🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 437: Chuẩn bị đi đăng ký kết hôn

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tưởng Điềm Điềm sợ làm Lục Viễn Chinh nổi giận, lập tức buông tay ra, lùi sang một bên đứng yên.

Cô bối rối siết chặt chiếc túi đeo chéo trước ngực.

Ai ngờ giây sau đã nghe thấy giọng Lục Viễn Chinh nhẹ nhàng vang lên: “Về khách sạn đi, anh mệt rồi.”

Tưởng Điềm Điềm nghe vậy liền chạy nhanh đến mở cửa xe hàng ghế sau cho Lục Viễn Chinh.

Chờ anh ngồi vào, cô cũng chui vào, đóng cửa xe lại.

Sau đó cô nghiêng người về phía anh, cẩn thận cài dây an toàn cho anh xong mới ngồi thẳng lại để cài dây cho mình.

Cả quá trình không dám thở mạnh.

Lục Viễn Chinh đều thu hết vẻ cẩn trọng của Tưởng Điềm Điềm vào trong mắt, không hiểu sao lại cảm thấy có chút xót xa.

Nhưng anh vẫn giả vờ lạnh lùng, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Từ sân bay về khách sạn chỉ mất bốn mươi phút, giữa chừng Lục Viễn Chinh thật sự ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại thì đã đến nơi.

Xuống xe, anh dặn Đào Thước về nghỉ ngơi, không cần lo cho anh nữa.

Sau đó, anh và Tưởng Điềm Điềm cùng trở về phòng suite của anh.

Vừa vào phòng, Tưởng Điềm Điềm đã chủ động bước lên giúp anh cởi áo khoác.

Vừa cởi vừa nhỏ giọng hỏi: “Anh muốn tắm nước nóng trước khi nghỉ ngơi không? Trong phòng tắm có nước nóng đấy.”

“Ừm.” Lục Viễn Chinh khẽ đáp, sau khi cởi áo vest liền mặc đồ lót đi về phía phòng tắm.

Khi đi đến cửa phòng tắm, anh đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Tưởng Điềm Điềm hỏi: “Em không tắm sao?”

Tưởng Điềm Điềm khựng lại vài giây, rồi cũng đi theo vào phòng tắm.

Lục Viễn Chinh thực sự chỉ tắm mà thôi, không hề làm gì thêm với Tưởng Điềm Điềm.

Tắm xong, lau khô người, hai người đều quấn khăn tắm bước ra.

Lục Viễn Chinh nằm xuống giường, cầm điều khiển tắt đèn chính, chỉ để lại một ngọn đèn ngủ nhỏ.

Tưởng Điềm Điềm nằm lên giường từ phía bên kia, kéo chăn lên rồi rút khăn tắm ra vứt xuống đất.

Giây tiếp theo, một cơ thể nóng rực áp sát lại gần, nụ hôn của Lục Viễn Chinh rơi xuống gò má cô.

Tưởng Điềm Điềm cứ nghĩ Lục Viễn Chinh lại muốn hành hạ cô, nhưng không ngờ lần này anh lại vô cùng dịu dàng và ân cần.

Sau cuộc ** *n nồng nhiệt, anh ôm lấy cô, chìm vào giấc ngủ.

Ở phía bên kia, Hàn Phi và những người khác sau gần bảy tiếng bay cuối cùng cũng an toàn hạ cánh tại Bắc Lĩnh.

Trên máy bay, Tề Gia Hằng đã phát hiện Hàn Phi rất căng thẳng.

Đó là phản ứng sau cú sốc tai nạn máy bay. Dù cô không nói ra, nhưng biểu cảm trên gương mặt đã nói lên tất cả.

Vì vậy, suốt chuyến bay, Tề Gia Hằng luôn nắm chặt tay cô.

May mắn là lần này khoang hạng nhất không có ai ngáy to. Sau khi máy bay cất cánh không lâu, Tề Gia Hằng đã nhờ tiếp viên mang một ly rượu vang nhỏ.

