🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 727: Hạ Quý Thần là… Hạ Dư Quang? (37)

Ngay sau đó, cửa nhà được mở ra, một cô gái trẻ vội vàng chạy ra cửa chính.

Nhìn cách ăn mặc thì có lẽ đây là người giúp việc của gia đình chú Hạ.

Có lẽ chỉ mới thuê trong mấy năm nay nên Quý Ức không biết. 

"Chào cô, xin hỏi cô tìm ai?" - Trước sân lớn của nhà họ Hạ, người giúp việc vì chạy vội nên khi ra đến nơi, cô ấy vừa nói vừa thở mạnh.

"Tôi tìm..." - Quý Ức không rõ chú Hạ và dì Hạ có còn nhớ mình không, nhưng đến năm ngoái, cô vẫn còn liên lạc với Hạ Dư Quang, cô dừng lại một chút rồi nói tiếp: "... Hạ Dư Quang".

Lúc người giúp việc nghe người cô muốn gặp, cô ấy rất kinh ngạc: "Cô tìm đại thiếu gia?" 

Quý Ức không nghĩ quá nhiều, cô gật đầu: "Đúng thế".

Người giúp việc không nói gì, ánh mắt nhìn Quý Ức cũng trở nên khác lạ.

Quý Ức không biết có phải do mình nhạy cảm quá hay không, cô cảm thấy phản ứng của người giúp việc cứ như ẩn chứa điều gì, cô nhíu mày, thấy cô ấy không có ý định nói tiếp, cô lại hỏi: "Anh Dư Quang có nhà không?" 

Nghe Quý Ức hỏi, người giúp việc không trả lời Quý Ức mà lại hỏi một vấn đề khác: "Xin hỏi, cô là bạn của đại thiếu gia sao?"

"Đúng thế..." - Quý Ức vừa nói vừa chỉ nhà bên cạnh: "... Trước đây, đó là nhà của bà ngoại tôi, khi còn bé tôi đã quen anh Dư Quang rồi".

Quý Ức sợ người giúp việc không tin mình, cô nghĩ đến cái túi gấm trong túi, lấy nó ra: "Tôi đến tìm anh Dư Quang, một là để đưa vật này cho anh ấy, hai là có chuyện muốn hỏi..." 

Quý Ức còn chưa nói hết, người giúp việc nhìn thấy túi gấm đựng ngọc bội trong tay cô, dường như cô ấy nhận ra điều gì, cười nói: "Tiểu thư, cô đến tìm nhị thiếu gia à?"

Nhị thiếu gia? Hạ Quý Thần?

Quý Ức không nói nữa, nhíu mày. 

"Đã lâu rồi nhị thiếu gia không về nhà, chúng tôi cũng không biết hiện tại thiếu gia ở đâu..."

Người giúp việc còn chưa nói xong, Quý Ức đã vội vàng ngắt lời: "Không, không phải, cô nhầm rồi, tôi không đến tìm Hạ Quý Thần, tôi tìm anh Dư Quang".

Người giúp việc cười lắc đầu, nói cách khác: "Tiểu thư, tôi hỏi cô nhé, cô đến tìm chủ nhân của ngọc bội này đúng không?" 

Quý Ức gật đầu.

"Vậy thì đúng rồi, nhị thiếu gia mới là chủ nhân của ngọc bội này mà..."

"Ngọc bội này là do cụ bà cho nhị thiếu gia, nhị thiếu gia và đại thiếu gia là sinh đôi, hai người giống nhau như đúc, có lẽ cô nhầm nên mới nghĩ ngọc bội là của đại thiếu gia..." 

Người giúp việc nói một câu rất dài, thấy sắc mặt Quý Ức có vẻ là lạ, cô ấy tưởng Quý Ức lúng túng nên vội vàng an ủi: "... Nhưng mà tiểu thư à, tôi nghe cụ bà nói, trước đây rất nhiều người nhầm nhị thiếu gia và đại thiếu gia..."

Quý Ức không biết người giúp việc đang nói chuyện gì, cô chỉ biết cô ấy đang nói gì đó, nhưng lại không biết là cô ấy đã nói xong hay chưa. Sau khi hiểu được câu "Nhị thiếu gia mới là chủ nhân của miếng ngọc bội này", cô lẩm bẩm: "Cô vừa nói gì?"

Người giúp việc tưởng Quý Ức không hiểu được ý của mình, nên giải thích: "Tôi nói, đại thiếu gia và nhị thiếu gia là sinh đôi, nên thường xuyên..." 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...