🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 228: Tần Lãng và Diêu Thanh Chi kết hôn

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lục Thừa Uyên nói: “Được, tôi sẽ nói với họ. Nhưng bác sĩ Tề, nếu như Cao Hồng Lâm đột nhiên tử vong, cả anh và Giáo sư William đều sẽ phải đến đồn cảnh sát phối hợp điều tra.”

“Dĩ nhiên, như vậy chúng tôi cũng có lý do để bảo vệ hai người. Ngoài ra, xin hãy nhắn lại với Giáo sư William rằng tôi sẽ liên hệ với Interpol để âm thầm bảo vệ gia đình ông ấy.”

Tề Gia Hằng đáp: “Được, đã diễn thì phải diễn cho tới nơi tới chốn.”

Khi Tề Gia Hằng và Lục Thừa Uyên đang ăn tối thì nhận được cuộc gọi từ Giáo sư William.

Giáo sư William nói rằng kẻ đe dọa lại gọi cho ông.

“Gia Hằng, thầy đã nói với hắn đúng như em dặn, bảo rằng sẽ ra tay vào tối mai. Hắn nói đến lúc đó sẽ gọi video, hắn muốn tận mắt chứng kiến cái chết của Cao Hồng Lâm.”

Tề Gia Hằng suy nghĩ một chút, rồi đáp: “Được, vậy mũi tiêm đó do chính thầy tiêm đi.”

Giáo sư William nói: “Vậy quyết định vậy nhé, còn phía Đội trưởng Lục?”

Tề Gia Hằng: “Đã sắp xếp xong cả rồi.”

Giáo sư William khựng lại một chút, rồi nói: “Xin lỗi cậu, Gia Hằng, đã kéo em vào chuyện này. Sau này em định giải thích với bệnh viện thế nào?”

Cuộc gọi đang bật loa ngoài, Lục Thừa Uyên cũng đang nghe, anh nghiêng đầu nhìn đối phương.

Lục Thừa Uyên điềm tĩnh đáp: “Tôi đảm bảo bệnh viện sẽ không truy cứu trách nhiệm của các anh. Tôi sẽ trực tiếp trao đổi với Chủ tịch Lục. Hơn nữa, Giáo sư William, ông không cần phải cảm thấy áy náy.”

“Là chúng tôi liên lụy ông vào rắc rối này, lẽ ra đây là chuyện chúng tôi phải tự mình giải quyết.”

Bên kia điện thoại, Giáo sư William lúc này mới yên tâm: “Vất vả cho cậu rồi, Đội trưởng Lục.”

Rời khỏi nhà hàng, Tề Gia Hằng bắt taxi về khách sạn nghỉ ngơi.

Còn Lục Thừa Uyên lái xe quay về cục, đến báo cáo sự việc với Cục trưởng Dương Binh.

Cuối cùng, anh nói: “Cục trưởng, dựa vào những manh mối hiện tại, người khả nghi nhất chính là Lưu Văn Bân. Còn mẹ tôi, hiện giờ tôi vẫn chưa thể khẳng định bà có liên quan đến vụ án hay không.”

“Nhưng điều có thể chắc chắn là, Lưu Văn Bân bắt cóc và sát hại cha tôi nhất định có liên quan đến mẹ tôi. Nếu không, họ sẽ không rời khỏi đất nước chỉ sau một tháng khi cha tôi qua đời.”

“Nếu vậy thì tất cả mọi chuyện đều hợp lý rồi.”

Loại trừ mọi khả năng, thứ còn lại chính là sự thật.

Khi Lục Thừa Uyên tổng kết lại vụ việc, gương mặt anh không hề có biểu cảm gì, như thể đang thuật lại câu chuyện của người khác.

Dương Binh thấy vậy không khỏi chạnh lòng, ông lo lắng hỏi: “Cậu ổn chứ?”

Lục Thừa Uyên khựng lại, sau đó đáp:

protected text

 

“Nếu mẹ tôi thật sự là người đứng sau giật dây, tôi càng không thể tha thứ cho bà. Tôi sẽ đích thân đưa bà ra tòa!”

