🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 286: Không xứng đáng sống trên đời

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hôm đó, Lục Thừa Uyên đưa Lạc Ninh tới khu biệt thự Hương Thủy để đón Lý Hương Cúc và Ngưu Lập Quần.

Họ đến tòa án và hội ngộ với Lục Tân Quân và Dương Thái Liên.

Cả nhóm vừa ngồi xuống chưa bao lâu thì Lục Viễn Chinh cùng Hàn Phi cũng đến.

Hai người tiến lại chào hỏi mọi người.

Sau khi chào hỏi, Hàn Phi ngồi cạnh Lạc Ninh, tươi cười nói:

“Ninh Ninh, lúc nào rảnh thì ghé studio của chị một chuyến nhé, chị muốn thiết kế cho em vài bộ đồ. Mấy bộ chị từng làm trước đây, mấy chị em của chị đều thích lắm.”

Lục Viễn Chinh nghe vậy liền kéo tay Hàn Phi, nhắc nhở: “Lạc Ninh rất bận, em đừng làm phiền người ta.”

Hàn Phi bị mất hứng, sắc mặt có phần không vui.

Lạc Ninh hơi nhíu mày, liếc nhìn Lục Viễn Chinh, rồi quay sang Hàn Phi đáp:

“Được ạ, chị dâu, đợt nghỉ tới em sẽ liên hệ chị. Đúng lúc chuẩn bị sang mùa, mấy hôm trước Diệp Tử còn rủ em đi mua sắm, đến lúc đó em dẫn cả cô ấy qua.”

Hàn Phi lập tức tươi cười rạng rỡ, đắc ý ngẩng cao đầu nhìn Lục Viễn Chinh.

Lục Viễn Chinh cười gượng, hỏi: “Từ bao giờ hai em thân thiết như vậy rồi?”

Hàn Phi: “Sao vậy? Anh không thích bọn em thân nhau à?”

Lục Viễn Chinh: “Làm gì có, hai em hợp nhau, anh với Thừa Uyên cũng vui mà, đúng không, Thừa Uyên?”

Lục Thừa Uyên chỉ liếc nhìn anh trai một cái, không nói lời nào.

Lục Viễn Chinh cố tình nói với Lục Tân Quân và Dương Thái Liên:

“Ông bà xem, Thừa Uyên cứ lạnh nhạt với cháu mãi, ai không biết còn tưởng tình cảm anh em chúng cháu không tốt.”

Lục Tân Quân liếc nhìn cháu trai cả, giọng lạnh nhạt: “Thì vốn dĩ các cháu chẳng hòa thuận gì.”

Hàn Phi bật cười khúc khích: “Ông à, cháu thích nhất là ông nói thật lòng.”

Khóe môi Lục Thừa Uyên cũng khẽ cong lên một chút.

Khi phiên tòa bắt đầu, Lưu Văn Bân, Hạ Thu Nguyệt và Cao Hồng Lâm được đưa ra trước vành móng ngựa.

Vừa thấy Hạ Thu Nguyệt, Dương Thái Liên liền kích động, nắm chặt tay, giận dữ trừng mắt nhìn đối phương.

Lạc Ninh nhận thấy cảm xúc của bà nội dao động mạnh, sợ bà choáng, nên ra hiệu cho Lý Hương Cúc.

Lý Hương Cúc ngồi cạnh, nhận được tín hiệu liền nắm lấy tay Dương Thái Liên, dùng ánh mắt trấn an bà.

Cảm xúc của Dương Thái Liên dần dịu lại.

Đứng trên bục bị cáo, Hạ Thu Nguyệt quay đầu nhìn quanh ghế người dự khán.

Nhìn thấy con trai Lục Viễn Chinh đang ngồi đó với vẻ mặt lạnh lùng.

Bà ta đoán rằng Lục Viễn Chinh sợ bí mật thân thế của mình bị nhà họ Lục phát hiện nên mới vội vàng cắt đứt quan hệ.

Sự ích kỷ đó chẳng khác gì người cha ruột Lưu Văn Bân của anh ta.

