🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 99: Tần Kiệt vỗ mạnh một cái.

Tần Kiệt nhắn tin hồi âm.  

 

Chúc mừng Uông Sảng.  

 

 

Cuối cùng, đợi ngày khác có thời gian sẽ hẹn gặp Uông Sảng và Tạ Quan Lâm, cùng nhau ăn uống một chầu.  

 

 

Uông Sảng nhanh chóng gửi tin nhắn đồng ý.  

 

 

Tần Kiệt đóng ứng dụng nhắn tin, rảo bước về phía rừng đào.  

 

 

Tiện thể gọi điện thoại cho Tần Tuyết.  

 

 

“Tuyết Nhi, em đang ở đâu thế?”  

 

 

 

“Em đang trong phòng ký túc xá! Sao thế? Anh về rồi à?”  

 

 

“Ừ, anh đang ở rừng đào nè, em xuống đây một chút đi!”  

 

 

“Bây giờ đã bảy giờ rồi, trời tối lắm, lại lạnh nữa, đến rừng đào làm gì? Anh có việc gì thế, đến vườn dâu không được sao?”  

 

 

“Không được, ngay bây giờ, ở rừng đào là thích hợp nhất!”  

 

 

“Chuyện gì mà phải đến tận vườn đào thế?”  

 

 

 

“Em đoán xem?”  

 

 

“Em đoán không ra! Anh cứ nói thẳng đi!”  

 

 

“Anh mua quà cho em! Em mà không đến, anh tặng cho người khác đó nha!”  

 

 

“Hả? Không được tặng, em đi xuống ngay đây!”  

 

 

“Anh đang chờ em đó!”  

 

 

Tần Kiệt cúp máy, mỉm cười.  

 

 

Ha ha ha  

 

 

Cô bé này, tối nay xem em chạy đi đâu!

 

Nhưng mà---  

 

Giây tiếp theo, chuông điện thoại Tần Kiệt đột nhiên vang lên.  

 

 

Là Tần Tuyết gọi tới.  

 

 

"Tuyết Nhi à, em đến chưa?"  

 

 

"Kiệt Tử, em suýt chữa quên mất, em... đến rồi, không đi nữa. Đồ trang sức, mai anh đi thi thì đưa cho em nhé. Yêu anh. Ngủ ngon!"  

 

 

Lạch cạch~  

 

 

Tần Tuyết đã cúp điện thoại.  

 

 

Tần Kiệt vẫn chưa kịp nói một lời nào mà cô ấy đã cúp máy rồi.  

 

 

Cả người anh mông lung mịt mờ.  

 

 

Không phải đã nói là đến rừng hoa đào rồi sao?  

 

 

Nếu đến rồi, có thể chim chuột, ngắm trăng với nhau.  

 

 

Nhầm, không đúng, hôm nay không có trăng sáng.  

 

 

Thôi thì không có trăng sáng, nhưng em hứa với anh là sẽ đến, sao lại nuốt lời rồi?  

 

 

Cố ý nhử anh hả?  

 

 

Ôi~  

 

 

Tần Kiệt thở dài một hơi, cúi đầu nhìn thoáng qua, anh bất đắc dĩ đi về kí túc xá.  

 

 

Cả đêm nay, anh nằm trên giường nghe nhạc cả buổi tối.  

 

 

Kinh đô Onenigten.  

 

 

Vừa nằm vừa nghe, anh dần dần tiến vào mộng đẹp.  

 

 

Trong mơ, trước ánh trăng sáng, anh và Tần Tuyết muốn làm gì thì làm cái đó.  

 

 

Cuộc sống thật tươi đẹp và hạnh phúc.  

 

 

Bỗng nhiên, anh thấy có một con muỗi bay qua.  

 

 

Giữa mùa đông rồi, sao còn có muỗi chứ?  

 

 

Không phải chứ.  

 

 

Trong lúc do dự, con muỗi chích một phát lên cổ anh.  

 

 

Ui chao, ngứa quá đi.  

 

 

Con muỗi đáng chết này.  

 

 

Tần Kiệt vỗ mạnh một cái.  

 

 

Bốp~  

 

 

Úi, đau quá đi!  

 

 

Lời vừa buông xuống, anh trở mình trèo xuống giường.  

 

 

"Ha ha~"  

Lúc này, anh nghe thấy tiếng cười lớn. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...