Dương Binh thở dài, nói:

“Năm đó tôi cũng từng điều tra hai người bọn họ, tiếc là không có bất kỳ bằng chứng nào. Giờ cậu đang đối mặt với tình cảnh giống tôi năm xưa. Cao Đại Hải đã chết, còn Cao Hồng Lâm thì hôn mê bất tỉnh.”

“Cho dù có thể chứng minh Lưu Văn Bân có qua lại với Đổng Hướng Dương, chứng minh hắn từng uy h**p Giáo sư William, thì với vụ án của cha cậu cũng không giúp ích được nhiều. Trừ khi cậu khiến hắn tự thú nhận tội lỗi của mình.”

“Nhưng nếu thật sự do hắn làm, hắn chắc chắn biết cậu không có bằng chứng, sẽ không dễ dàng thừa nhận đâu.”

Lục Thừa Uyên ánh mắt kiên định: “Ít nhất tôi đã biết được ai là người đứng sau. Sớm muộn gì tôi cũng sẽ tìm ra bằng chứng.”

Thấy ánh mắt quyết liệt của Lục Thừa Uyên, Dương Binh cảm động, quyết định ủng hộ anh đến cùng.

Dương Binh nói: “Được, tôi sẽ liên hệ với Interpol giúp bảo vệ gia đình Giáo sư William. Tối mai cậu cùng họ diễn một vở kịch đi, đến lúc đó, đưa Cao Hồng Lâm và hai người kia về đồn.”

“Nhớ báo với Ngô Hạc một tiếng, mượn phòng giải phẫu của bọn họ. Việc điều trị cho Cao Hồng Lâm phải được tiếp tục.”

Lục Thừa Uyên: “Vâng, lát nữa tôi sẽ gọi Ngô Hạc đến nhóm họp.”

Dương Binh gật đầu: “Đi đi, đừng để xảy ra sơ suất gì.”

Lục Thừa Uyên đứng dậy cáo từ, đến phòng kỹ thuật gọi pháp y Ngô Hạc, rồi cùng xuống lầu quay về nhóm triển khai nhiệm vụ.

Sáng hôm sau, Lục Thừa Uyên rời khỏi cục, đến khách sạn đón Ngụy Tông.

Anh đã hẹn Lạc Ninh ăn sáng ở một quán trà nhỏ gần bệnh viện.

Trên đường đến bệnh viện, Lục Thừa Uyên nói với Ngụy Tông về kế hoạch “giết” Cao Hồng Lâm, nhờ ông phối hợp.

 

Khi hai người đến quán trà, Lạc Ninh và Diệp Tử đã chọn sẵn chỗ ngồi.

Sau bữa sáng, Diệp Tử về nhà nghỉ ngơi, còn Lạc Ninh cùng Ngụy Tông đến chữa châm cứu cho Cao Hồng Lâm.

Mọi việc diễn ra như thường lệ. Sau khi hoàn thành buổi trị liệu, Lục Thừa Uyên và Lạc Ninh cùng đưa Ngụy Tông đến nhà họ Trì.

Trên đường đi, anh kể lại kế hoạch “giết” Cao Hồng Lâm cho Lạc Ninh nghe thêm một lần nữa.

Lạc Ninh chỉ biết Cao Hồng Lâm là nghi phạm quan trọng trong vụ án, không ngờ Giáo sư William lại bị đe dọa vì chuyện này.

Lục Thừa Uyên nhấn mạnh rằng kế hoạch này do Tề Gia Hằng đề xuất, mục đích là để bảo vệ tính mạng của Cao Hồng Lâm và Giáo sư William.

Nếu không làm vậy, cả hai đều gặp nguy hiểm.

Lạc Ninh yên lặng lắng nghe, không bày tỏ ý kiến gì.

Cô biết những chuyện liên quan đến vụ án vốn dĩ phải được giữ kín, là vì cô bái Ngụy Tông làm sư phụ nên Lục Thừa Uyên mới nói cho cô biết.