Khóe môi Hạ Thu Nguyệt nhếch lên đầy giễu cợt.

Cũng phải thôi, bà ta bị ung thư, sống chẳng được bao lâu, còn quản được gì nữa đâu.

Điều mà nhà họ Lục quan tâm nhất chính là lý do Hạ Thu Nguyệt giết Lục Triều Huy.

Vì vậy, khi công tố viên hỏi đến nguyên nhân, cả nhà họ Lục đều nín thở.

Hạ Thu Nguyệt trầm mặc giây lát rồi mới cất lời:

“Vì chúng tôi có ký thỏa thuận tiền hôn nhân, nếu ly hôn, tôi sẽ không được chia bất kỳ tài sản nào.”

Công tố viên: “Cho nên, để có tiền, bà đã ra tay sát hại cha của hai đứa con mình sao?”

Khóe môi Hạ Thu Nguyệt giật nhẹ, gương mặt không chút áy náy:

“Thưa ngài công tố, chẳng phải có câu ‘người vì tiền mà chết, chim vì mồi mà vong’ sao? Nếu ly hôn, tôi sẽ mất quyền nuôi con, lại trắng tay, nên tôi không còn lựa chọn.”

Công tố viên: “Vậy bây giờ bà thừa nhận là cùng Lưu Văn Bân lên kế hoạch và thuê người giết ông Lục Triều Huy?”

Hạ Thu Nguyệt im lặng vài giây rồi đáp: “Không, là tôi tự mình lên kế hoạch, thuê người sát hại chồng tôi Lục Triều Huy. Tôi bỏ toàn bộ tiền riêng ra, chỉ nhờ Lưu Văn Bân đi tìm người.”

Lời này vừa dứt, vẻ mặt Lục Viễn Chinh bên dưới hiện rõ sự kinh ngạc.

 

Anh không hiểu vì sao mẹ mình lại chủ động nhận hết tội lớn như vậy về mình – chẳng lẽ muốn cứu Lưu Văn Bân?

Lục Viễn Chinh cảm thấy nực cười – đến nước này mà mẹ anh vẫn còn bảo vệ Lưu Văn Bân.

Dù nói Lưu Văn Bân là cha ruột, nhưng từ tận đáy lòng, Lục Viễn Chinh khinh ghét người đàn ông này.

Chỉ cần nghĩ đến chuyện thân thế là anh lại thấy đau đớn. Anh mong Lưu Văn Bân bị xử tử càng sớm càng tốt.

Nhưng nếu mẹ nhận hết tội, thì rất có thể tội của Lưu Văn Bân sẽ bị giảm xuống thành án treo thi hành án tử hình.

Chỉ cần Lưu Văn Bân còn sống, anh sẽ không thể nào yên lòng.

Lục Thừa Uyên chăm chú nhìn người mẹ đang đứng nơi vành móng ngựa, ánh mắt càng lúc càng lạnh lẽo.

Anh đang suy nghĩ, tại sao bà ta lại thay đổi lời khai vào thời điểm này?

Là vì bà ta quá yêu Lưu Văn Bân?

Hay vì biết mình bị ung thư, chẳng sống được bao lâu nữa?

May là Lục Thừa Uyên đã chuẩn bị từ trước, sớm thông báo trước với công tố viên phụ trách vụ án.

Hơn nữa còn có lời khai xác thực từ Cao Hồng Lâm và Đổng Hướng Dương – việc Lưu Văn Bân là chủ mưu đã rõ ràng.

Do tính chất nghiêm trọng của vụ án – nạn nhân có hai người, lại có một người là con trai độc nhất của Chủ tịch Tập đoàn Đức Khang – nên quá trình xét xử được đẩy nhanh.

Một tháng sau, tòa tuyên án:

Lưu Văn Bân, Hạ Thu Nguyệt và Cao Hồng Lâm – tử hình, thi hành ngay.

Đổng Hướng Dương vì chịu sự sai khiến của Lưu Văn Bân trong việc xúi giục người khác tự sát, đồng thời có hành vi đầu thú và lập công, được giảm nhẹ, bị kết án 3 năm tù giam.

