🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 16: Chương 16

Ôn Ngọc Hạc bước ra ngoài thông báo ta đã ổn, hiện đang nghỉ ngơi.

Triệu Thuần Kiếm lúc này mải mê với sự thần kỳ của phương pháp vu y, chỉ cần vài lời của Ôn Ngọc Hạc và Tô Hải Đường, hắn đã bị cuốn đi, không còn tâm trí nào lo cho ta.

Các thái y thấy ta không sao cũng lục tục rời đi.

“Còn ngươi thì sao?”

Ta đột nhiên hỏi Lương Triệt Thi, người đang đứng cúi đầu ở bên cạnh.

“Đàm Kỳ nói rằng việc đỡ đẻ cho bản cung là do ngươi chủ động xin được đảm nhận.”

“Vào lúc đó, giữa ta và Ôn Quý phi, chưa biết ai thắng ai thua. Sao ngươi lại vội vã chọn về phe ta?”

“Hay ngươi định không nói sự thật là vì sao không chọn đứng về phía Ôn Dục Loan? Nàng ta là Quý phi, còn ta chỉ là một phi tần. Người sáng suốt đều sẽ muốn chọn Ôn Quý phi, đúng không?”

“Thần có tội.”

Lương Triệt Thi quỳ xuống.

“Thần chọn đứng về phía nương nương, là muốn mượn tay nương nương để điều tra cái chết của tỷ tỷ.”

“Nói rõ ràng hơn, ban đầu ngươi muốn mượn tay ta để điều tra sự thật, hay ngươi lợi dụng lúc ta sinh nở để loại trừ chướng ngại cho thái tử?”

Nghe thấy lời chất vấn lạnh lùng của ta, sức lực của Lương Triệt Thi như bị rút cạn, hắn cúi đầu, phục dưới chân ta.

“Nương nương, thần chỉ muốn báo thù cho tỷ tỷ.”

Hắn nói trong tiếng nức nở nghẹn ngào đầy đau khổ:

“Thần đã quen biết tỷ tỷ từ khi mười ba tuổi, dù biết nàng là con dâu hoàng gia, nhưng thần vẫn sinh ra những ý nghĩ không nên có. Thần theo đuổi nàng đến tận trong cung, nhìn nàng sống u sầu trong hậu cung, thần căm hận vô cùng!”

“Hoàng quyền chèn ép, hậu cung hỗn loạn, tỷ tỷ của thần cứ thế mà chết không rõ lý do. Thần không tìm ra hung thủ, chỉ còn cách bảo vệ đứa con nàng để lại theo cách của mình.”

“Nhưng khi đỡ đẻ cho nương nương, thần phát hiện ra điều bất thường, sau đó cũng đoán ra ai là hung thủ!”

“Thần hận lắm! Hận vì sao mình không phát hiện ra sớm hơn! Hận vì mình chỉ là một kẻ hèn mọn, không có quyền thế! Thần hận vì biết hung thủ là ai nhưng lại bất lực không làm gì được!”

Ta im lặng nhìn người đàn ông đang cố dằn lòng nén khóc, không nói gì thêm.

Hồi lâu sau, Lương Triệt Thi dường như đã khóc đủ, lặng lẽ đứng dậy, hành lễ và định rời đi.

“Về chuẩn bị chút thuốc hoàn đi.”

Ánh mắt hắn lộ vẻ mừng rỡ.

“Làm xong, lặng lẽ mang đến cung Chiêu Dương.”

Trời đã ấm lên nhiều, mặt trời cũng mọc sớm hơn.

Hắn quỳ xuống dập đầu ba lần, rồi quyết tuyệt rời đi vào buổi sáng lờ mờ ánh sáng.

Ta nhìn ra khung cửa sổ, ánh sáng yếu ớt chiếu qua. Mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ gió đông.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...