Anh để Hàn Phi uống rồi từ tốn dỗ cô ngủ.

Cơ thể Hàn Phi vốn đã rất mệt, uống rượu xong rất nhanh đã thiếp đi.

Tề Gia Hằng thì không dám lơ là, canh chừng cô suốt chuyến bay, mãi đến khi máy bay hạ cánh mới thở phào nhẹ nhõm.

Hàn Lăng Phong và Từ Đông Nguyệt đích thân đến sân bay đón con gái.

Thấy con gái tưởng chừng đã mất mà nay an toàn trở về, hai vợ chồng không kìm được mà ôm lấy cô khóc nức nở.

Cuối cùng, Từ Đông Nguyệt vẫn không quên tỏ thái độ: “Không được ra nước ngoài nữa! Nếu con còn có ý định đó, mẹ sẽ nhốt con lại luôn!”

Hàn Phi dở khóc dở cười, ôm lấy mẹ: “Con không đi nữa đâu, mẹ. Nhưng mà… mai con với Gia Hằng sẽ đi đăng ký kết hôn.”

Từ Đông Nguyệt sững người, quay sang nhìn Tề Gia Hằng.

Truyện được dịch đầy đủ tại 

 

Tề Gia Hằng cười áy náy: “Dì à, xin lỗi. Cháu thật sự không thể đợi thêm nữa, nếu dì muốn mắng, xin cứ mắng cháu.”

Hàn Thiếu Sách ở bên cạnh tiếp lời:

protected text

 

Hàn Lăng Phong gật đầu: “Nghe cũng có lý đó. Nếu Phi Phi không ra nước ngoài thì đã không gặp chuyện, xem ra không tin vào số mệnh không được. Phi Phi à, sau này con cứ yên ổn ở bên Gia Hằng đi.”

Hàn Phi nghe anh trai nói thế, cũng thấy có lý thật.

Cô cười ôm lấy Tề Gia Hằng: “Được, vậy sau này em sẽ ôm chặt lấy đùi anh Gia Hằng, không buông tay nữa đâu.”

Hàn Lăng Phong đẩy đẩy vợ: “Đây là số mệnh đó, biết chưa? Con người không thể chống lại số phận.”

Từ Đông Nguyệt lườm chồng một cái, bĩu môi: “Em nói gì chưa? Em có phản đối đâu? Em đang nghĩ là phải nhanh chóng tìm người xem ngày đẹp, đám cưới này nhất định phải làm cho hoành tráng. Càng là tái hôn càng phải náo nhiệt!”

“Còn nữa, nhà mới của bọn con cũng phải chuẩn bị. Hai đứa định ở đâu? Vẫn ở chỗ Phi Phi đang ở à? Mẹ thấy nên đổi chỗ đi, nhà mình có căn gần đơn vị của Gia Hằng mà.”

“Tuy nhỏ chút, chỉ 120 mét vuông, nhưng hai đứa ở chắc cũng đủ rồi. Nếu hai đứa không ý kiến gì, mẹ sẽ lập tức kêu người đến dọn dẹp, cần đổi đồ nội thất thì đổi, còn đồ trang trí linh tinh cũng phải sắm.”

Hàn Phi nhìn mẹ cứ thao thao bất tuyệt, không kiềm được nước mắt lưng tròng.

Cô dang tay ôm lấy Từ Đông Nguyệt: “Mẹ, con biết mà, mẹ là người thương con nhất, luôn muốn dành cho con những điều tốt đẹp nhất.”

Từ Đông Nguyệt đẩy con gái ra: “Đi đi, mẹ là bà mẹ nhẫn tâm nhất thế giới, ép con gái sống với người mình không thích.”

Hàn Phi: “Không phải đâu mẹ, đứng ở góc độ của ba mẹ, ba mẹ có lý do riêng mà.”

