Sau một đêm, những tin đồn về việc Quý Phi thất sủng biến mất sạch sẽ.
Từng rương thưởng ban không đếm xuể được khiêng vào cung, Hoàng đế cũng không còn lui tới chỗ Hoàng hậu nữa. Mỗi khi xong việc triều chính, hắn chỉ ở lại cung của Quý Phi.
Vịt Bay Lạc Bầy
Chỉ có điều, mỗi lần Hoàng đế đến, Quý Phi lại rất thích gọi ta theo hầu.
Khi hắn cùng nàng ngâm thơ đối câu, ta đứng bên cửa sổ, che gió lạnh mà lặng lẽ mài mực, chỉ vì Quý Phi sợ lạnh nhưng cũng không thích không khí ngột ngạt.
Khi hắn cùng nàng uống rượu đối ẩm, ta đứng bên cạnh, nhúng tay vào nước lạnh rồi từng chút một nhặt hết xương cá cho nàng.
Xương cá sắc nhọn, trời lạnh tay run, khó tránh khỏi bị đ.â.m vào đầu ngón tay. Những giọt m.á.u đỏ thẫm trên nền trời đông trông đặc biệt rực rỡ.
Ta làm như không hề hay biết, đến khi mọi chuyện kết thúc, hai tay đã đầm đìa máu.
Quý Phi mất hứng, chỉ lạnh nhạt phất tay: “Thôi đi, thưởng cho ngươi ăn đi.”
Vốn dĩ nàng ta cũng chẳng có ý định ăn ngay từ đầu.
Ta cúi đầu cảm tạ, sau đó cẩn thận băng bó tay mình, rồi lại nâng chậu nước ấm đi vào.
Đúng vậy, dù ta đã trở thành cung nữ quản sự, ta vẫn hầu hạ Quý Phi rửa chân.
Vẫn quỳ trên đất, vẫn cúi đầu thấp, điều này từ đầu đến cuối chưa từng thay đổi.
Mà Hoàng đế, hắn vẫn luôn dõi theo tất cả.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?