🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 22: Kết thúc - Những điều nàng không biết (Hoàn)

Khi Gia Trụ mưu phản, Tàng Viễn lập tức quay về hoàng thành. Hắn vào gặp Gia Trụ trong ngục, nhưng Gia Trụ không giải thích lý do mưu phản, chỉ nhờ hắn cứu Đông nhi.

 

“Ta có lỗi với nàng ấy.”

 

Tàng Viễn trong lòng đầy mâu thuẫn, hắn tất nhiên muốn cứu Đông nhi, nhưng lại không muốn thừa cơ lợi dụng khi huynh đệ gặp nạn.

 

Gia Trụ nói:

 

“Ta giao Đông nhi lại cho ngươi chăm sóc, dù sao ngươi vốn đã thích nàng ấy rồi, phải không?”

 

Khoảnh khắc đó, mọi suy nghĩ trong lòng Tàng Viễn không còn nơi nào để giấu giếm. Hắn càng thêm xấu hổ, nhưng Gia Trụ không trách hắn, chỉ nói rằng có thêm một người yêu thích Đông nhi cũng là điều tốt.

 

Tàng Viễn đi gặp Vạn Kỳ Gia Chính, lúc này đã trở thành hoàng đế. Vạn Kỳ Gia Chính nói câu đầu tiên với hắn là cảm tạ.

 

Lúc này, Tàng Viễn mới biết, chuyện hắn vô tình nhắc đến đã gián tiếp dẫn đến thất bại của Gia Trụ.

 

Những năm tháng sau đó, hắn không có cách nào thổ lộ tình cảm của mình với Đông nhi, vì chuyện “phản bội” Gia Trụ như một vết thương mờ ám không thể phơi bày.

 

Nếu công khai, mọi người sẽ cho rằng:

 

“Hóa ra ngươi vì một nữ nhân mà phản bội huynh đệ của mình.”

 

Người đời vốn đáng sợ, họ thích dùng những suy nghĩ độc ác nhất để nghi ngờ người khác.

 

Chắc chắn sẽ không ai tin rằng hắn không cố ý tiết lộ, càng không tin rằng hắn chưa từng phản bội huynh đệ.

 

Trong mười năm sau khi thành thân với Đông nhi, Tàng Viễn từng d.a.o động, muốn nói ra lòng mình, đánh cược rằng Đông nhi sẽ tin hắn không phản bội.

 

Nhưng hết lần này đến lần khác, từ miệng Đông nhi, hắn luôn nghe được tình cảm nàng dành cho Gia Trụ:

 

“Trước khi Gia Trụ c.h.ế.t đã nói gì với chàng, chàng kể lại cho ta nghe một lần nữa, được không?”

 

“Ta đã nhầm hắn với Gia Trụ.”

 

“Để ta sau này có thể thanh thản xuống dưới gặp Gia Trụ.”

 

 

Tàng Viễn luôn biết rằng Gia Trụ là người không thể thay thế trong lòng Đông nhi, vì vậy hắn chỉ có thể chọn cách giữ im lặng, không bao giờ nhắc đến.

 

Hắn từ lâu đã hiểu rõ, giống như mười năm họ bên nhau, Đông nhi vẫn không biết hắn bị dị ứng với gừng, ăn vào có thể nguy hiểm đến tính mạng.

 

Cũng như trong những ngày cuối đời của Đông nhi, hắn chỉ dám lén thay hương liệu trong phòng nàng, đêm đến tiếp tục đóng vai trò làm "lò sưởi", sáng sớm lại lặng lẽ rời đi.

 

Đông nhi ngốc nghếch còn thực sự tin rằng nhờ vào lớp da hổ mà nàng không thấy lạnh vào ban đêm.

 

Vì Đông nhi từng nói nàng muốn thanh thản xuống dưới gặp Gia Trụ, nên Tàng Viễn cũng chiều theo ý nàng, chôn chặt lòng mình, không nói ra để không làm phiền đến nàng.

 

Hóa ra, có những tình cảm lại không thể nói ra.

 

Thật ra, có đôi lần Tàng Viễn cũng không thể kìm nén, đã từng ẩn ý bày tỏ. Lần đó, Đông nhi hỏi hắn thích kiểu nữ tử thế nào, hắn trả lời:

 

"Ta thích những người náo nhiệt."

