Bồ Tử Liễu với Viên Kim đúng giờ chờ ở cửa đơn nguyên, theo hẹn thì hôm nay họ phải đón Dụ Hà đi bệnh viện lấy một số kết quả kiểm tra. Bác sĩ điều trị chính đã nói có lẽ không sao, nhưng trước khi có báo cáo và số liệu trực quan, mọi người không thể nào hết lo được.
Dụ Hà xuống muộn, đi cùng một người đàn ông.
Người này đội mũ lưỡi trai, quần đen hoodie đen khiêm tốn thoải mái, tóc dài chấm vai buộc đuôi ngựa thấp, chỗ xương mày dưới vành mũ xỏ khuyên màu bạc bắt mắt.
Bồ Tử Liễu sửng sốt, rõ ràng đây là Khương Hoán cô từng gặp ở thị trấn Lâm Thủy.
"Đến đây hôm qua." Dường như Viên Kim đoán được cô muốn hỏi gì, ghé tai nói nhỏ: "Đặc biệt tới gặp bạn Tiểu Du, chắc chắn là vì nhìn thấy video đám người kia chạy đến bệnh viện gây sự, không yên tâm nổi."
Bồ Tử Liễu lầm bầm "vãi chưởng".
Qua vô số dấu hiệu phát hiện hình như đàn em thân yêu của mình thật sự hẹn hò với cái anh con cưng của ống kính điện ảnh, hơn nữa bị lộ vẫn không muốn chia tay, dù cô có không đu thần tượng, không quan tâm giới giải trí, thậm chí không hề ấn tượng với Khương Hoán đi chăng nữa thì cũng rất khó giữ lý trí từ đầu đến cuối.
Cả một đường lái xe trong nơm nớp lo sợ, hàng ghế sau thi thoảng lại thì thầm nói chuyện, Bồ Tử Liễu cũng không biết có nên phân tâm mà nghe không nữa.
Giữa đường thả Viên Kim xuống một ngã tư, Dụ Hà hỏi: "Hôm nay anh có lịch trình gì không?"
"Cậu ta đi đón cô Kiều." Bồ Tử Liễu tìm lại mạch suy nghĩ bình thường: "Hôm nay cô muốn qua thăm hai chú."
Dụ Hà ngớ người: "Cô tới á?"
"Sáng nay quên báo cho em." Viên Kim nhanh chóng tiếp lời, giải thích trong khi Dụ Hà đang giật mình: "Cô nói cô có một vài suy nghĩ cần bàn bạc với người nhà em."
Dụ Hà vẫn ù ù cạc cạc.
Đưa Viên Kim đi nên thời gian đến bệnh viện lại muộn hơn dự kiến một chút, Dụ Hà vội vàng đi lấy kết quả kiểm tra của Dụ Khánh Đào, không hỏi nhiều vì sao Kiều Tiểu Điệp đột ngột muốn thăm bệnh.
Lần nữa xác nhận trò hề hôm qua không ảnh hưởng gì đến sức khỏe Dụ Khánh Đào, bác sĩ điều trị chính đề nghị nghỉ ngơi thêm vài ngày là có thể ra viện theo kế hoạch ban đầu. Dụ Khánh Nguyên chỉ bong gân bình thường với bầm tím mấy chỗ không quá nghiêm trọng, bôi thuốc và chú ý không vận động mạnh là được.
Chạy đôn chạy đáo mấy nơi, sau khi lấy kết quả khám của Dụ Khánh Đào, Bồ Tử Liễu nhận được điện thoại của bạn học gọi về họp nhóm, cô đành tạm biệt Dụ Hà trước.
Khương Hoán luôn đi theo Dụ Hà, dù phóng viên có thể kéo đến bất cứ lúc nào thì anh cũng chưa từng đòi lánh mặt.
Lần này để ngăn chặn tuyệt đối người mang ý xấu đục nước béo cò, Dụ Khánh Đào ở phòng đơn.
Lúc gõ cửa đi vào Dụ Khánh Đào đã ngủ rồi, Tang Lập Tuyết đang ăn cơm. Thấy người lạ sau lưng Dụ Hà, thím lo lắng bỏ bát xuống, cảnh giác đứng dậy: "Ai thế?"
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?