hết lần này đến lần khác cướp đoạt.

“Ngươi so với thứ thuốc này còn khiến lòng ta loạn hơn.”

Khi kết thúc, Triệu Huyên ghé vào tai ta nói nhỏ, rồi lại cắn một cái vào cổ ta.

Lúc hắn sức cùng lực kiệt nghỉ ngơi, ta không kịp để ý đôi chân run rẩy, vội vàng mặc quần áo rồi vừa lăn vừa bò trốn đi.

Hai ngày sau đó, ta không bước chân ra khỏi Tà Nguyệt Điện, sợ Triệu Huyên tỉnh lại sẽ phát hiện người đêm đó là ta.

Rốt cuộc, cả cung đều cho rằng ta là Thập Nhị hoàng tử.

Không ai biết, ta là nữ nhi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...