Lâm Ôn đã làm tình nhân cho Hàn Tri suốt bảy năm. Bảy năm dài ấy, cậu từng nghĩ bản thân ít nhất vẫn là một con người, có giá trị, có cảm xúc, có sự tồn tại. Nhưng Hàn Tri lại nhìn cậu chẳng khác gì một con chó – một món đồ biết nghe lời, biết phục tùng.
Nếu không ngoan, sẽ bị đánh gãy chân, nhốt vào lồng.
Nếu phản kháng, sẽ bị nghiền nát cả thể xác lẫn tinh thần.
Thế nhưng Hàn Tri không biết rằng, Lâm Ôn vốn không phải một con chó. Cậu là một con chim bị bẻ gãy đôi cánh, dù máu chảy đến cạn vẫn cố chấp lao mình xuống vực sâu để thoát khỏi trói buộc.
Lâm Ôn đã chết bảy lần, và cũng sống lại bảy lần.
Mỗi lần nhảy xuống từ tầng cao, mỗi lần kết thúc sự đau đớn của kiếp sống, cậu lại tỉnh dậy vào buổi bình minh hôm sau – vẫn là cơ thể ấy, vẫn là vòng luẩn quẩn không thoát nổi.
Cho đến lần thứ tám, cậu rơi xuống… vào vòng tay của Phó Thâm.
Phó Thâm lạnh lùng, ánh mắt mờ sương khó dò, nhưng lại ôm lấy cậu và hỏi một câu không ai từng hỏi:
“Nhảy bảy lần rồi, cậu không mệt sao?”
Phó Thâm dạy Lâm Ôn cách sống sót, cách lợi dụng người khác, cách ngụy trang cảm xúc và cách nắm lấy quyền kiểm soát. Dưới tay hắn, Lâm Ôn trở thành một lưỡi dao sắc lạnh – một công cụ báo thù đầy gai nhọn.
Thế nhưng Lâm Ôn hiểu rõ, tất cả sự chăm sóc ấy đều có điều kiện. Phó Thâm không tốt với cậu – hắn chỉ coi trọng lợi ích mà cậu mang lại.
Vậy nên Lâm Ôn học cách trở nên lạnh lùng.
Học cách buông bỏ cảm xúc.
Học cách chỉ sống vì mục tiêu báo thù.
Nhưng khi mọi chuyện kết thúc, khi kẻ thù đều đã bị trừng phạt, Lâm Ôn muốn rời đi – nhẹ nhàng, kiêu ngạo, như thể chưa từng thuộc về ai.
Phó Thâm lại giữ chặt cổ tay cậu trong khu vườn vắng, trầm giọng hỏi:
“Kẻ em cần trả thù đều đã trả thù xong. Từ giờ… em có thể ở lại, yêu tôi được không?”
Lâm Ôn bình thản đáp:
“Tiên sinh, ngài chưa từng dạy tôi điều đó.”
Rồi cậu giơ khẩu súng từng dùng để giết người, đặt vào yết hầu của hắn – nở nụ cười mềm nhưng nguy hiểm:
“Nhưng không sao. Tôi có thể tự học.”
Tiếng súng không vang lên.
Trong nòng chỉ có một đóa hồng.
Một câu chuyện nặng nề, tăm tối, nhưng cuối cùng vẫn lộ ra một chút ánh sáng.
Một người vỡ nát bảy lần.
Một người tưởng như băng lạnh.
Khi chạm vào nhau, hóa ra lại có thể cứu rỗi lẫn nhau.
Nếu bạn yêu thích những câu chuyện đam mỹ hiện đại nhiều cảm xúc, có chiều sâu tâm lý và kết thúc chữa lành như “Chim Không Thể Bay”, bạn có thể đọc trọn bộ tại Trạm Truyện (tramtruyen.net).
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bình luận
Bạn thấy sao?