Sự việc ngoài ý muốn này khiến Phí Khởi tức giận vô cùng.
Thiên tử nổi giận, m.á.u chảy ngàn dặm.
Dụ Tần – kẻ đầu sỏ gây ra chuyện – bị lăng trì xử tử.
Đám cung nữ tâm phúc bên cạnh Quý Phi đều được ban cho một sợi dây thừng, treo cổ trong ngục thất của Thận Hình Ty.
Còn ta, ta được vội vã thay cho một bộ y phục sạch sẽ, run rẩy quỳ dưới chân giường Quý Phi.
Hoàng đế ngồi bên mép giường, dỗ dành mỹ nhân xong, rồi lạnh lùng cất giọng đầy uy nghi:
“Là ngươi đã cứu Kiều Kiều?”
Giọng ta không lớn không nhỏ:
“Bẩm bệ hạ, là nô tỳ.”
“Ngươi tên gì?”
Ta nuốt xuống cái tên “Trần Tố Nương”, đáp:
“Phục Linh.”
“Nô tỳ, Thôi Phục Linh.”
Vịt Bay Lạc Bầy
Hắn không tỏ thái độ gì, chỉ thản nhiên nói:
“Từ nay, ngươi sẽ theo hầu Kiều Kiều, chịu trách nhiệm bảo vệ sự an nguy của nàng. Nếu nàng xảy ra chuyện gì, trẫm sẽ hỏi tội ngươi.”
Ta dập đầu thật mạnh xuống đất, trán chạm nền phát ra âm thanh giòn tan:
“Nô tỳ khấu tạ long ân.”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?