 

Nhưng mười năm qua, Đông nhi sống quá khổ sở, khổ đến mức nàng quên mất rằng nàng từng là thiếu nữ rực rỡ, náo nhiệt nhất hoàng thành. Không ai trên đời có thể sánh bằng nàng dù chỉ một phần nghìn.

 

Khu vườn trồng cúc trường thọ này vốn là món quà mà Tàng Viễn chuẩn bị cho lễ cập kê của Đông nhi, nhưng khi đó Gia Trụ bị thương nặng, hắn không đành lòng trong lúc huynh đệ nằm liệt giường mà đi tặng quà cho Đông nhi.

 

Cứ như vậy, món quà bị trì hoãn cho đến tận bây giờ.

 

Thời trẻ, hắn chưa từng đáp lại những tiếng gọi của Đông nhi, vì hắn biết, chỉ cần không trả lời, nàng sẽ luôn gọi hắn.

 

Về sau, hắn đáp lại từng câu từng chữ, bởi hắn hiểu, mỗi lần đáp lại, là bớt đi một lần.

 

Mùa xuân sắp đến, đáng tiếc Đông nhi không thể nhìn thấy những cây cúc mà họ trồng có nảy mầm hay không.

 

Nói về mùa xuân, ngày thành thân của họ được chọn vào tiết xuân. Đáng tiếc, Đông nhi dường như đã quên lời nàng từng nói.

 

Dù sao thì, lúc đó nàng cũng đang say.

 

Dù sao thì, đó cũng chỉ là một khoảng thời gian mà hắn lén trộm được.

 

Hôm đó là đêm trước khi hắn khởi hành ra biên cương. Gia Trụ tiễn hắn, hai người trò chuyện về quân vụ, còn Đông nhi ngồi một bên uống rượu.

Hồng Trần Vô Định

 

Đợi đến khi họ nói chuyện xong, Đông nhi đã say khướt.

 

Tàng Viễn tốt bụng đến đỡ nàng, nhưng bị nàng nôn hết lên người.

 

Gia Trụ áy náy nhìn hắn:

 

"Ta sẽ sai người mang bộ y phục của ta đến để ngươi thay, còn quần áo bẩn ngươi cứ mang đi giặt."

 

Bộ y phục của Gia Trụ là màu bạc, trên đó còn thoang thoảng mùi hương liệu quý giá. Tàng Viễn chưa từng mặc qua y phục như vậy.

 

Sau khi vượt qua cảm giác không quen, hắn bước ra thì thấy Đông nhi đã ngủ say, còn Gia Trụ nhờ hắn đưa Đông nhi về nhà, nói rằng bản thân có việc phải làm.

 

Sau này, Tàng Viễn mới biết, lúc đó Gia Trụ đang bận rộn lo việc mưu phản, nên ngay cả Đông nhi cũng không thể để tâm chăm sóc.

 

Trên xe ngựa trở về, không biết có phải do xóc nảy hay không, Đông nhi tỉnh dậy. Nàng ôm lấy Tàng Viễn, miệng liên tục gọi:

 

"Gia Trụ... Gia Trụ..."

 

Tàng Viễn nhìn xuống bộ y phục trên người mình, lập tức hiểu rằng nàng vẫn chưa tỉnh rượu.

 

Đông nhi nói:

 

"Chàng không muốn cưới ta phải không? Chàng nói đi, có phải chàng không muốn cưới ta không?"

 

Tàng Viễn vốn không muốn trả lời, nhưng dáng vẻ bướng bỉnh của Đông nhi khiến hắn không thể không thỏa hiệp. Cuối cùng, hắn bất đắc dĩ đáp:

 

"Ta muốn cưới nàng."

 

Lời vừa nói ra, trái tim Tàng Viễn đập nhanh hơn bình thường. Có lẽ bởi vì đây chính là lời thật lòng mà hắn không thể thốt lên trong suốt nhiều năm qua.

 

Nghe xong câu trả lời, Đông nhi cười mãn nguyện, ôm lấy hắn, tự lẩm bẩm:

 

"Tất cả là lỗi của chàng, mãi đến bây giờ mới thừa nhận. Đông đã sắp qua rồi, chuẩn bị hôn lễ sẽ tốn nhiều thời gian lắm. Vậy chàng cứ cầu hôn trước đi, chờ đến khi xuân về, chúng ta thành thân được không?"

