🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 136: Lạc Thần vào đồn cảnh sát

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe thấy ba chữ “Phân cục Nam Thành”, tim Lạc Ninh chợt thắt lại.

Một dự cảm bất an ập đến khiến cô đứng sững tại chỗ, giọng cũng bắt đầu run rẩy:

“Vâng, tôi là Lạc Ninh, xin hỏi có chuyện gì vậy ạ?”

Diệp Tử và Phó Vân Tiêu đều cảm nhận được điều bất thường, cả hai cùng dừng bước, nín thở nhìn cô.

Đối phương tiếp tục:

“Vậy cô có quen Lạc Thần không? Cậu ấy nói cô là chị họ.”

Nghe đến tên Lạc Thần, mày Lạc Ninh khẽ chau lại, nhưng trái tim treo lơ lửng rốt cuộc cũng được buông xuống.

Chỉ cần không phải Lục Thừa Uyên xảy ra chuyện là được.

Lạc Ninh đáp:

“Vâng, tôi là chị họ của Lạc Thần. Xin hỏi cậu ấy gây ra chuyện gì sao?”

Người kia nói:

“Chỉ là một chút rắc rối, nói qua điện thoại không rõ. Cô có tiện đến Phân cục Nam Thành một chuyến không?”

Lạc Ninh:

“Được, khoảng hai mươi phút nữa tôi sẽ đến.”

Đối phương:

“Vâng, vậy gặp nhau nói sau.”

Lạc Ninh:

“Vâng, hẹn gặp sau.”

Thấy Lạc Ninh cúp máy, Diệp Tử vội hỏi:

“Sao vậy? Em họ cậu gây chuyện à?”

Lạc Ninh gật đầu:

“Ừ, chắc là vậy. Là cảnh sát ở Phân cục Nam Thành gọi, họ bảo nói qua điện thoại không rõ, mình phải qua xem.”

Diệp Tử:

“Được, mình đi cùng cậu, đi thôi.”

Phó Vân Tiêu thấy vậy cũng bước theo:

“Để tôi đi cùng hai người, nếu cần luật sư, tôi có thể hỗ trợ.”

Diệp Tử biết rõ ý của anh họ, liền nhắc:

“Anh họ, chồng của Ninh Ninh đang ở Phân cục Nam Thành đấy.”

Phó Vân Tiêu nghẹn lời:

“Vậy… được rồi, hai người lái xe cẩn thận, có gì cần giúp thì gọi cho tôi.”

Lạc Ninh:

“Cảm ơn Phó thiếu, bọn tôi đi trước đây.”

Ngồi vào trong xe, Diệp Tử vừa khởi động xe vừa hỏi:

“Có cần gọi cho chồng cậu không, nhờ anh ấy xem tình hình?”

Lạc Ninh cắn môi, suy nghĩ một chút:

“Chắc anh ấy đang bận vụ tai nạn xe kia, mình với cậu qua xem trước đã.”

Diệp Tử biết Lạc Ninh không muốn để Lục Thừa Uyên phân tâm, gật đầu:

“Cũng được, mình đi xem trước, nếu không giải quyết được thì tính tiếp. Chồng cậu không tiện thì mình nhờ Trì Húc.”

Lạc Ninh khẽ gật đầu, lấy điện thoại ra:

“Mình thử hỏi chú mình xem có biết chuyện gì không.”

Cô gọi cho Lạc Bắc Dương.

Rất nhanh, đầu bên kia đã bắt máy:

“Ninh Ninh à.”

Lạc Ninh:

“Chú, chú đang ở đâu vậy?”

Lạc Bắc Dương hơi khó hiểu:

“Chú ở ký túc xá, vừa tan ca về mà, có chuyện gì sao?”

Lạc Ninh:

“Cảnh sát ở Phân cục Nam Thành có gọi cho chú không?”

