Mục Đường Phong, thiếu niên ôn hòa, từng cứu một con cửu vĩ hồ đang hấp hối. Không ai biết rằng hồ ly ấy chính là Tạ Hàm Ngọc, bạo quân cai trị toàn bộ Yêu giới.
Năm năm sau, trên đường vào kinh thành, Mục Đường Phong gặp một nam tử tuấn mỹ kỳ lạ — luôn xuất hiện đúng lúc cứu y, thậm chí giúp y hóa giải tình cổ, rồi thề non hẹn biển:
“Nhất sinh nhất thế, nhất song nhân.”
(Một đời một kiếp, một đôi người.)
Nhưng lời thề còn chưa kịp ấm, Mục Đường Phong đã bị hãm hại, rơi vào miệng vạn yêu.
Khi tuyệt vọng nhất, y lại thấy nam nhân mình tin tưởng đứng bên ngoài khoanh tay nhìn, rồi cười lạnh quay lưng bước đi.
Ngày gặp lại, Tạ Hàm Ngọc đang sênh ca giữa Yêu Thành, mỹ nhân vây quanh, ngay cả một ánh nhìn cũng lười bố thí cho y.
Tạ Hàm Ngọc không phải người tốt, chưa từng che giấu tính tình tàn nhẫn:
“Ta tuấn nam mỹ nữ nào chẳng thiếu?
Nếu không phải nợ ngươi chút công đức, đời nào ta để mắt tới loại phàm nhân nhiều chuyện như ngươi?”
Hắn cứu y, giúp y, thề với y… tất cả chỉ vì “trả ơn”.
Khi món nợ kết thúc, hắn lập tức đá y ra khỏi cuộc đời mình.
Nhưng… nhân quả xoay vần.
Nhiều năm sau, Tạ Hàm Ngọc mới nhận ra —
người mà hắn tưởng đã quên từ lâu,
người từng lải nhải đuổi theo sau hắn,
người bị hắn vô tình đẩy vào cái chết…
chính là người mà hắn khắc sâu đến tận xương tủy.
Lần gặp lại trong triều đình Đại Ngụy, Mục Đường Phong đã trở thành tân quý được vạn người kính trọng. Ánh mắt y bình thản, xa cách, không còn chút si tình ngày trước.
Hắn yêu thật rồi. Nhưng đã quá muộn.
1v1, song khiết, HE
Chủ thụ: Mục Đường Phong
Công: Tạ Hàm Ngọc
Linh dị – thần quái – cổ đại cung đình
Truy thê hỏa táng trường điển hình
Duyên trời tác hợp
Giả vờ báo ân → thật lòng động tâm
Nếu đã yêu một người, cho dù đường đời không cùng hướng,
cũng nguyện tìm cách trở về bên nhau.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?