Trong đại điện, tiếng thở dài vang lên không dứt. Ta cũng không biết mình đã quỳ bao lâu, mãi đến khi Phục Âm mắt đỏ hoe đỡ ta đứng dậy.
Thế nhưng ta lại bật cười: “Khóc gì chứ? Chẳng phải mọi chuyện sắp kết thúc rồi sao?”
Đêm hôm đó, ta đứng ngoài cung môn, tự tay nghênh đón Phí Khởi trở về, đối với hắn lại càng dịu dàng chủ động hơn bao giờ hết.
Vịt Bay Lạc Bầy
Vì thế, trước khi chìm vào giấc ngủ, hắn vẫn ôm chặt ta, gọi khẽ tên ta:
“Phục Linh, Phục Linh…”
Nhưng ta tên là Trần Tố Nương.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?