Lạc Bắc Dương càng thêm nghi hoặc:

“Họ gọi cho chú làm gì? Xảy ra chuyện gì à?”

Lạc Ninh:

“Vừa rồi cháu nhận được cuộc gọi từ họ, nói Lạc Thần có chút chuyện, bảo cháu qua đó một chuyến.”

Lạc Bắc Dương:

“Lạc Thần? Nó không phải đi họp lớp sao? Sao lại xảy ra chuyện?”

Lạc Ninh:

“Họ không nói rõ, giờ cháu đang trên đường qua đó. Chú xem có tiện thì cũng đến một chuyến nhé.”

Lạc Bắc Dương:

“Được, chú bắt taxi qua ngay.”

Lạc Ninh:

“Vâng, vậy gặp ở đồn nhé.”

Bạn đang đọc truyện tại . Chúc vui vẻ!!!

 

Lúc này, trong văn phòng Đội trưởng đội hình sự Phân cục Nam Thành.

Trì Húc và Lục Thừa Uyên mỗi người đang cầm một bát mì nóng ăn dở thì điện thoại trên bàn trà bất ngờ đổ chuông.

“A lô, tôi là Trì Húc.” Trì Húc nhanh tay nhấc máy nghe.

Đầu dây bên kia nói mấy câu, Trì Húc quay sang nhìn Lục Thừa Uyên:

“Vợ cậu có người em họ tên là Lạc Thần à?”

Lục Thừa Uyên lập tức ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh:

“Phải.”

Trì Húc quay lại điện thoại, nói:

“Biết rồi, bọn tôi xuống ngay.”

Cúp máy, anh nói với Lục Thừa Uyên:

“Đừng ăn nữa, em họ vợ cậu bị mời về đồn ‘uống trà’ rồi, xuống xem sao.”

Lông mày Lục Thừa Uyên cau chặt, anh đặt đũa xuống, cầm điện thoại theo Trì Húc rời khỏi văn phòng.

Hai người vừa bước vào sảnh lớn tầng một thì đã nghe thấy tiếng Lạc Thần oang oang:

“Thấy chưa, tôi không lừa các anh mà! Anh rể tôi thật sự là Đội trưởng đội hình sự của các anh, sao các anh không chịu tin chứ?”

“Đội trưởng Lục, Đội phó Trì!”

Tất cả cảnh sát trong phòng lập tức đứng nghiêm chào.

Lạc Thần quay đầu lại, nhìn thấy Lục Thừa Uyên, không rõ là vì uất ức hay mừng rỡ mà bỗng òa khóc.

Anh ta túm lấy cánh tay Lục Thừa Uyên, vừa khóc vừa nói:

“Anh rể, cứu em với! Em chỉ muốn giúp người, chỉ muốn làm anh hùng giống như anh. Cô ta nói dối, sớm biết thế em đã không giúp cô ta rồi.”

Lạc Thần chỉ tay về phía một đôi nam nữ đứng gần đó.

Người phụ nữ không dám nhìn thẳng vào Lạc Thần, lảng tránh ánh mắt anh ta.

Người đàn ông bên cạnh lập tức nhảy dựng lên:

“Anh rể là cảnh sát thì giỏi lắm chắc? Người nhà cảnh sát thì được phép đánh người sao? Có tin tôi kiện các anh không?!”

Lục Thừa Uyên quay sang hỏi đồng nghiệp:

“Tiểu Trần, chuyện gì xảy ra vậy?”

Tiểu Trần vội giải thích:

“Đội trưởng Lục, tình huống có chút phức tạp. Vị tiên sinh họ Lạc này nói anh ta nhìn thấy ông Hoàng đánh cô Trương, không nhịn được nên ra tay can ngăn, rồi xảy ra xô xát.”

