🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 76: Hiện trường “xã hội tử vong” quy mô lớn

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tiểu Cầm mỉm cười nhìn Lạc Ninh, rồi lại nhìn sang Diệp Tử.

“Chị Diệp Tử à, em thấy bọn mình nên học theo chị Ninh, chị xem chị ấy kìa, dù gặp loại bệnh nhân nào cũng luôn giữ được bình tĩnh.”

Diệp Tử trêu: “Cô ấy là tu luyện thành tiên rồi đấy.”

Tiểu Cầm lắc đầu: “Không đúng, chị Ninh vốn là tiên nữ hạ phàm mà.”

Diệp Tử: “Đúng, cô ấy là thiên tiên giáng trần, còn bọn mình là tiểu tiên nữ bên cạnh.”

Lạc Ninh nhướng mày nhìn hai người, “Hai người tung hứng ăn ý thật đấy, không dựng sân khấu cho hai người biểu diễn thì thật là uổng phí tài năng.”

Diệp Tử huých nhẹ Tiểu Cầm đang ôm miệng cười.

“Tiên nữ tỷ tỷ tức giận rồi kìa, mau đi làm việc đi, đi khuyên bà cụ kia nói ra số người nhà, gọi họ tới.”

“Không thì bọn mình đừng mong được tan ca đúng giờ để ăn trưa.”

“Dạ vâng, chị Diệp Tử, em đi ngay đây!” Tiểu Cầm nhận nhiệm vụ rồi chạy đi.

Lạc Ninh liếc bạn thân một cái, “Cậu chưa ăn sáng à?”

Diệp Tử phất tay: “Đừng nhắc nữa, cô giúp việc nhà mình về quê gấp, sáng nay là mẹ mình nấu. Bà ấy ninh một nồi cháo khét lép cho mình với ba ăn, mà cháo khét thì thôi đi, đằng này còn mặn chết người.”

Lạc Ninh: “Thế cậu không biết mua chút gì ăn dọc đường à?”

Diệp Tử: “Tính mua mà sáng nay không hiểu sao đường đông nghịt, tắc khủng khiếp, mình sợ muộn giờ.”

Lạc Ninh nhướng mày: “Vậy sáng mai để mình mang cho cậu nhé, hoặc cậu qua nhà mình ăn luôn. Chồng mình ngày nào cũng dậy sớm nấu, hôm nay ninh cháo sườn thơm lắm. Tối về mình bảo anh ấy nấu nhiều thêm.”

Diệp Tử lập tức khoác tay Lạc Ninh, “Tuyệt vời! Chị em tốt của tôi! Cảm ơn cậu, giúp mình cảm ơn ông xã cậu nha!”

Lạc Ninh rút tay lại, đẩy bạn ra: “Thôi đi, đừng sến nữa. Bệnh nhân tiêu chảy kia xử lý xong chưa?”

Diệp Tử: “Mình đưa cho anh ta một chiếc tã người lớn, bảo anh ta mặc vào rồi.”

Nói đến đây, Diệp Tử mím môi nháy mắt với Lạc Ninh.

“Cậu không biết lúc nãy anh ta ‘trút lũ’ bất ngờ lúng túng cỡ nào đâu, mặt đỏ như mông khỉ luôn, đúng kiểu hiện trường ‘xã hội tử vong’ quy mô lớn.”

“Mình đoán chuyện này sẽ thành ám ảnh cả đời anh ta luôn ấy.”

Lạc Ninh khẽ cong môi cười: “Đó là vì cậu là nữ bác sĩ xinh đẹp lại cùng tuổi với anh ta. Nếu là bác sĩ nam, ảnh chẳng ngại thế đâu. Mà nói chứ, cậu ta nhìn cũng bảnh trai đấy, không phải người nổi tiếng à?”

Diệp Tử: “Không biết nữa, nếu có thì cũng chỉ là hạng tép riu thôi, mình chưa từng thấy.”

