🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 412: Câu hỏi này rất nhảm nhí!

Không bao lâu sao, Mao Hinh đã kết thúc lời nhận xét.  

 

Sau khi đại biểu trường phát biểu vài câu, Mao Hinh liền chuẩn bị rời đi.  

 

 

“Khó khăn lắm cô Mao mới quay về trường một chuyến, chỉ nói vài câu nhận xét đã muốn đi, làm vậy có phải hơi không thỏa đáng không? Tôi đề nghị cô Mao hát tặng mười ca khúc! Xem như là báo đáp cho trường!”  

 

 

Lời này khiến mọi người thoáng chốc trở nên yên tĩnh.  

 

 

Mao Hinh, trợ lý của cô ta cùng Tôn Ngọc Phương cũng giống như vậy.  

 

 

Muốn Mao Hinh hát tặng mười bài?  

 

 

Vậy chẳng phải là nán lại rất lâu sao?  

 

 

 

Sao có thể chứ?  

 

 

“Sao hả? Cô Mao không muốn à?”  

 

 

Giọng nói kia lại lần nữa vang lên.  

 

 

Lúc này, ánh mắt mọi người đều hướng về phía phát ra âm thanh.  

 

 

“Là cậu ta?”  

 

 

 

“Cậu biết à?”  

 

 

“Không phải là người sáng lập chuyển phát nhanh Ngũ Kiếm Khách sao?”  

 

 

“Chính là cậu ta, Tần Kiệt!”  

 

 

“Ừm, ngồi bên cạnh là Trương Lâu, đồng nghiệp của cậu ta!”  

 

 

Đám học sinh mồm năm miệng mười thảo luận.  

 

 

Tôn Ngọc Phương nhíu chặt mày.  

 

 

Không hiểu nổi Tần Kiệt nói vậy vào lúc này là có ý gì.  

 

 

Mao Hinh đã nhận xét một lúc lâu, sớm mệt mỏi lắm rồi.  

 

 

Hiện tại Tần Kiệt còn gây chuyện, là muốn làm gì?  

 

 

“Cậu là ai?”, một lúc lâu sau, Mao Hinh mới lên tiếng hỏi.  

 

 

“Tôi là nhà tài trợ của cô! Cô Tôn không nói với cô à?”, Tần Kiệt nói.  

 

 

Lời này của anh khiến tất cả mọi người có mặt tại hiện trường sợ ngây người.  

 

 

“Nhà tài trợ? Có ý gì?”  

 

 

“Không biết! Tần Kiệt trở thành nhà tài trợ của đại minh tinh Mao Hinh từ lúc nào vậy chứ?”  

 

 

“Lâu béo, cậu rất thân với Tần Kiệt, cậu biết không?”  

 

 

“Không biết, chưa từng nghe qua chuyện này!”  

 

 

…  

 

 

Sau đó, đám sinh viên dần yên tĩnh lại, nhìn về phía Mao Hinh, muốn xem cô ta nói như thế nào.  

 

 

“Cậu nói cậu là nhà tài trợ của tôi?”, Mao Hinh nhíu mày: “Ý cậu là cậu đã bỏ ra số tiền năm mươi ngàn tệ?”  

 

 

“Năm mươi ngàn tệ?”, Tần Kiệt nhìn chằm chằm vào Tôn Ngọc Phương: “Cô Tôn, cô không nói rõ với cô Mao à?”  

 

 

“Tôi…”, Tôn Ngọc Phương ấp úng, không biết nên nói như thế nào.  

 

 

“Ngọc Phương, đã có chuyện gì?”, Mao Hinh hỏi.  

 

 

“Cậu ta chi ra một trăm ba mươi ngàn tệ!”, Tôn Ngọc Phương kề sát tai Mao Hinh: “Trong đó, tám mươi ngàn tệ là để dùng cho cuộc thi biện luận!”  

 

 

“Còn năm mươi ngàn tệ là phí nhận xét cho cuộc thi hát!”  

 

 

“Hóa ra là vậy!”, Mao Hinh giật mình: “Tôi đã hiểu rồi! Tổng cộng có một trăm ba ngươi ngàn tệ! Trong đó năm mươi ngàn tệ là phí nhận xét cho cuộc thi hát, tám mươi ngàn tệ là phí tài trợ cuộc thi biện luận”.  

 

 

“Nếu đã là tài trợ, vậy thì có liên quan gì đến tôi! Thế nên tôi cho rằng mình không cần phải hát! Thật ngại quá, hôm nay tôi rất mệt, ngày mai còn phải tham gia cuộc thi biện luận, xin phép về nghỉ trước!”  

 

 

Nói xong, Mao Hinh liền muốn rời đi.  

 

 

“Cô nổi tiếng lắm hả?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

 

“Hả?”  

 

 

Mao Hinh không hiểu ý của Tần Kiệt.  

 

 

Cô ta nổi tiếng lắm sao?  

 

 

Nếu không nổi tiếng, sao có thể được thầy trò trường Đại học Công Nghiệp Hồ nhiệt liệt hoan nghênh như vậy.  

 

 

Câu hỏi này rất nhảm nhí!  

 

 

“Cậu không biết à?”  

 

 

“Cô cũng đâu phải nhân vật lớn có thể thúc đẩy xu thế phát triển của xã hội, vì sao tôi phải biết cô là ai?”, Tần Kiệt nói.  

 

 

Mao Hinh: “…”  

 

 

Cô ta nhìn thật sâu vào mắt Tần Kiệt, nhớ rõ dáng vẻ của anh, sau đó xoay người rời đi, không thèm nói lấy một câu.  

 

 

Thoạt nhìn có vẻ là đang tức giận.  

Nhìn thấy một màn như vậy, đám sinh viên đều ngơ ngác. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...