Khi còn nhỏ, Trần Văn Cảng mất cha năm chín tuổi và được nhà họ Trịnh giàu có ở Kim Thành nhận làm con nuôi. Cuộc đời anh từ đó gắn liền với thân phận “người ngoài sống gửi nhà người”, luôn phải quan sát từng lời nói, từng hành động để tồn tại giữa thế giới xa hoa nhưng lạnh lẽo ấy.
Anh lớn lên giữa những ánh nhìn khinh thường của con cái nhà giàu, giữa những lời đồn ác ý và những âm mưu không tên. Cuối cùng, anh yêu trưởng nam nhà họ Trịnh — người mà anh tin là chốn nương thân duy nhất. Nhưng tình yêu ấy lại kết thúc bằng phản bội, lợi dụng và tổn thương sâu sắc.
Đến khi chìm trong tuyệt vọng, Hoắc Niệm Sinh — tay chơi khét tiếng, phong lưu và khó lường — xuất hiện trước anh.
Hắn từng xem thường anh, nhưng giờ lại đứng trước kẻ mà thế giới đang chán ghét, cúi đầu xin một mồi lửa:
“Không phải cậu thanh cao lắm sao? Sao lại thảm thế này?”
“…Nếu không còn nhà để về, đi theo tôi.”
Một cái bắt tay, một lần bước lên xe — và cả đời gắn chặt.
Không ai hiểu vì sao Hoắc Niệm Sinh lại yêu một người mặt đầy sẹo, thân mình tổn tàn đến thế. Hắn từ bỏ ăn chơi, từ bỏ phù hoa, từ bỏ cả thế giới, chỉ để ở bên một người không chắc đã dành cho hắn một chút tình cảm.
Cho đến khi Hoắc Niệm Sinh mất trong vụ tai nạn du thuyền, lá thư cuối cùng hắn để lại viết:
“Tôi không biết… em có từng thương tôi một lần nào không. Tiếc thật, có lẽ đời này tôi không còn cơ hội để biết nữa rồi.”
Rồi Trần Văn Cảng sống lại vào năm anh hai mươi tuổi.
Khuôn mặt vẫn còn nguyên vẹn.
Những sai lầm vẫn có thể sửa chữa.
Và anh đã có cơ hội — để yêu lại người từng vì mình mà tiêu hao cả một đời.
Chỉ cần anh quay đầu.
Hoắc Niệm Sinh vẫn luôn đứng đó.
Tình yêu ấy, chưa bao giờ tắt.
Một câu chuyện chữa lành, sâu lắng, bình dị nhưng da diết — về lòng can đảm, sự dũng cảm yêu lần nữa và cách hai con người bị tổn thương tìm đường trở về nhau.
Tag: 1v1, HE, sống lại, danh gia vọng tộc, đời thường, chữa lành, thụ điềm tĩnh × công tay chơi chung tình.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bình luận
Bạn thấy sao?