Hai người đang tám chuyện rôm rả thì một người đàn ông tiến đến chào hỏi.

Anh ta là người đi cùng bệnh nhân tiêu chảy.

Vừa có chút ngượng ngùng vừa móc danh thiếp đưa cho Lạc Ninh và Diệp Tử, vừa nói:

“Hai bác sĩ xinh đẹp, tôi là quản lý của Lăng Hạo Nhiên, hai cô cứ gọi tôi là Mike. Tôi có một yêu cầu nhỏ…”

Diệp Tử kinh ngạc: “Không phải chứ? Người bạn kia của anh thật sự là người nổi tiếng à? Ca sĩ hay diễn viên vậy?”

Mike cười gượng: “Hạo Nhiên là diễn viên, ra mắt được vài năm rồi, cũng đóng kha khá phim truyền hình, phản hồi không tệ, chỉ là vẫn thiếu một vai diễn đột phá để khán giả nhớ đến.”

Diệp Tử trêu: “Đúng là người làm quản lý có khác, ăn nói khéo ghê. Không nổi thì cứ nói là không nổi.”

Lạc Ninh khẽ kéo tay bạn, sợ cô lỡ lời làm người ta ngượng, dù gì cậu kia cũng vừa bị “bẽ mặt”.

Mike cũng không để bụng, có lẽ đã quen rồi, vẫn cười nói tiếp:

“Tôi rất tin vào Hạo Nhiên, cậu ấy diễn tốt lắm, chỉ là chưa gặp thời. Nên bây giờ chuyện gì cũng phải cẩn trọng, nhất là chuyện như hôm nay…”

“Cậu ấy đang rất suy sụp, cứ tự trách mình vì tham ăn hôm qua…”

Lạc Ninh ngắt lời: “Anh cứ nói thẳng, cần chúng tôi phối hợp gì?”

Mike cười như khóc: “Thật ra cũng không cần gì nhiều, chỉ là mong hai bác sĩ xinh đẹp giữ kín chuyện này giúp chúng tôi…”

Lạc Ninh: “Anh yên tâm, không cần anh nói chúng tôi cũng biết phải làm gì. Chúng tôi là bác sĩ, có đạo đức nghề nghiệp, sẽ không tiết lộ thông tin bệnh nhân. Nói với nghệ sĩ của anh là đừng lo.”

Mike cúi đầu liên tục: “Cảm ơn nhiều lắm! Hôm nào rảnh, bọn tôi mời hai bác sĩ đi ăn một bữa!”

protected text

 

Mike cười ngại ngùng: “Yên tâm, tuyệt đối không ăn đồ sống nữa đâu. Hạo Nhiên nói cả đời này cũng không dám đụng tới đồ hải sản sống nữa rồi.”

 

Lạc Ninh véo nhẹ eo Diệp Tử, rồi mỉm cười đáp lại Mike:

“Cô ấy đùa thôi, anh Mike. Cứu chữa bệnh nhân là nhiệm vụ của tụi tôi, anh không cần khách sáo. Nhưng đúng là nên nhắc nhở bạn anh tránh ăn mấy món sống nữa.”

“Nhất định rồi, không cần nhắc cậu ấy cũng sợ đến già…” Mike cười rồi ngập ngừng hỏi:

“Không biết tôi có thể xin kết bạn với hai bác sĩ không? Làm quen kết bạn thôi.”

Lạc Ninh liếc nhìn Diệp Tử một cái, thoải mái cầm điện thoại lên: “Được thôi.”

Mike kết bạn với Lạc Ninh xong lại kết bạn thêm với Diệp Tử, lúc này mới hài lòng quay về giường bệnh chỗ Lăng Hạo Nhiên.

Chẳng mấy chốc, cả Lạc Ninh và Diệp Tử đều nhận được lời mời kết bạn từ Lăng Hạo Nhiên.