Cao Mỹ Mỹ – do lập trang web đánh bạc với số tiền cực lớn, bị phạt 10 năm tù giam.

Trong số bốn người, chỉ có Lưu Văn Bân không phục phán quyết, đệ đơn kháng cáo.

Sau khi biết Lưu Văn Bân nộp đơn kháng cáo, Lục Viễn Chinh đã liên hệ với luật sư đại diện của hắn, rồi một mình đến trại tạm giam gặp Lưu Văn Bân.

Anh đi mà không nói với Lục Thừa Uyên, hoàn toàn lén đi một mình.

Thấy con trai đến, Lưu Văn Bân vô cùng vui mừng, kích động nói:

“Viễn Chinh, ba đã nhờ luật sư giúp ba nộp đơn kháng cáo rồi. Ba không thể chết được, vì con… ba nhất định phải sống.”

Nghe vậy, sắc mặt Lục Viễn Chinh càng thêm u ám.

Lưu Văn Bân thấy vậy thì sự vui mừng lập tức tắt ngấm.

Hắn nhìn chằm chằm vào Lục Viễn Chinh: “Sao? Con không muốn ba kháng cáo à?”

Lục Viễn Chinh im lặng hồi lâu, rồi lạnh lùng nói:

“Hãy bảo luật sư của ông rút đơn kháng cáo đi. Chấp nhận phán quyết sơ thẩm.”

<img src="

