🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 21: Tính một đằng ra một nẻo

Khương Hoán cởi kính râm, cụp mắt bắt tay Nghê Gia Đình, nói xong vài câu lại đeo lên. Mới hơn một tháng mà tóc trước trán anh đã dài hơn, cúi nhẹ đầu cũng chắn tầm mắt.

Người đàn ông bên cạnh Nghê Gia Đình đưa thuốc lá cho Khương Hoán nhưng anh cản lại, tỏ ý ở đây có phụ nữ, làm phó đạo diễn đưa thuốc lúng túng xin lỗi liên tục.

Phó đạo diễn luôn miệng xin lỗi, Khương Hoán chỉ cười.

Độ cong khóe môi rất lịch sự và ân cần, song không giống một nụ cười hoàn chỉnh.

"Cậu Khương, nghe danh đã lâu!" Không đưa được thuốc lá cũng không ảnh hưởng phó đạo diễn Khuất Dương hỏi thăm niềm mở: "Từ lúc duyệt dự án đạo diễn Nghê đã một mực giục bọn tôi liên lạc với Lane, ăn không ngon ngủ không yên, còn bảo Khương Hoán không nhận thì anh ấy không quay... Cuối cùng cũng chờ được cậu! Nếu không dự án này biết làm sao!"

Nụ cười của Khương Hoán nhạt đi, nhìn sang Nghê Gia Đình: "Không phải chứ? Đạo diễn Nghê."

"Đâu đến mức lố thế..." Mấy câu phó đạo diễn nói làm anh ta đỏ bừng tai, cật lực giải thích với Khương Hoán: "Tôi... Tôi muốn gửi hợp đồng phim, nhưng cũng biết cậu không thích phim tình cảm hài, cậu chưa đóng bao giờ... Ờm... Cho nên lúc Bành Tân Tranh nói cậu đồng ý gặp mặt, tôi thật sự không ngờ tới."

Khương Hoán bình tĩnh nhìn Nghê Gia Đình sau chiếc kính râm, anh ta đứng thẳng người, chân thành hơn khi nãy nhiều.

"Kịch bản, lần trước ở Lâm Thủy nói chuyện với cậu xong tôi lại thảo luận với ông Diệp, nếu ý tưởng của mọi người được thực hiện thì chắc chắn tốt hơn kế hoạch ban đầu..." Nghê Gia Đình ngập ngừng ấp úng: "Hôm qua nhận được điện thoại của chị Annie..."

Anh ta bày tỏ sự kích động của mình, từ hồi đầu gửi lời mời mà anh liên tục từ chối cho đến năm lần bảy lượt về thị trấn Lâm Thủy gặp trực tiếp, cuối cùng Khương Hoán gật đầu đồng ý đóng, không giỏi ăn nói nhưng vẫn cố rặn ra một đoạn dài.

Khương Hoán chỉ lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu, đến chỗ nói lên suy nghĩ cũng đáp lại đôi ba câu.

Trước nay anh không giỏi làm một đối tượng dốc bầu tâm sự đạt tiêu chuẩn, chỉ giả vờ tràn đầy tình cảm không chút sơ hở. Người tiếp xúc lâu ít nhiều đều cảm nhận được khả năng thấu hiểu và chia sẻ cảm xúc của Khương Hoán rất kém, gần như không có sự đồng cảm, dù trông anh có vẻ tốt tính cũng như tùy hứng nhưng lại là một tảng băng lâu năm, người bình thường chẳng thể ủ ấm.

Thấy Nghê Gia Đình vẫn miệt mài bộc bạch nỗi lòng với Khương Hoán, Khuất Dương nhớ ra việc quan trọng, ngắt lời Nghê Gia Đình trước khi anh ta đánh mất lý trí: "Đạo diễn Nghê, các bộ phận đều đang chờ quay lại cảnh cuối. Khương Hoán đã nhận lời anh, người cũng ở đây, chắc chắn không thể đi ngay đâu!"

Tiêu Minh Hủy đứng nãy giờ cũng cười nói: "Anh Nghê, diễn viên quần chúng đều đang đợi anh đấy."

"Ngại quá, thật sự ngại quá..." Nghê Gia Đình bối rối xoa tay, đi mấy bước lại lưu luyến ngoái đầu dặn Khương Hoán: "Khương Hoán cậu đừng đi! Cậu chờ chút! Cùng lắm một tiếng là xong..."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...