Lạc Ninh giơ điện thoại ra trước mặt Diệp Tử, trêu: “Cậu ta nhắm vào cậu đó, mình không nhận đây.”

Diệp Tử: “Đừng vậy chứ, lỡ cậu ta nghĩ ngợi lung tung thì sao.”

Lạc Ninh nghĩ cũng phải, đã kết bạn với quản lý rồi thì thêm một người cũng chẳng sao, liền ấn nút chấp nhận.

Diệp Tử cũng chấp nhận theo.

Ngay sau đó, cả hai nhận được cùng một tin nhắn:

Lăng Hạo Nhiên: “Chào hai bác sĩ xinh đẹp, tôi là Lăng Hạo Nhiên, một diễn viên tuyến mắm muối, rất vui được làm quen.”

Lạc Ninh thuận tay nhắn lại: “Chào anh, tôi là Lạc Ninh, bác sĩ cấp cứu. Xin lỗi, tôi bận chút.”

Lăng Hạo Nhiên lập tức trả lời:

“Được ạ, bác sĩ Lạc, cô cứ làm việc trước.”

Lạc Ninh cất điện thoại đi, quay sang thấy Diệp Tử vẫn đang lưỡng lự, suy nghĩ nên trả lời thế nào.

Cô đưa tay vỗ vào mông Diệp Tử một cái, “Cậu trông chừng chút, mình đi vệ sinh cái đã. Sáng uống cháo, buồn tiểu quá.”

“Ờ” – Diệp Tử hoàn hồn lại, đáp lời.

Thấy Lạc Ninh rời đi, cô liếc nhìn về phía Lăng Hạo Nhiên, bắt gặp anh ta cũng đang nhìn mình.

Lăng Hạo Nhiên giơ điện thoại trong tay lên vẫy vẫy.

Diệp Tử cắn môi, bắt đầu gõ chữ:

“Chào anh, tôi là Diệp Tử, rất vui được làm quen.”

Lăng Hạo Nhiên trả lời:

“Bác sĩ Diệp, hôm nay gây phiền phức cho cô nhiều quá, thật sự xin lỗi.”

Diệp Tử:

“Anh đừng để trong lòng, tôi là bác sĩ, đó là công việc của tôi. Xin lỗi, tôi đang trong ca trực, không tiện trò chuyện, sẽ nhắn lại sau.”

Lăng Hạo Nhiên:

“Được ạ, đợi cô rảnh rồi chúng ta nói chuyện tiếp.”

Ở một diễn biến khác, khi đội cảnh sát hình sự đến hiện trường vụ án, tất cả các thành viên đều sững sờ ngay khi bước vào nhà.

Một người phụ nữ nằm giữa phòng khách, máu chảy lênh láng, văng tung tóe khắp nơi.

Một cảnh sát khu vực tiến đến báo cáo với Lục Thừa Uyên:

“Đội trưởng Lục, người phát hiện thi thể là mẹ nạn nhân. Bà cũng sống trong khu này, bà ấy nói mỗi sáng đều mang bữa sáng sang cho con gái và con rể.”

“Sáng nay khi mang đồ ăn sang thì thấy cảnh tượng như thế này. Người bình thường chắc đã ngất xỉu, nhưng bà ấy từng là y tá trước khi nghỉ hưu, nên chỉ cần liếc qua tình trạng con gái là biết người đã chết.”

“Để bảo vệ hiện trường, bà không đến gần thi thể mà lập tức gọi điện báo cảnh sát. Bà khẳng định hung thủ là con rể mình, nói hắn ta bình thường cứ uống rượu vào là đánh vợ.”

“Chúng tôi hỏi hàng xóm xung quanh, cả bên cạnh lẫn dưới lầu, ai cũng nói đêm qua đúng là có nghe thấy tiếng cãi nhau, nhưng vì nhà này hay ồn ào như vậy nên mọi người đã quen, chẳng ai quan tâm nữa.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...