🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 34: Chương 34

Đêm đó, trong cung vang lên tiếng ai oán.

Tiếng khóc than nối tiếp không dứt.

Thái tử, kẻ đã hiểu rõ mọi chuyện, ngay sáng hôm sau được gia tộc Thẩm ủng hộ mà đăng cơ xưng đế.

Mùa xuân đến.

Cửa điện Thanh Vân đóng chặt từ lâu.

Những cánh đào rực rỡ chẳng thể bay ra ngoài, cũng chẳng ai còn nhớ nơi đây vẫn còn một Dung phi.

Mãi đến khi cận kề cái chết, ta mới gặp lại phu nhân Thẩm lần nữa.

Mái tóc bà khi trước đã lốm đốm bạc, giờ đây trắng xóa.

Thẩm Lê có ba phần giống bà, còn bảy phần còn lại giống tướng quân Thẩm—người mà ta từng trông thấy từ xa, khi tiễn Cố Hành ra trận.

Giọng bà điềm tĩnh:

“Ngươi làm được rồi. Khi ngươi đến tìm ta, xin ‘Mộ Giai Mị’, ta còn nghĩ ngươi không sống nổi đến ngày thứ hai sau khi nhập cung.”

Ta gầy gò như một bộ xương khô, tóc cũng gần như rụng sạch.

Chỉ có thể cười bất đắc dĩ, chỉ vào Phục Âm, kẻ đang khóc nức nở bên cạnh:

“Mang nàng ta đi đi. Trước đây, lúc đi tìm hài cốt của ca ca mình, nàng ta còn tranh giành với ta nữa kìa.”

“Có chút ngu ngốc, đến xương cốt ca ca mình và phu quân kẻ khác cũng phân biệt không ra. Nhưng được cái biết nghe lời, không gây phiền phức. Đừng chê nàng ta.”

Phu nhân Thẩm khẽ gật đầu:

“Ta biết rồi.”

Lúc bà rời đi, hoàng hậu dẫn theo tiểu hoàng đế bước vào.

Nay hắn đã hiểu chuyện, phong thái đã có chút đế vương, thế nhưng vẫn giống hệt ngày trước, gọi ta một tiếng:

“Nương nương.”

Hoàng hậu cũng khẽ gọi:

“Phục Linh.”

Vịt Bay Lạc Bầy

Ta đã có chút hoảng hốt, khẽ lắc đầu:

“Không, ta không phải Phục Linh.”

“Ta là Tố Nương… Ta là Trần Tố Nương…”

“Là người nhà họ Trần ở hẻm Bát Giác, thành Lam…”

“Phu quân ta họ Cố…”

“Chúng ta thanh mai trúc mã, quen biết từ thuở nhỏ…”

“Hắn từng nói… hắn sẽ trở thành đại tướng quân…”

Ta càng nói càng loạn, phát hiện có rất nhiều điều chẳng thể cất thành lời.

Chỉ có thể nói ra duy nhất một câu mà ta muốn nói nhất:

“Nương nương, ta muốn về nhà…”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...