🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 116: Nhà anh rất lớn sao?"

Khi Tần Kiệt về đến nhà, bố Tần và mẹ Tần đang xem TV.  

 

"Bố, mẹ, gọi con về gấp như vậy có chuyện gì sao?", Tần Kiệt đóng cửa lại, cởi giày rồi bước tới.  

 

 

"Kiệt Tử, tính toán ngày tháng, nhà chúng ta đã 3 năm không về quê rồi. Tết năm nay, nhà chúng ta về quê một chuyến nhé, thứ nhất để thắp cho ông bà nội con một nén hương, thứ hai nhân tiện chúc tết cô dì chú bác con! Con thấy thế nào?"  

 

 

Bố Tần nghiêm túc nhìn vào Tần Kiệt.  

 

 

Kể từ lần trước, bác hai trai và bác hai gái đến nhà anh vay tiền, bị Tần Kiệt vạch trần âm mưu, sau đó đuổi đi, nhà bọn họ đã không qua lại với nhà bác hai nữa.  

 

 

Sau đó, còn nghe nói rằng sau khi bác hai trai bác hai gái về quê nói xấu nhà Tần Kiệt.  

 

 

 

Nói cái gì mà có chút tiền liền quên mất người thân, là cái đồ vô lương tâm bla bla.  

 

 

Tóm lại, có lời gì khó nghe thì nói cái đó.  

 

 

Bố Tần đã rất tức giận trong một thời gian dài.  

 

 

Hôm nay bố Tần chủ động nhắc đến chuyện này, Tần Kiệt biết rằng bố Tần hẳn là còn đang canh cánh trong lòng về chuyện nhà bác hai.  

 

 

Nếu chuyện này không được giải quyết êm đẹp, bố Tần sẽ luôn có một nút thắt trong lòng không thể gỡ ra được.  

 

 

 

Tần Kiệt trùng sinh một kiếp, đương nhiên có thể hiểu được đạo lý này.  

 

 

"Con không có vấn đề gì! Bố định khi nào về?", Tần Kiệt hỏi.  

 

 

"Nếu đã là đi chúc tết, đương nhiên là mùng 1 Tết rồi!", bố Tần nói.  

 

 

"Được, mùng 1 Tết, con cùng hai người về!", Tần Kiệt liền đồng ý.  

 

 

"Được, đây mới là con trai của Tần Chính tôi chứ! Ha ha~", bố Tần mỉm cười.  

 

 

Sau khi vỗ vỗ vào vai Tần Kiệt mấy cái, bố Tần hài lòng đứng dậy đi vào phòng sách.  

 

 

"Mẹ, bố con ông ấy..."  

 

 

"Bố con ấy à, cả đời này ông ấy coi trọng tình cảm anh em nhất. Sau sự việc lần trước, ông ấy vẫn luôn không được vui cho lắm. Có khúc mắc trong lòng. Con đồng ý về với ông ấy là đúng. Lần này sau khi về quê, con phải nhớ kĩ, bất kể bác hai trai bác hai gái có quở trách con như thế nào, con đều phải nhịn cho mẹ!"  

 

 

"Ừm, được, con biết rồi. Mẹ còn chuyện gì muốn dặn dò con nữa không?", Tần Kiệt hỏi.  

 

 

"Ừ...", mẹ Tần dừng một chút: "Kiệt Tử, mẹ nghe nói rằng sau khi ra ngoài xã hội, bạn gái rất khó tìm. Bây giờ con vẫn chưa tốt nghiệp, phải tranh thủ tìm dần đi! Thiếu tiền, con cứ nói với bố mẹ một tiếng! Bố mẹ cho con!"  

 

 

Tần Kiệt: "..."  

 

 

Gọi anh về, bàn chuyện bạn gái, e rằng mới là mục đích chính của bố mẹ.  

 

 

"Kiệt Tử, con ngây ngốc cái gì vậy? Lời mẹ nói, con có nghe vào không?"  

 

 

"Ừm, con, con nghe rõ rồi. Để đi học lại rồi nói nhé!”  

 

 

"Đúng đó, con gái ở đại học đều rất đơn thuần! Sau khi bước vào xã hội, suy nghĩ sâu xa hơn nhiều!"  

 

 

"Mẹ, con biết rồi. Đến lúc đó, con nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để tìm một đứa con dâu cho mẹ!"  

 

 

"Mẹ đợi tin tốt từ con đó! Đi nghỉ đi, mẹ đi nấu cơm!"  

 

 

"Để con nấu cho?"  

 

 

"Một đứa trẻ như con, biết nấu cơm gì chứ? Nghỉ ngơi đi!"  

 

 

Tần Kiệt: "..."  

 

 

Anh vô cùng bất lực.  

 

 

Ban nãy mới nói muốn anh nhanh chóng tìm bạn gái, chớp mắt một cái lại nói anh là đứa trẻ.  

 

 

Anh còn bé bỏng ở đâu chứ?  

 

 

Cúi đầu xuống, không nhỏ mà.  

 

 

Haizz.  

 

 

Bỏ đi, nếu mẹ đã muốn đích thân xuống bếp thì thôi vậy, đúng lúc anh đang muốn nghỉ ngơi một lát.  

 

 

Tần Kiệt bước vào phòng, bắt đầu lên mạng.  

 

 

Reng reng reng!  

 

 

Đột nhiên, chuông điện thoại anh vang lên.  

 

 

Anh lấy ra điện thoại nhìn màn hình hiển thị, là Tần Tuyết.  

 

 

"Em đến thành phố Tùy rồi, sắp ra khỏi tỉnh Sở rồi, có nhớ em không?"  

 

 

"Đương nhiên là nhớ rồi. Một ngày không gặp như xa cách ngàn thu vậy. Hay là em đừng về quê nữa, năm nay đến nhà anh ăn Tết đi!"  

 

 

"Đến nhà anh? Nhà anh rất lớn sao?"  

"Không lớn. Hai phòng ngủ một phòng khách!" 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...