🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1613: Chương 1613

Chương 1613

Sáng sớm hôm sau Tô Khiết đến bệnh viện.

Trong bệnh viện, ông cụ Tô vẫn chưa tỉnh, tình trạng vẫn như cũ.

Tô Khiết thay đồ, lúc cô muốn vào phòng bệnh nặng thì điện thoại đột nhiên vang lên.

Tô Khiết nhìn dãy số của Đường Lăng thì con ngươi lóe lên, cô nhanh chóng cầm điện thoại nghe máy.

“Tô Khiết, hôm qua em lấy máu xét nghiệm, kết quả giám định đã có rồi.” Giọng của Đường Lăng hơi trầm thấp lại chậm chạp.

“Kết quả là gì?” Tô Khiết nghe giọng nói của anh thì thầm thở ra một hơi.

“Kết quả giám định chứng minh em và ông cụ Tô không có bất cứ quan hệ huyết thống.” Đường Lăng tạm dừng một chút, sau đó mới nói kết quả, kết quả này cũng làm cho anh bất ngờ, nhưng lại là sự thật.

Cơ thể Tô Khiết hơi cứng đờ, tay cầm điện thoại siết chặt lại, cô cho rằng năm đó mẹ nghĩ sai rồi, cho nên cô mới làm giám định một lần nữa, không nghĩ tới…

“Được, em biết rồi.” Tô Khiết hít ra thở vào làm cho mình bình tĩnh lại, cô biết kết quả lần này tuyệt đối không sai.

Cho nên cô thật sự không phải là con gái của Tô Trung Phương?

Vậy rốt cuộc ba cô là ai?

Rốt cuộc là ai?

Tô Khiết cúp điện thoại, cô nhìn phòng bệnh nặng phía trước, trong con ngươi hiện lên sự phức tạp.

Tuy rằng cô đã biết mình không phải là con gái của Tô Trung Phương, cô cũng biết mình và nhà họ Tô không có bất cứ quan hệ gì, Tô Khiết vẫn vào phòng bệnh nặng.

Trong phòng bệnh nặng, ông cụ Tô im lặng nằm ở đó không nhúc nhích cũng không thể nói chuyện.

Nhưng Tô Khiết biết ông cụ Tô có thể nghe thấy người khác nói chuyện, nếu không thì lần trước những lời nói của Tô Trung Dung không thể kích thích ông.

Nhưng cô không biết mình có nên nói chuyện này cho ông cụ Tô hay không.

Cô biết ông cụ Tô vẫn luôn yêu thương mình, thật lòng yêu thương cô, nếu ông cụ Tô biết cô không phải là cháu gái ruột của mình thì chắc chắn sẽ rất đau lòng, khó chịu đúng không?

Tô Khiết do dự một lát, vẫn không nói chuyện này ra, cô sợ lại kích thích ông cụ Tô.

Hiện tại trong tay cô nắm tất cả cổ phần của Tô thị.

Nếu cô không phải là con gái của Tô Trung Phương, cô và nhà họ Tô không có bất cứ quan hệ gì, mọi thứ của nhà họ Tô không nên thuộc về cô.

Nhưng cô nên giao Tô thị cho ai?

Cô giao cho Tô Trung Dung sao? Nếu cô giao cho Tô Trung Dung thì có lẽ không được bao lâu, Tô thị sẽ sụp đổ trong tay Tô Trung Dung, chắc chắn ông cụ Tô không muốn nhìn thấy cảnh đó.

Ngoại trừ Tô Trung Dung thì chỉ còn Tô Chí Long, nhưng từ nhỏ Tô Chí Long không học vấn không nghề nghiệp, mấy ngày nay nhà họ Tô xảy ra nhiều chuyện như vậy nhưng không thấy bóng dáng của anh ta…

Tô Khiết thở dài một hơi, xem ra cô phải sắp xếp chuyện này một chút.

Còn rốt cuộc ba cô là ai thì Tô Khiết cũng không muốn điều tra, dựa theo Nguyễn Bạc Vệ nói lúc ấy mẹ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng người đàn ông kia chắc chắn biết.

Lúc đó người đàn ông kia không quan tâm mẹ, nhiều năm như vậy cũng không đi tìm bọn họ, cô cần gì phải điều tra.

Nhà họ Nguyễn.

“Tại sao Tô Khiết xấu xí như thế lại dai như đỉa đói?” Ông cụ Nguyễn nhìn tin tức trên mạng thì sắc mặt vô cùng khó coi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...