 

Tàng Viễn không nói gì, Đông nhi lại tiếp tục níu kéo, cuối cùng hắn chỉ có thể đáp:

 

"Được, chờ đến khi xuân về, chúng ta sẽ thành thân."

 

Đông nhi lúc này mới chịu yên lặng, nhưng không lâu sau, nàng lại nói:

 

"Ta muốn nghe thêm, chàng nói lại lần nữa là chàng muốn cưới ta."

 

"Ta muốn cưới nàng."

 

"Chàng nói lại lần nữa."

 

"Ta muốn cưới nàng."

 

"Chàng nói lại lần nữa."

 

"Ta... muốn cưới nàng."

 

Hoàn

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Ảnh bìa của Khoa Cử Hằng Ngày – Đảo Lý Thiên Hạ
Full
Đam Mỹ · Đang thịnh hành

Khoa Cử Hằng Ngày – Đảo Lý Thiên Hạ

Giữa đêm tối, Dương Diệp đột ngột tỉnh dậy trong thân xác một thư sinh, đối diện chàng là A Hỉ – một thiếu niên tuấn mỹ mặc hỉ phục đỏ thắm. Với bản tánh lạnh lùng và không chút cảm xúc, Dương Diệp mạnh mẽ tuyên bố: “Ta không màng chuyện yêu đương, không […]
0.0 101 Chương
Ảnh bìa của Xuân Đình Nguyệt – Minh Nguyệt Sương
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Xuân Đình Nguyệt – Minh Nguyệt Sương

Trong không gian đầy biến động của thời đại phong kiến, “Xuân Đình Nguyệt” mở ra một câu chuyện đầy nước mắt về kiếp sống của một tiểu thư trong phủ Anh Quốc công. Khi bước vào năm thứ ba với danh hiệu được mong đợi, tiểu thư trong lòng chỉ ấp ủ một điều […]
0.0 31 Chương
Ảnh bìa của Vương Phi, Ta Không Muốn Làm
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Vương Phi, Ta Không Muốn Làm

Trong thế giới của “Vương Phi, Ta Không Muốn Làm”, Diêu Phẩm Nhàn không chỉ là một người phụ nữ bình thường, mà còn là một Vương phi mang trong mình nỗi cô đơn và trách nhiệm đè nặng. Đã năm năm gả cho Ngụy Vương, cuộc sống của nàng chỉ gói gọn trong những […]
0.0 184 Chương
Ảnh bìa của Bí Thư Trùng Sinh
Full
Trọng Sinh · Đang thịnh hành

Bí Thư Trùng Sinh

Bí Thư Trùng Sinh xoay quanh Vương Tử Quân – con cả của một gia tộc đang dần suy tàn, sau khi tốt nghiệp được điều làm bí thư đảng ủy khối trong trường, chỉ hai năm sau lại bị đưa xuống xã Tây Hà Tử giữ chức bí thư xã. Một người trẻ tuổi, […]
0.0 2771 Chương
Ảnh bìa của Hoa Sắc Tẩy – Thất Lệ Nguyệt
Full
Xuyên Không · Đang thịnh hành

Hoa Sắc Tẩy – Thất Lệ Nguyệt

Ngày hôm đó tràn đầy ẩn ý, tôi khoác lên mình trang phục phượng quan hà bào rực rỡ, đầu đội khăn voan đỏ thắm, bước vào Vương phủ với lòng tràn ngập hồi hộp và hy vọng. Người mà tôi sắp cập bến lại chính là nam chính trong tiểu thuyết ngược mà tôi […]
0.0 74 Chương
Ảnh bìa của Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90)
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90)

Trong không gian yên bình của làng Phúc Thủy, câu chuyện về hai chị em song sinh bắt đầu, khi cuộc sống viên mãn bỗng chốc bị cuốn vào vòng xoáy của số phận. Sau khi cha mẹ ly hôn, chị gái theo mẹ vào gia tộc giàu có, còn em gái Thẩm Huệ Huệ […]
0.0 499 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...