“Nhưng hiện tại cả ông Hoàng và cô Trương đều phủ nhận chuyện này. Họ nói chỉ đứng chờ taxi ven đường, còn anh Lạc thấy cô Trương xinh đẹp nên định giở trò sàm sỡ…”

Lạc Thần lắc đầu như trống bỏi:

“Tôi không có! Anh rể, em đâu phải chưa từng thấy mỹ nữ! Nhà mình Lạc Ninh mới là đại mỹ nhân đấy! Làm sao em có thể tùy tiện trêu ghẹo người khác được chứ, em…”

Lạc Thần vừa gấp vừa cuống, nói năng lộn xộn.

Lục Thừa Uyên quá hiểu Lạc Thần – cậu ta chỉ quan tâm đến game, nói cậu ta đi sàm sỡ phụ nữ thì thà nói cậu ta sàm sỡ… chó cái còn hợp lý hơn.

Nhưng Lục Thừa Uyên không để ý đến Lạc Thần, mà nhìn chằm chằm đôi nam nữ kia.

Người đàn ông nhếch môi, vẻ đắc ý không giấu diếm.

Còn người phụ nữ thì luôn cúi đầu, hai tay siết chặt chiếc túi xách.

Người tinh mắt đều có thể nhìn ra, đôi nam nữ kia có vấn đề rất lớn.

Lục Thừa Uyên im lặng vài giây, sau đó lấy điện thoại ra gọi đi.

Anh nói:

“Cảnh sát Ngô, cậu đang ở trong cục chứ? Ở đây có một vụ cần sự hỗ trợ của bên kỹ thuật, mang theo hộp dụng cụ xuống sảnh tầng một một chuyến.”

“Có một cô gái nghi bị hành hung, cần giám định và lấy bằng chứng. Tôi đợi các cậu ở tầng một.”

Nói xong, Lục Thừa Uyên cúp máy, cất điện thoại, quay sang nói với Tiểu Trần:

“Trước tiên tiến hành giám định đã. Nếu lời của anh Lạc là thật, trên người cô Trương nhất định sẽ có vết thương.”

Người đàn ông họ Hoàng nghe vậy bắt đầu hoảng hốt:

“Này, các anh nhìn rõ trọng điểm được không? Hiện tại là tôi đang tố cáo anh ta sàm sỡ bạn gái tôi đấy!”

Trì Húc ở bên chen vào:

“Anh vội gì? Cứ từng việc một. Trước tiên, chúng tôi phải xác minh xem cô Trương có bị hành hung hay không.”

“Bởi vì so với việc bị sàm sỡ, việc bị bạo lực thể xác nghiêm trọng hơn nhiều.”

Người đàn ông họ Hoàng khựng lại, rồi bất mãn nói:

“Được rồi, coi như tôi xui xẻo, tôi rút lại cáo buộc.”

Vừa nói, hắn vừa kéo cô gái bên cạnh định rời đi.

Nhưng người phụ nữ bỗng hất tay hắn ra, chỉ vào hắn lớn tiếng:

“Tôi sẽ nói sự thật! Anh ta đánh tôi, không chỉ hôm nay mà hôm qua cũng đánh, hôm kia cũng đánh, gần như ngày nào cũng đánh! Tôi muốn giám định thương tích! Anh Lạc không có sàm sỡ tôi, anh ấy là đang giúp tôi!”

“Con đàn bà đê tiện, cô nói bậy cái gì thế hả! Có tin tôi đánh chết cô không!” – người đàn ông họ Hoàng gào lên giận dữ.

Hắn vung tay định đánh người phụ nữ.

Trì Húc phản ứng nhanh như chớp, lập tức lao tới, bắt lấy tay hắn rồi bẻ mạnh.

“Aa… đau, đau quá! Cảnh sát, tôi sai rồi, đau chết tôi mất…”

protected text

 

“Biết đau à? Vậy lúc mày đánh cô ấy, có từng nghĩ là cô ấy cũng biết đau không?!”

Người đàn ông cứng họng, chỉ biết cúi đầu im lặng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...