Thế là, cha ta lại phải đi trình tấu sớ.
Hoàng thượng thương cha ta đã già, cho phép ông đi năm năm một lần.
Cha ta dẫn theo ta trở lại kinh thành.
Ta nói ta không đi, lục hoàng tử nói, hắn sẽ đến tìm ta.
Cha ta nói chính là có thư của hoàng hậu, nhất định phải mang ta theo.
Thôi thì, đi hay không đều do bọn họ hoàng gia quyết định.
Trên đường đi, ta trở nên trầm lặng.
Lần trước đi kinh thành, chúng ta đã đ-á-nh mất một người.
Lần này đi, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, ta sẽ thành thân với lục hoàng tử.
Đối với cha ta mà nói, ông lại sắp mất đi một người.
Chờ ông trở về, hẳn sẽ rất cô đơn.
Rõ ràng, chúng ta đã ước định, ta sẽ ở bên cha ta cả đời.
Từ khi ta sinh ra, ông đã mong cho ta tìm được một chàng rể, để ta vẫn luôn ở bên cạnh ông.
Nhưng ông trời trêu ngươi.
Chàng rể mà ông tìm được đã trở thành phò mã, nữ nhi ông lại trở thành hoàng tử phi.
Con người không thể thắng được ông trời.
“Cũng không biết lần này đi, lại sẽ gặp được chuyện gì.”
Cha ta thở dài.
Hiển nhiên, ông và ta đã nghĩ đến một chỗ rồi.
Kinh thành, từ trước đến nay chưa bao giờ là nơi yên bình lâu dài.
Chỉ là, chúng ta không ngờ.
Lần này không yên bình, lại là không yên bình đến thế.
Long trời lở đất!
Cha ta và ta còn chưa đến kinh thành, tin tức từ thám tử đã được truyền về.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?