Từ Đông Nguyệt đưa tay vuốt má Hàn Phi: “Mới có hai ngày không gặp mà đã gầy đi bao nhiêu. Vụ tai nạn lần trước còn chưa hồi phục hẳn, giờ lại gặp chuyện này… Con gái mẹ sao mà khổ thế này?”

Hàn Phi sụt sịt mũi, nũng nịu: “Đúng thế, con cũng không biết kiếp trước mình gây ra chuyện gì mà kiếp này phải gặp bao nhiêu chuyện mệt mỏi và khổ sở như vậy. Mẹ, nên ba mẹ phải thương con nhiều hơn nhé.”

Từ Đông Nguyệt nhìn sang Tề Gia Hằng, đẩy Hàn Phi về phía anh.

Cố tình làm mặt lạnh: “Sau này có chồng rồi, muốn làm nũng thì làm với chồng, đừng tìm mẹ.”

Tề Gia Hằng ôm lấy Hàn Phi, mỉm cười đáp: “Dì cứ yên tâm, con nhất định sẽ yêu thương Phi Phi thật tốt.”

Từ Đông Nguyệt bĩu môi: “Còn gọi mẹ là ‘dì’ nữa à?”

Tề Gia Hằng cười dịu dàng: “Mẹ.”

Từ Đông Nguyệt nhướng mày, nghiêng đầu nhìn đứa con trai đang đứng phía sau cười ngốc nghếch, rồi lại nhìn sang Hoa Trinh đang đi cùng.

Gương mặt bà lại sầm xuống, vỗ một cái vào người con trai.

“Em gái con đã kết hôn đến hai lần rồi, mà con ngay cả một người bạn gái cũng chưa có. Hàn Thiếu Sách, nếu còn không dẫn bạn gái về ra mắt, thì dọn đồ ra khỏi nhà cho mẹ, mẹ xem như không có đứa con trai này!”

Hàn Thiếu Sách sững người, lập tức kêu lên: “Mẹ, mẹ trở mặt còn nhanh hơn lật sách nữa! Phi Phi kết hôn mà con cũng bị vạ lây à?”

Không ngờ ba anh – Hàn Lăng Phong – cũng lên tiếng trách mắng:

“Hàn Thiếu Sách, mẹ con nói đúng đó. Con cũng ngoài ba mươi rồi, đến bạn gái còn chưa có, rốt cuộc là sao đây?”

“Luật sư Hoa này, cô có thể giúp giới thiệu vài người được không? Bọn tôi không có yêu cầu gì cao đâu, chỉ cần người tốt là được rồi.”

Bị gọi tên đột ngột, Hoa Trinh nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

Hàn Phi nhìn Hoa Trinh, lại liếc sang mẹ – Từ Đông Nguyệt, rồi cố tình quay sang ba nói:

“Ba à, ba nói không tính đâu nha. Nhà mình là mẹ làm chủ, tiêu chuẩn của mẹ cao lắm luôn đó. Mẹ đòi phải môn đăng hộ đối, phải dịu dàng, hiền thục, hiếu thảo với cha mẹ chồng, con e là anh con sẽ ế suốt đời mất!”

“Lúc nào mẹ nói mấy câu đó hả? Đừng có bịa đặt!”

Từ Đông Nguyệt lập tức phản bác, “Mẹ với ba con nghĩ giống nhau, chỉ cần người tốt là được rồi. Mấy chuyện môn đăng hộ đối, hiền thục gì đó, đều không quan trọng.”

Hàn Phi cười quay sang nhìn anh trai và Hoa Trinh, lớn tiếng nói:

“Con thấy luật sư Hoa là được lắm đó! Luật sư Hoa đối xử với anh con rất tốt, còn đi cùng anh con đến tận nơi tìm con nữa. Luật sư Hoa, chị nghĩ thử xem có nên cân nhắc anh trai em không? Anh em rất tốt, chắc chắn sẽ thương vợ.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...