Hướng Cẩm

Lời từ người đăng

Hướng Cẩm · Tác giả

ZL716+bJUBAAAAACwyqpdL2PrtOzm5uDUPAAAA8CLr6JFRhUKRm5uvVCqJSJNEVSpVbm6+QqHo4GKeCTKZLDc3v7GxUXsn040qlYqtqpq0bfuuYSPGDRsx7siRE2zXAgAAAM+Gjg6jN27eCg1bcO3ade2dV69mhoYtuHHzVgcX80xITbsQGrYgP/+e9s6ExJTQsAWFhUVsVaUvK+v23n3/aWhoaGho+HrrttLSMrYrAgAAgGeAcYstcnPz9UOPu3t3T0+PJtunpl6Qy+U6OwMC/IyNjYmoq5srEf28+9f+/fvyeDwiUigUP+/+VXPoySQkJDforQzl4enu4d7jic/Zhu7eK7j7aJokIh8fr27dumrviRckqbVGQC2tLEcMH+rm5kpEP+zavWlDONOHMpls794DXC7XxcW5bevU7kZFfb1UKq2qqq6vr+dyuTY21u49egwaNMDc3Ez/i0ql8rPP1zU0NMwNe6W0rCw+PjF8zcYfvt/atuUBAADA86flMBpx8szeff/RfDQyMlKr1QEBftu/+0q/sURS+c7i5USkVqu1vxIXc9rGxpqIXFycJ0+eEB0dGxwSOmBgP44R51rm9fLyiqApE/WjVVVVtVQq1UlsTfrw49W1tTKdne8uWfjmG6+1+N0OcPZs9M5du3V2frBq+avz5zyy58PP5PL/PqvQu7fvwd/29O7lO3LEsOjo2JBr1/v17dOobrx6NbOysmpu2CsWFhZtW6dONzo42NvZ2hqbGEulNUJhsVqtNjPjhc2ZvfTdRSYmJtpf3Lnrl5zcvJdmhnz80XtKpXLJ0pUpqenHT5ya9dL0tq2QYfiF0Uk8cwUDAAB0GIMmMFVLpaIy8Zebt17LvN63b59Ll66YmprGx57RHyQ7fuLU6vANfqNHpqSmE9EXaz4dPnyIk5MjM6THqKuTf7l5a8TJM8wgHJfLnTkj+INVy/XPtmTpyqSk1MsZiS1WqFQqCwqKFv1rmUgkNjU13bdnp5ubKxN/n5JCoZj9yt8cHB327/vxac5TUFC0bMUHeXl3iejjj1ZODZqkX55CocjJyVvw2lscDmfP7u/79OnFZL5qqXTtF1+ePx/HRHxjY+O5YbNXLF+i3attQqlU3r1XsHjJe2VlIr6VVYLgnOaQRFK59ZsdJyJOE9H0kKnr132uOZSVdXvBa29Nmjh+08Y1HA6H+UMWvbMsJyfvr8MHnJ2d2rZIas2F0VrZ2TnLln8wdNjgdWs/a8PTtl/BAAAAzzqD0ow1n2/N5yuVShdnZ/8xoy5dulJfX59+IWP8OH+dlgJBEhGFhs5iwiifb+Xq2kWnjbm5Wfjqj1asWJKTk0dEPj5e1ny+/o+qVKqLFy9pj7A2w8TExNvb08yMR0RcLrdPn16GfMvAMwuLS6TSmqc8T48e3WbOCP72ux+IqLCwqMmgzOPxiktKmYHngQP7a/Zb8/lfbV4nkVTm371nzOV6eXlaWVk+ZT1NMjEx6enj3eSAq52dbfjqjy5fuVpYeP/U6XNLFr+t+Zfl863mzwtdvmwxk0SZP2Tbd19t37FLZwC1TbTqwmgtI46RsLjEpUjYhuds14IBAACeda2YwFR0X+jg6DA2YAzzkcmd2pRKZVJyqoeH++BBA5g994XFjzubNZ8/dMigoUMGNZlEiSgt7aL2PWu2ZFy6QkRt8nRmSHCQkZEREUVFxz6uTWTkeSKaETJV/5Cdne3QIYMGDuzfTkm0RRwOx3/MaGabGeJldOvW9f2V/6czTGtlZfnhByvs7GzbvIx2vTAuXrxMbfTPrdFJrmQAAIDOydD7vAqFQiQSDx82xNfXx8nJUSQSCxJ0w2h6eoZcrhg3boy9vR3zaGmT073r6uSJicnXMm+IRGIjIyNX1y7+Y0bpvIGpoKBo245dzPbxE6c4Rg9Cs5/fSEdHh9b9iXrKKyoEgiSRSCwWV9jZ2byz6J+aQ9Hn40pKSisqJGJxuYuLs1wuP3bsJBH5+vr8+NOe5tv7+Y0Mnjalmd91cXEeMXxo+oWMkpLSzOs3B/Tvq9Ogrk4uSEjiW1kFBo7V2d98jykUivT0DGFxcVGRsKa2dtXKZebmZgqF4nxMfHp6hqSy0sba2t9/9NSgSU/Tb0TEf/h/DsYmj1w5HVZh8xdGckqaUFhcUFhUXSVd+d5SKytLlUp1Pib+2rXrPB5v6buLtOuJjIxJu3BRJBLzTE27d+/m6tolNy8/IuKMkZFRaOisjin4cfV4eLpPnhioPToOAADwvDI0jBaXlBKRk7MjEQUE+B09GiESibOybmvfEI8XJBFR4PixHA7H3t6uvLxC+OjIqERS+fPufUeORtTV1Wnv/2XP/pdnzQhf/RHzceeuX7Sn+6wO36DZ3rXz26cPo/fuFa5bv4V5YtXNtYt2uNy+48e7dx+Z9u7s7DRr1vTfDx5usX19fX3zYZSIgoOnpF/IIKLIyPP6YVSQkCSXK4JnB2nubhvYY/fuFb77f+9rjv7t1bDkpLTde36trpZqdp6IOC0QJGk/6/kEmAWbuFyu5qVZHVlh8xeGjY31vxav0OyZPz+UZ2r63vufMIO45ubmmjCanJK2OnyDSCTu2tXN28uj6L5QkJDMHPLwcF+29J0Rw4dmZ+e0d8GaK7nJen799fdpUyevCf+YWXQCAADgeWVoGGVipbOTExFNnhh49GgEEcULkrTDaGycwNbWhrlH7+TkWF5eIRSWaJ9k3frN52PiBwzoN3lioLt7d1OeaVGRcP+B3wsL7x87fnLa1MmjR48gokmTxvv4eO3de+D6jSwi2rghXBPOfHv6PP3fPHTIoPjYM3PnvSYsLtE5dOzIb7m5+aFhC4hozJhRa8M/YRLDooVvttjeEFMmT9y46d/19fVR0bHvrXhX5+jZs9H06D16A3vM3b37l5vWnj4TGR+fSEQrV34iqawMmzN7bMAYGxt+1q3szVu+qaysOnX63N9eDevXr4/hfaWtrk6emJhCRC+9FKJ55rUjK2z+wjAxMdn27ZaYOAFzcZaWilaHr6+srNI5SfT5uPdXfapWq7VXM4iIOPN5+Hq1Wt2je1dmWLoDCm6xnrPnomUy2XffbmnlPxQAAMCzxNAwytxwd3F2IqJRo4bzraykNTWChKRFC99gGty6nS0SiWfPnsnMYnFxcb51K7vo/n3tkyx8+43XX1+gMyI4bOhgJswJEpKY4NLTx7unj/epU+eIsoho8qTANp8HY2VlafqYASe3h8udWvP5mrErQ9ob+LuB4wMio2L079TLZLKk5NQuXVy0724b2GM8Hm9q0CQul8skJ3f37vv3/6R5GNfT00Mmk61bv4WIUlLTnyyMlldUrA7fUCGRDB82ZNXKZaxU2OKFMXbsGDc3VyaMbtz0taODw6r3l40cMczS0lIkEhNRWZnos8/XqdXq4GlTtNfVmjkzOOPSlWPHTwoSkqPPx02eFNgxBRteT5PnBwAAeA4YGkaZqUhOTk5EZGxsPG6c/6nT527evCUWlzOJLS4ukYgmBo5j2js7ORKRXK4or6hwsLdndvr6NjGu6e3taW3Nr66WFnSm9wm1n5DgoMioGCKKio7RznAxsYL6+vrpj05derIe8/cfrTMtbNjQwczG3XsFBtZZU1v7938sNDE2YbZzcvJ4PNP580KXLF6ovQgXixU2z7en97+/3qiZVtWjRzci2n/gIPM4wby5oTrtQ0NnHTt+koj+PHxUP/y1U8FPXA8AAMBzw9DZ9MwNd+aZUSKaNGk8s5GQ+OBhu7j4BHNzc2YYjLTmI+vcqW+SlaUlEcnrdN/b9FwKCPCztuYTUXTUI3PqH8yjn97EPHp9re0xh4dDvNVV1QZ+hcPhmBibcDgcDodjzed7uPeQyxUH//grcGLImi821dTUsl5h8zw83fXXYWXWMeByuf37645l9uvb29TUlIgyMq4olcoWz98mBbdhPQAAAM+o1j4z+iCM+o8ZbW5uXldXJxAkz355ZlmZ6Nat7KApEzV3IZ0ethQKi/Vn6lRLpZcvX8vLyxcKi2tqaiskLS+8/9wwNjaeNnXKoT+PCItLbtzIYu7wVkulySnpffv29vT0aPJbT9ljzAAnEan0Xpr6OBbm5j//tF17T1VV9Zavvz158uzRoxE5OXl7dn+vnfY6vsLWqpZKS0pKicjBwV4/p3I4HNcuLvcKClUq1X1hcYsvkn36gtu2HgAAgGeUwc+MFhTZ2tposiaPxxsb4BcZFZOSmqZSqZh5LRMmjNO0d3F+MDJaVPTIY6PZ2Tk7fvgpMTGloaGBb2Xl4+Nla9v2S1F2ciHBQYf+PEJE56LOM2H0/Pk4lUo1c0awfuPO02M2Ntbr1n52+/adO3dyMzNvREbFhAQHdaoKm1cpeTCZydxM911fDD7fitloq9HZZ6seAAAAVhgURmtqaqU1NT17emvvnDJ5QmRUjFyuuJZ5I+PSFWNjY816+KQ1Mlp0/78vszl9JvKzz9c1NDT07u27fNniUSOHM/tDpofqT1RvDzKZrM3f5/4EBg8e0LWr2/37wuio2BXLlhBRZGQMl8sNCpqo05L1HtMXOH7snTu5RHTh4qWQ4KBOWOHjcI25zIaivr7JBkYP3yDVHi+O6vz1AAAAsMKgZ0aZe/Q6r6Xx9x/NPNOWnp5x+fLVEcOHar8ZSOuZ0QdLjZaWloWv2djQ0NC9e9d9e3ZqUkuHEYvL/ccG/fub7S03bX/Ms6HC4pKsrNvVUmn6hQw/v5GamV4M1nusSfb2dsxGbU1t56zwcRwd7Jk3YInF5U020AxAtmqFhOemHgAAAFa0IoxqBjsZFhYWfn4jiSji5BlhcYn2PXoisrKyZN4UrwmjySlp9fX1RDRt6hRW1vE+fSZSrVZrnh8wMTEmIsPf09ja9s2bHjKN2UhKTmVucE/XewUo6z3WpMrKSmbDzc21c1b4ODwez9vLk4hUKpX+FHiFQsGM4vt4e2lWUX2h6gEAAGCFQWGUWaDH+dEwSkRTJk8govv3hUQUOD5A5ygT+4TCksbGRtKKca2dGqxQNH0Ts7VOnDhNRJ6e7sxHZoRPUlmpUBiUL1vbvnk9enTr368PESUlpcbFJVhaWkx8NM3TU/RYu0pOSWc2xgb4sVvhE1wYmgchYmMFOodSUtKZl2yFhs56+tqapF9wa+uplkovXLxU92KsOwEAAC+I1tymd3bW2R84fiwzC7h/vz7Ozk46R5mR1IaGBuYdkl5eHsz+qOhYmUymaXboz6NlInETlXGMtH+diBobG6ulUv2WhsjOzsnJzSMiT48HYXTggP5EpFarT5+J1DSrlkrXb2z6hTetbd+i6dOnEdG1zBtJyamTJgbqjyy2tsc6wO8HD2dm3iCigAC/YcOGsFLh01wY8+fPsbW1IaL9+w9KJJWa/Uql8oedu4mod2/fsDkvd1jBraqnoKBoxsywt95+9+1FS9u2QgAAABZxP/v0w2YOp6VfTEpKiYyKkUgqLSwspFKprFameYLN1NT0ytXMwsL78+aFDh0ySPOteEFSWtqFS5euMuv7KJWqqupq357e165dLxOJpVJpZFRMeXlFSkr6ps1bM6/f7NLFRSQSW1hYuLp2sbW1Ye7vZ2XdvnI1k4iSklIvX808dOjI5q++qZHW+PuP1q8zLi4hKTktKTmVGXySyxXxgsSYWEFUdMzZs9ERJ88cPnKisrLKzIy3fNli5iturl0O/Xm0sbExMTElP//uzazbx46fXLd+C59vxedbicXl1jbW9nZ2Tk4OzPSR1rZvUbeubgf+80dDQ4NSqVyxYkm3rm76DRITUwzssbi4hLj4xNvZd4iIZ2pKRF3d3JhHC+7k5MbFJzArHnC5xpYWFubm5k3e+WW6MTk5lRny9Pb2rKqSlpdXFBYWpaZe+Oa77/84dISIAgL8Nm9aa2Ji0vEVNnNhjBo1PCUlPS394oWLl4jIzMzMyMiotLRMoVA4ODx4GJfH4/Xp0ys6OlZaUxMXl+DoYE9Emddvrl6z4WbWLS8vjx3bvuY/XNy+vQv29x/dqnqOHTsZL0gkorIy0ZtvvMblclu4wgAAAJ4FRvXy5taDnDlrbmHhI2szeXi4Hzvym+ZjTU2tTCazs7PVTmCDh/rrn2rRwjfnzX1l7RdfxsY9uCNpZsYLmzP7X++8tXHT1yciThORqanpzz9uGziwPxGVlpb98+0lml93cLCfGjTp9b//j/4Q7ON+UV8v355/HNyr+RgXl7B+41eih2N4zs5O/3zz73NCZ33y6dozZ6OIiMvl/nX4gGaJx9a2b9GSpSsTE1OcnZ0izx5rsoFEUmlgj40cPaH+0UnZf/15wNvbk4g+X72eaayxaOGbmve4amu+G+3t7IYPH/LyyzPG+I1iq0J6/IXB4/HGT2hibawBA/rt3/ej9p47Oblbv9mRkpKuVquZPdbW/HlzQ9/4x/9qv1yqvQvWXMkG1pN5/eY/3nhHpVIFT5uycUN4k78FAADwzGkhjLaH8oqKvLy7JsYmvXr1ZP5bW1cnz8vL5/P53bq5cTj/fXKgsbHx9u07MpnMycmJeZ1jm2tsbMy+k1MpqbK1s/Ht6cP8ulKpvHX7Ds/U1N29u87d89a2bxOG91gbamxsrKmtra2pVdTXm5iY2Fhba6+WwG6FbXJhVEulebl35XK5g6O9t5dnO3Ujw5CCDamntLRMLC5n1qYFAAB4PrAQRgE6CaVSmZuX36N7t86w+iwAAMCLydA3MAE8Z+rq5PNfff1eQaGTk+PRv35rZtwXAAAA2k873poE6MwuXrx0r6CQiEQicfadHLbLAQAAeEEhjMILytPTnVmYzMHBvnevnmyXAwAA8ILCM6Pw4srPv5t1K3vkiGGOjg5s1wIAAPCCQhgFAAAAANbgNj0AAAAAsAZhFAAAAABYgzAKAAAAAKxBGAUAAAAA1iCMAgAAAABrEEYBAAAAgDUIowAAAADAGoRRAAAAAGANwigAAAAAsAZhFAAAAABYgzAKAAAAAKxBGAUAAAAA1iCMAgAAAABrEEYBAAAAgDUIowAAAADAGoRRAAAAAGANwigAAAAAsAZhFAAAAABYgzAKAAAAAKxBGAUAAAAA1iCMAgAAAABrEEYBAAAAgDUIowAAAADAGoRRAAAAAGANwigAAAAAsAZhFAAAAABYgzAKAAAAAKxBGAUAAAAA1iCMAgAAAABrEEYBAAAAgDUIowAAAADAmv8H095EF5/Q2EcAAAAASUVORK5CYII=" alt="protected text">

