🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 26: 30

26

Bách Niệm vừa bắt đầu dỗ dành cấp dưới đã liền nhìn cậu với ánh mắt đầy trông mong. Ánh mắt như thể cực kì muốn về nhà khiến cậu cũng có chút mềm lòng.

Bách Niệm quay đầu lại nhìn về phía đại lão.

Mặt đại lão không chút biểu cảm: "Nửa tiếng."

Tuy Bách Niệm muốn yêu cầu mang cấp dưới đi, nhưng nhìn tình hình thì chắc đại lão sẽ không đồng ý với cậu đâu.

Cửa đóng, Bách Niệm quay lại liền thấy mắt cấp dưới thế mà lại dán lên bóng lưng đại lão.

Cấp dưới nhận ra Bách Niệm đang nhìn mình liền cười khờ: "Niệm Niệm."

Bách Niệm chần chờ hỏi: "Anh nhớ rõ y có phải không?"

Tuy rằng cấp dưới đầu óc có vấn đề, nhưng nuôi một thời gian cũng không đến mức ngốc như xưa.

Dù vậy thì cả người hắn vẫn còn hơi mơ màng không được tình táo lắm. Bác sĩ nói đó là vì trong đầu cấp dưới có một cục máu đông chèn lên dây thần kinh, không xác định được bao giờ mới khôi phục hoàn toàn.

Cấp dưới nghe Bách Niệm nói xong hai hàng lông mày liền xô thành một dải, trả lời: "Đau."

Bách Niệm hoảng hốt: "Y tra tấn anh à? Đánh anh? Làm sao, đưa tôi xem nào?"

Đáng tiếc dù xem từ trên xuống dưới một lượt cũng chẳng tìm ra vết thương nào.

Cấp dưới không nói gì, hắn ngồi dưới đất nghịch ống quần Bách Niệm.

Bách Niệm nghĩ, nhìn liền thấy đau, này chẳng phải là PTSD sao, bộ trước kia anh ta bị người ta làm gì hả?

Không được, cậu không thể bỏ lại cấp dưới ở chỗ này được!

Nửa giờ sau, có người tới mời Bách Niệm đi ra ngoài.

Cấp dưới dính chặt lấy Bách Niệm, cậu không còn cách nào liền phải mang theo hắn đi tìm đại lão.

Đại lão vẫn ở thư phòng, chỉ là đã thay một bộ quần áo khác, ngồi trên sô pha hút xì gà.

Khí thế của đại lão quá mạnh. Bách Niệm căng da đầu, mang theo cái đuôi nhỏ bước đến trước mặt y.

Cấp dưới trốn ở sau Bách Niệm, ánh mắt lại rất cảnh giác mà nhìn chằm chằm đại lão. Trông giống hệt như đề phòng đại lão bất thình lình gây bất lợi cho cậu vậy.

Đại lão nhìn hai người kia, bên môi hiện lên một tia cười nhạo.

Bách Niệm gian nan nói: "Tôi nghe nói Kinh Hữu đã làm sai chuyện gì đó cho nên không còn làm ở công ty. Anh ấy hình như cũng không thích ở lại đây. Có lẽ ở chỗ tôi thì sẽ khôi phục tốt hơn."

Đại lão dụi tắt xì gà vào gạt tàn. Cấp dưới nhìn chằm chằm động tác của y, có chút thất thần.

Thấy đại lão không nói gì, Bách Niệm lại nói tiếp: "Hơn nữa, tôi cảm giác anh ấy ở đây giống bị nhốt lại, có vẻ không trợ giúp nhiều cho bệnh tình."

Đại lão cuối cùng cũng nói chuyện: "Tôi có thể tìm bác sĩ giỏi nhất đến trị liệu cho cậu ta."

Bách Niệm yếu ớt nói: "Thế bầu bạn thì sao?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...