Cô quyết định xem như chưa từng nghe gì, cũng không can dự vào.

Sau khi đưa Ngụy Tông đến nhà họ Trì, Lục Thừa Uyên lại đưa cô về nhà, rồi quay về cục tiếp tục công việc.

Lạc Ninh về đến nhà, tắm rửa xong thì ngủ bù. Giấc ngủ này kéo dài đến tận hai giờ chiều mới tỉnh.

Việc đầu tiên sau khi tỉnh dậy là theo thói quen kiểm tra tin nhắn điện thoại.

Lục Thừa Uyên gửi cho cô một tin nhắn, nhắc cô nhớ ăn trưa, nếu không muốn nấu thì đặt đồ ăn ngoài.

Tối nay Lục Thừa Uyên phải ở lại cục làm thêm giờ, không thể về nhà.

Lạc Ninh biết “làm thêm” mà anh nói là chỉ chuyện anh từng kể với cô trong xe sáng nay.

Một tin nhắn khác là của Diêu Thanh Chi gửi tới.

Diêu Thanh Chi và Tần Lãng thật sự đã đi đăng ký kết hôn, hai người còn mua kẹo cưới mang đến bệnh viện phát.

Biết cô và Diệp Tử hôm nay không đi làm, Diêu Thanh Chi còn đặc biệt để dành kẹo cưới cho hai người.

Cô ấy còn nói muốn cùng Tần Lãng mời mọi người đi ăn một bữa.

Lạc Ninh gõ một hàng chữ trên màn hình rồi gửi đi:

Lạc Ninh: “Xin lỗi nhé, mình vừa mới ngủ dậy. Chúc mừng cậu và Tần Lãng, chúc hai người trăm năm hạnh phúc.”

Gửi xong tin nhắn, cô suy nghĩ một lúc rồi chuyển thêm một bao lì xì.

Nhưng Diêu Thanh Chi lại từ chối nhận.

Diêu Thanh Chi: “Lời chúc của cậu mình nhận rồi, còn lì xì thì để sau này chờ con mình chào đời rồi hãy đưa nha.”

Khóe môi Lạc Ninh khẽ cong lên, cô nhắn lại hỏi:

“Không định tổ chức tiệc cưới à?”

Diêu Thanh Chi: “Cả hai bọn mình đều bận rộn công việc, nên trước mắt chưa tính làm tiệc cưới. Chờ khi nào sinh em bé rồi tổ chức tiệc đầy tháng hay tiệc thôi nôi sau.”

Ngay sau đó, Diêu Thanh Chi lại gửi thêm một tin nữa.

Diêu Thanh Chi: “Mình sợ ba mình biết chuyện lắm, lần này có thể thoát khỏi ‘biển khổ’, đều nhờ Tần Lãng nhanh trí, sau này gặp sẽ kể cho hai cậu nghe!”

Lạc Ninh: “Vậy giờ cậu chuyển qua sống nhà Tần Lãng rồi à?”

Lạc Ninh nghĩ, Diêu Thanh Chi đang mang thai, cần người chăm sóc, tốt nhất nên dọn về nhà họ Tần sớm.

Diêu Thanh Chi: “Tối qua mình đã thu dọn đồ đạc và dọn qua rồi. Nhà họ to lắm, rất đẹp, là biệt thự ba tầng, còn có ba cô giúp việc và một tài xế. Ba mẹ anh ấy cũng rất nhiệt tình.”

Lạc Ninh: “Thật tuyệt, mình thật lòng mừng cho cậu.”

Đây là lời chân thành. Từ tận đáy lòng, Lạc Ninh mong Diêu Thanh Chi sẽ được hạnh phúc.

Diêu Thanh Chi: “Cảm ơn cậu nha, khi nào đi làm lại gặp rồi tám tiếp. Giờ mẹ chồng mình gọi rồi, bà ấy dẫn mình đi trung tâm thương mại mua trang sức vàng với quần áo, giày dép và túi xách nữa nè.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...