 

Lục Viễn Chinh bình thản nhìn hắn, giọng vô cùng lạnh:

“Tôi hy vọng ông và mẹ tôi, cả hai… đều nhanh chóng biến khỏi thế giới này. Đây là nghiệp báo của hai người. Khi làm ra chuyện tàn nhẫn đến mức mất nhân tính như vậy, hai người phải nghĩ đến kết cục này rồi.”

“Cho dù ông có kháng cáo, cũng sẽ thua thôi. Vì Thừa Uyên sẽ không để hai người thoát tội.”

Lưu Văn Bân: “Vậy còn con? Con cũng muốn ba phải chịu tội sao?”

Lục Viễn Chinh không hề do dự:

“Đúng. Đặc biệt là ông. Nói thẳng ra, sự tồn tại của ông giống như một cái gai c*m v** tim tôi. Chỉ cần nghĩ đến ông là tôi thấy ghê tởm. Nếu có thể… tôi thà chưa từng được sinh ra.”

Sắc mặt Lưu Văn Bân trở nên xám ngoét.

Lục Viễn Chinh chẳng buồn để ý đến cảm xúc của hắn, ngược lại còn nói càng gay gắt hơn:

“Loại cặn bã như ông căn bản không xứng sống trên đời này. Ba tôi từng coi ông là bạn, vậy mà ông lại thèm khát mẹ tôi, còn xúi giục bà ấy bắt cóc sát hại ba tôi. Đến cuối cùng vẫn muốn đổ hết tội lên đầu bà ấy.”

“Mẹ tôi là người thế nào tôi rõ nhất – bà ấy không có khả năng tự nghĩ ra kế hoạch gì cả. Còn ông, lúc nào cũng đóng vai người tốt… thật ra ông chỉ là con sói đội lốt cừu!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...